Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 652
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên
- Tác giả: Thi Từ
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm NhayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Hiện trong nhóm kín đã ra tới tập 800. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.
Chương 652: Trực tiếp ở đây tối nay
Lương gia mời Chương Tự Chi đến nhà ăn cơm, buổi tối kêu vợ nấu mấy món ngon chút.
Lương Ninh Như cũng không có định đuổi Chương Tự Chi rời đi, người ta đường xá xa xôi đưa cô trở về, cũng nên mời ở lại đây ăn tối.
Chỉ là, bữa tối này vừa mới đặt ở trên bàn, còn chưa kịp ngồi thì đã có người đến nhà.
Lần này, người đến là bà mai mối Lương Ninh Như và Lâm Sinh.
Người mai mối hẳn đã biết chuyện Lương Ninh Như tìm anh ta nói chuyện từ Lâm Sinh, chắc cũng hiểu được ý đồ của Lương Ninh Như nên muốn đến nói chuyện khuyên giải một chút.
Khi Lương phu nhân nhìn thấy người mai mối vào sân, liền vội vàng chào hỏi.
Trong sân hai người nói mấy câu, người mai mối nhỏ giọng gọi tên Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như không nhúc nhích, chỉ ngồi vào bàn.
Chương Tự Chi đứng lên, đi tới trước cửa phòng.
Người mai mối đang sải bước vào nhà, nhưng khi nhìn thấy Chương Tự Chi, bước chân của bà ta lập tức dừng lại.
Nụ cười trên mặt nhíu lại một nửa, lại nhìn về phía Lương phu nhân, “Đây là?”
Chương Tự Chi nói trước Lương phu nhân, “Tôi là bạn của Tiểu Như, tôi cũng biết Lâm Sinh.”
Bởi vì anh nói quen biết Lâm Sinh, người mai mối cũng không nghĩ tới cái gì khác, gật đầu hai cái.
Bà đi ngang vào trong phòng, nói với Lương Ninh Như, “Tiểu Như, tôi tới gặp cô một lát.”
Lúc này Lương Ninh Như cũng phải đi ra.
Người mai mối đi tới, nắm lấy tay Lương Ninh Như, “Con bé này, sao lại bốc đồng như vậy? Muốn nói gì nói với dì trước chứ?”
Lương Ninh Như không có biểu hiện gì đặc biệt, thu tay về, “Không có gì ạ.”
Người mai mối thở dài và bắt đầu nói vòng quanh một mình.
Ý dì ấy muốn nói Lâm Sinh là một chàng trai tốt, tình cảm trước đây của anh ấy đều liên quan đến tuổi trẻ và sự thiếu hiểu biết của anh ấy.
Trước khi xem mắt với Lương Ninh Như, anh đã giải quyết xong mọi việc riêng của mình.
Sau khi chia tay với bạn gái cũ, anh ấy không có bất kỳ liên lạc nào với cô ta.
Khi họ chia tay, không phải là không có gì, và anh ta đã đền bù cho cô gái ấy.
Người trung gian cũng mô tả Lâm Sinh là một người đa cảm và chính trực, hoài cổ.
Chương Tự Chi suýt chút nữa ăn miếng trả miếng bên cạnh.
Thật xấu hổ khi phải nói một điều như vậy.
Nếu bạn gái cũ là người thân của người mai mối này, bà ấy có còn nói như vậy hay không?
Lương Ninh Như còn chưa nói chuyện, Lương lão tiên sinh đã từ trong nhà đi ra, vẻ mặt khó chịu, “Chuyện Lâm Sinh từng làm cho bụng của cô gái khác to lên, sao bà không nói cho chúng tôi biết, có chuyện gì cũng nên nói cho chúng ta biết, chúng ta đều là người nghiêm túc, tìm con rể cũng phải coi trọng tư cách của nhau, nếu không nói ra chuyện lớn như vậy, không biết bà đang suy nghĩ gì ? “
Người mai mối lập tức xấu hổ, vỗ vỗ đùi của mình, “Anh à, tôi nào có giữ bí mật, chuyện này cũng đã qua rồi, không cần níu mãi không buông.”
Lương lão tiên sinh không chịu bỏ qua cho bà ta một chút nào, “Nếu đây là con gái của bà, bà sẽ gả cho một người như vậy sao?”
Người mai mối hơi cứng họng khi bị chặn bởi câu này.
Lương phu nhân không tiện nói ra những lời đó, Lương lão tiên sinh không có gì phải nể mặt.
Ông cho rằng Lương Ninh Như là một cô gái sạch sẽ chưa từng có bạn trai.
Lâm Sinh đến cả bạn gái cũ đã mang thai cho mình còn bỏ rơi được, vậy thì không biết đối xử với Lương Ninh Như thế nào, còn nói nhớ tình cũ, nhớ tình cũ nào?
Người con gái đã ở bên anh ba năm, lại bị anh vứt bỏ một cách nhẹ nhàng như vậy, tình cũ của anh ta đâu rồi?
Ngoài ra còn có anh ta đã dùng tiền bù đắp cho cô gái kia, bù đắp bao nhiêu, nói ra thử xem nào.
Vẻ mặt của người mai mối càng lúc càng trở nên khó xử.
Cuối cùng, Lương lão tiên sinh nhìn về phía bà, “Tôi biết ý tứ của bà, tác thành được một đôi bà có thể kiếm được rất nhiều tiền, nhưng tôi nói cho bà biết có tiền có thể kiếm, có tiền không thể kiếm, cũng không nên làm mấy việc trái với lương tâm “
Người mai mối đột nhiên xụ mặt, có chút không nhịn được, “Anh à, anh nói đây là ý gì? Anh đang nói tôi đang lừa dối con gái của anh sao?”
Lương lão tiên sinh có chút sốt ruột giơ tay lên, “Có hay không trong lòng bà tự rõ, liền đi đi, không có chuyện gì để nói nữa.”
Lương phu nhân đi tới, kéo cánh tay Lương lão tiên sinh, “Ba nó à, nếu có chuyện muốn nói, thì từ từ nói, đừng như thế này.”
“Nói cái gì mà từ từ.” Lương lão tiên sinh trừng mắt. “Tôi đi ra ngoài nói chuyện này với ai, bọn họ đều không thể chiếm lý.”
Sau đó ông ta nhìn người mai mối, “Bà có muốn chúng ta ra ngoài nói chuyện không, hãy để những người hàng xóm qua lại và lắng nghe chuyện gì đang xảy ra.”
Nói như thế này người mai mối kia có chút không nắm chắc được.
Xung quanh đây đều là hàng xóm láng giềng với nhau.
Những gì Lâm Sinh làm trước đây quả thực có chút không hợp lý.
Dù bây giờ con trai và con gái bên ngoài đều cởi mở, tự do và dạn dĩ.
Họ đều hiểu, nhưng khi thực sự nói về việc kết hôn và kết hôn.
Khi gặp phải tình huống như vậy, ai cũng sẽ vẫn sẽ trốn tránh.
Còn bà ta ở giữa mai mối lại giấu giếm, hẳn là không hợp lý.
Nếu chuyện này bị công khai, việc kinh doanh mai mối của bà ta chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Vì vậy, người mai mối ậm ừ vài lần rồi lầm bầm, “Anh à, nếu anh nói như vậy thì chúng ta không thể nói chuyện. Tôi sẽ đi qua Lâm gia bên kia nói, là bên nhà anh không muốn tiếp tục nữa, mối quan hệ này không thể kết giao, ước chừng cũng trở thành kẻ thù của nhau. “
Lương lão tiên sinh suýt chút nữa tức giận nhảy dựng lên, “Tôi sợ họ lắm, có thù hay không tôi không quan tâm gì sất.”
Chương Tự Chi suýt nữa cười nhếch miệng bên cạnh.
Anh vốn tưởng rằng cảnh này cần phải tự mình ra tay giải quyết, có vẻ như là đang suy nghĩ quá nhiều.
Nhưng Lương lão tiên sinh có dáng vẻ như thế này, vừa nhìn đã thấy thực mãn nguyện.
Tính tình ngay thẳng của Lương Ninh Như có lẽ là theo cha cô.
Dù là lời nói hay là Tam Quan của ông ta quả thực rất thẳng thắn.
(Tam Quan là 3 quan điểm làm người)
Người mai mối không nói được, đành bỏ đi với một tiếng càu nhàu.
Lương lão tiên sinh tức giận đến mức đứng trong nhà mắng thêm vài câu.
Lương Ninh Như kéo ông qua, “Quên đi, đừng ảnh hưởng đến tâm trạng của chúng ta, qua đây ăn cơm đi ba à.”
Lương lão tiên sinh chậm lại, nhìn về phía Chương Tự Chi, “Tiểu Chương, đã làm cho con cười rồi, đến, chúng ta ăn cơm trước.”
Chương Tự Chi mỉm cười, “Con nghĩ chú đã làm đúng. Những người như thế này không thể nhân nhượng được.”
Đoạn này có hình ảnh
Cô ta lợi dụng lúc không ai để ý, gắt gao ném cho Chương Tự Chi một ánh mắt.
Chương Tự Chi cười nhẹ lắc đầu.
Bữa tối Chương Tự Chi cùng Lương lão tiên sinh uống hai ly.
Lương Ninh Như la lên, “Lát nữa anh còn phải lái xe.”
Không đợi Chương Tự Chi lên tiếng, Lương lão tiên sinh đã lên tiếng trước, “Lái xe gì nữa, đã muộn như vậy rồi, về nhà cũng phải mất mấy tiếng rồi. Về đến nhà thì trời đã tối rồi, nên ở lại đây qua đêm, còn phòng trống ở nhà. “
***
Các truyện tương tự: Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!