Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 663
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên
- Tác giả: Thi Từ
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Hiện trong nhóm kín đã ra tới tập 800. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.
(Link vào nhóm để đọc trước )
Chương 663:
Lương Ninh Như đi theo Chương Tự Chi trở về nhà cũ ở Tùy gia cũng rất thuận lợi.
Hai người trở lại phòng ở lầu hai lúc trước, Lương Ninh Như đứng ở cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Từ nơi này, cô có thể nhìn thấy khung cảnh sinh động của sân sau.
Hiện trường rất lớn, có rất nhiều người được mời, ồn ào, tiếng nói đã truyền tới đây.
Lương Ninh Như chậc lưỡi, “Cuộc sống mấy người giàu có thật không thể tưởng tượng nổi.”
Chương Tự Chi ngồi trên sô pha, “Đừng ghen tị với cuộc sống của người giàu, em không thể tưởng tượng được những phiền phức của người giàu.”
Lương Ninh Như quay đầu nhìn về phía Chương Tự Chi, “Ví dụ như anh sao, anh nói tôi biết, anh có chuyện gì phiền phức?”
“Có mà.” Chương Tự Chi nghiêng một chân dựa vào sô pha, ánh mắt như thiêu đốt nhìn Lương Ninh Như, “Là em luôn né tránh tôi, không bao giờ trả lời thẳng thắn những chuyện về chúng ta. Đây là phiền não hiện tại của tôi.”
Lương Ninh Như mím miệng, nhắm mắt lại, tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ, “Anh nói, Tùy gia lần này tổ chức tiệc sinh nhật cho Nhị tiên sinh, đã tốn bao nhiêu tiền?”
Cô rõ ràng là đang đổi chủ đề, Chương Tự Chi cũng nhận ra, anh cười trầm thấp, “Nhìn xem, em lại né tránh tôi.”
Lương Ninh Như không tự chủ được đỏ mặt.
Chương Tự Chi đứng dậy, chậm rãi đi tới chỗ Lương Ninh Như, hướng bên ngoài nhìn, “Trước kia tôi cho rằng em rất nghiêm nghị, khí phách, có là có, không là không, nhưng tại sao lúc nào cũng đối mặt với tôi một cách chần chờ như vậy?”
Lương Ninh Như hít sâu một hơi, “Có lẽ bởi vì, tôi nghĩ, chuyện của hai chúng ta là không thể.”
“Tại sao?” Chương Tự Chi lập tức quay đầu nhìn Lương Ninh Như, nhíu mày.
Tại sao?
Có rất nhiều lý do.
Cô và Chương Tự Chi dù có như thế nào đi chăng nữa thì cũng coi như không thể ở cùng nhau.
Trước đây hai người họ sống trong những môi trường khác nhau, suy nghĩ khác nhau và thái độ đối với mọi việc cũng khác nhau.
Đây là những lý do.
Nhưng những lý do này, dường như cô không thể liệt kê hết được.
Tất cả những gì cô có thể làm là giữ im lặng, và mỗi khi Chương Tự Chi đến, cô đều né tránh câu hỏi của anh.
Chương Tự Chi nhìn Lương Ninh Như chằm chằm hồi lâu nhưng không có được câu trả lời như mong muốn, anh khịt mũi quay đi, “Nếu không cố gắng, làm sao em biết là không thể?”
Lương Ninh Như một lúc sau mới bật cười.
Thử cố gắng? Cô ấy không dám.
Bên ngoài ồn ào không dứt, Lương Ninh Như một lúc sau mới chán nản thôi nhìn.
Cô xoay người ngồi xuống giường, trên bụng có vật gì đó, rốt cuộc vẫn không thoải mái.
Lương Ninh Như dựa vào đầu giường, điều chỉnh ánh mắt, nhìn chằm chằm trần nhà.
Chương Tự Chi lại cầm điện thoại ngồi xuống ghế sô pha, bắt đầu chơi game.
Cửa khóa từ bên trong, trong thời gian ngắn sẽ không có ai đến quấy rầy.
Lương Ninh Như đợi hồi lâu cũng không thấy có người tới, nghĩ có lẽ tiệc sinh nhật hôm nay sẽ trôi qua thế này, Tùy Gia có lẽ không muốn làm hành động gì khác.
Dù sao thì quy mô tiệc sinh nhật cũng hơi lớn, nếu thật sự xảy ra chuyện không hay, Tùy gia cũng không thể thu dọn được.
Cảm thấy thư thái vô cùng, Lương Ninh Như cũng cảm thấy hơi mệt, cô kéo chăn bên cạnh, trực tiếp nằm xuống giường, quay lưng ra cửa.
Chương Tự Chi tiếp tục chơi điện thoại di động, anh cũng chú ý tới động tác của Lương Ninh Như, vừa chơi game vừa nói: “Sao em không ngủ một lát, có chuyện tôi sẽ gọi em dậy.”
Lương Ninh Như hừ nhẹ, thật ra cô cũng không muốn ngủ, nhưng cô lại mê man khi nằm xuống thế này.
Cô ngủ không ngon, nửa chừng nghe thấy tiếng ai gõ cửa, cô chợt tỉnh giấc.
Chương Tự Chi vừa mở cửa liền đứng chặn ở cửa, Lương Ninh Như nghe thấy bên ngoài có giọng nói của một người đàn ông, nói là mang cho bọn họ đồ ăn thức uống.
Chương Tự Chi cầm lấy đồ ăn, từ đầu đến cuối không hề để cho nam nhân nhìn thấy Lương Ninh Như.
Chờ người đàn ông đi khỏi, anh lại khóa cửa, quay lại đặt đồ ăn nhẹ và nước trái cây trên bàn cà phê sang một bên. Không có đồ uống giải khát được chuẩn bị sẵn trong phòng này, họ ở lại đây một lúc lâu, cũng có chút hơi khát.
Chương Tự Chi đưa nước trái cây cho Lương Ninh Như, “Uống chút đi.”
Lương Ninh Như nhận lấy, nhấp một ngụm.
Kết quả là nước trái cây quá ngọt, cô ấy không thích những thứ ngọt cho lắm.
Vì vậy, cô chỉ uống một ngụm này.
Chén còn lại là trà, Chương Tự Chi cầm lấy, uống cạn nửa chén.
Anh quả thực khát nước, muốn đợi một lát sẽ kêu người phục vụ mang trà tới.
Chờ một lúc sau, Trì Uyên cũng gọi đến.
Trì Uyên không có chuyện gì, cứ hỏi Chương Tự Chi xem có phiền phức gì ở đây không.
Chương Tự Chi nở nụ cười, “Không có gì hết, giống như bọn họ đã quên mất chúng ta.”
Trì Uyên cảm thấy nhẹ nhõm.
Anh nói hiện tại bị Tùy Gia Nhị tiên sinh níu chân.
Nhị tiên sinh có quá nhiều điều muốn nói với anh, lôi kéo anh không ngừng, Trì Uyên không rõ Nhị tiên sinh nhìn như thế này, là ông cụ Tùy phân phó, hay là chính ông ta nhiệt tình.
Nhưng điều chắc chắn là Trì Uyên không thể dứt ra được trong một khoảng thời gian ngắn.
Tùy Gia Nhị tiên sinh không chỉ tự mình kéo Trì Uyên, mà còn gọi rất nhiều đối tác làm ăn ở bên cạnh, nói đang tán gẫu với Trì Uyên về con đường làm ăn.
Trì Uyên không thể từ chối mọi người cùng một lúc.
Những người đó đã lớn tuổi, họ có thể được coi là những trưởng bối.
Vì vậy, anh chỉ có thể nhếch mép cười và giả vờ giả vịt xã giao với bọn họ.
Điều này hơi khác với những gì họ đã tưởng tượng ban đầu, nên Trì Uyên nói với Chương Tự Chi để anh cảnh giác hơn.
Còn Trì Uyên ở đằng kia cũng hứa sẽ để mắt tới ông Tùy và ông cụ Tùy.
Nếu có bất cứ động tĩnh gì giữa hai cha con ở đó, anh sẽ lập tức nhắc nhở Chương Tự Chi.
Sau khi thảo luận tốt như vậy, hai người cúp điện thoại.
Lương Ninh Như tiếp tục nằm trên giường liếc mắt.
Chương Tự Chi đang cầm điện thoại, không muốn chơi game nữa, nhưng cũng không có việc gì, chỉ có thể đọc tin tức Bát Quái.
Ngồi xem một lúc như vậy, anh cảm thấy buồn ngủ.
Anh ấy đã đi ngủ muộn vào đêm qua, và dậy sớm hơn một chút vào sáng nay.
Chương Tự Chi nắm chặt tay gõ lên trán, cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại.
Nhưng năng lượng buồn ngủ này xuất hiện mà không hề báo trước, năng lượng rất dữ dội, khiến anh không thể chống lại được chút nào.
Nằm trên ghế sô pha như thế này, trong vòng vài giây anh nhắm mắt lại, điện thoại trực tiếp tuột khỏi lòng bàn tay.
Lương Ninh Như nằm ở trên giường liếc mắt một cái cũng không phát hiện gì, lại ngủ thiếp đi.
Bên kia Cố Tư vẫn ở trên xe, cầm điện thoại trong tay không ngừng nhìn về phía cổng nhà cũ của Tùy gia.
Tại đây có hình ảnh
***
Các truyện tương tự: Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!