Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 673
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên
- Tác giả: Thi Từ
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Hiện trong nhóm kín đã ra tới tập 800. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.
(Link vào nhóm để đọc trước )
Chương 673: Em gọi món gì cũng được
Chương Tự Chi ở cả buổi chiều tại nhà Lương Ninh Như, buổi tối đưa Lương Ninh Như đi ăn cơm.
Những nơi Chương Tiểu Gia đến chắc chắn là tương đối cao cấp.
Lương Ninh Như đi theo sau, cười nói: “Nếu không phải tôi đi theo anh, cả đời này tôi cũng không thể tới được nơi này.”
Chương Tự Chi quay đầu nhìn nàng, nghiêm túc nói: “Nếu như em đi theo tôi, tôi mỗi ngày đều mang em tới nơi này.”
Lương Ninh Như chọn cách im lặng, tốt hơn hết là đừng nói.
Chỉ cần có một cây sào, anh chàng này có thể trèo lên theo nó.
Hai người vào phòng riêng bên trong.
Phòng riêng không lớn nhưng trang trí rất trang nhã.
Chương Tự Chi cầm thực đơn nhìn xung quanh, sau đó đưa thực đơn cho Lương Ninh Như, “Em gọi món gì cũng được.”
Cái nết của người giàu lại được phơi bày.
Lương Ninh Như cũng không quan tâm ăn cái gì.
Cô ấy lúc trước làm công việc, đôi khi còn không kịp ăn, bây giờ có thể ăn được thì tốt rồi.
Lương Ninh Như nhìn quanh, cuối cùng gọi hai món chay.
Giá được đánh dấu ở phía sau của menu thực sự cao, cô nghĩ là hơi thái quá.
Cô cười toe toét mà không hề ngượng ngùng, những thứ này ở nhà cô cũng nấu được.
Chương Tự Chi lại cầm thực đơn, lần này không đọc, tự mình đọc hai món.
Sau đó, anh ta gọi một bát canh dưỡng sinh.
Chờ người phục vụ đi ra ngoài, Chương Tự Chi nói: “Món canh này rất tốt cho sức khỏe, dạ dày em không khỏe? Uống chút canh để bồi bổ dạ dày.”
Lương Ninh Như dạ dày đúng là có chút không khỏe, không chỉ cô, mà đồng nghiệp của cô đều đau dạ dày.
Nhưng Chương Tự Chi thật sự biết chuyện này, khiến cho Lương Ninh Như kinh ngạc.
Chương Tự Chi cũng biết Lương Ninh Như nghĩ như thế nào, “Tôi nhìn thấy trên bàn làm việc của em có thuốc dạ dày.”
Lương Ninh Như mỉm cười nghĩ đến chuyện khác, “Hai ngày nữa có thể tôi sẽ về nhà, anh đừng đến đây nữa. Anh có thể làm việc riêng của mình.”
Chương Tự Chi sững người một lúc, nhìn Lương Ninh Như, “Em về nhà? Sao vậy? Có chuyện gì ở nhà? Có phải họ Lâm lại đến nhà em không? Em dẫn tôi đi, tôi nói với em nghe, không có ai có thể giải quyết vấn đề này ngoại trừ tôi. Loại người sợ mạnh hiếp yếu như anh ta phải để tôi ra tay. Tôi rất giỏi đối phó với loại người này. “
Lương Ninh Như bất lực nhìn anh, “Anh nhịn một chút được không, chuyện riêng của gia đình tôi. Tôi về lo liệu một chút, chắc khoảng nửa ngày là xong thôi.”
Chương Tự Chi có chút bối rối, “Làm sao vậy? Có chuyện gì vậy? Còn chưa nói cho tôi biết.”
Chuyện này không phải nói không thể nói cho anh ấy biết, nhưng Lương Ninh Như cảm thấy không cần phải nói làm gì.
Sau đó Chương Tự Chi bật cười, “Nếu không nói cho tôi biết, tôi liền có thể tìm hiểu.”
Bộ dáng anh ta trông rất đắc ý, “Tin tức của tôi rất tốt, đặc biệt là tin tức về em.”
Lương Ninh Như tựa lưng vào lưng ghế, càng nhìn anh càng muốn đánh anh.
Nhưng cuối cùng cô cũng cố nén được xung động của mình, “Thật ra cũng không có gì to tát, ngày giỗ của bà tôi đến rồi, tôi về đốt bà ít giấy vàng mã thôi.”
Chương Tự Chi nói một câu là vậy à, rồi nói: “Đi cũng khá xa đấy. Anh đưa em về nhé.”
Hành trình quả thật là dài, nhưng giờ đi ô tô cũng tiện.
Lương Ninh Như xua tay, “Không cần, không cần.”
Chương Tự Chi cũng không có kỳ kèo với cô, nhưng mấy lơi nói của cô có tác dụng không cũng không phải là chuyện cô có thể quyết định được.
Chương Tiểu Gia đã quyết định làm gì, vẫn chưa ai có thể ngăn cản.
Đồ ăn ở đây được phục vụ rất nhanh, và người phục vụ mang tất cả vào một lượt.
Chương Tự Chi đưa cho Lương Ninh Như một bát canh trước, “Uống canh cho ấm bụng.”
Lương Ninh Như bưng bát canh, sau đó giễu cợt Chương Tự Chi, “À mà, Từ tiểu thư gần đây có liên hệ với anh không, nếu biết anh ân cần như vậy, cô ấy có không nỡ rời anh không?”
Chương Tự Chi không khỏi bật cười, “Sao vậy? Em đang thử tôi sao? Cứ trực tiếp hỏi tôi là được, cô ấy không có liên hệ với tôi. Em cho rằng tôi ân cần, nhưng cô ấy lại không nghĩ như vậy, để tôi nói cho em biết. Nói thật, tôi chỉ ân cần với em thôi. Tôi chưa bao giờ đối xử với người khác như thế này. “
Lương Ninh Như không biết trả lời anh như thế nào, thật lâu mới chu môi.
Nhưng giọng hơi yếu ớt, nghe giống như làm nũng hơn.
Chương Tự Chi cười cười, thêm đồ ăn cho Lương Ninh Như, “Ăn thôi.”
Lúc hai người ở đây gần như ăn xong, điện thoại của Lương Ninh Như rung lên.
Cô không coi trọng nó, thậm chí cô còn không nhìn vào nó.
Chương Tự Chi ngồi đối diện, ánh mắt sắc bén, lướt qua trang chủ trong điện thoại di động của Lương Ninh Như, hiển thị có tin nhắn tới.
Chương Tự Chi giương mắt nhìn Lương Ninh Như, do dự hai giây, trực tiếp giơ tay cầm lấy điện thoại của Lương Ninh Như.
Chắc chắn, anh thấy rằng Lâm Sinh đã gửi một tin nhắn.
Lương Ninh Như đang uống nước, nhìn thấy động tác của anh, liền nhanh chóng đặt cốc nước xuống, “Anh làm sao vậy?”
Chương Tự Chi không đọc nội dung tin nhắn, mà chỉ quét đầu tin nhắn một cách rõ ràng.
Lâm Sinh ý bảo muốn cùng Lương Ninh Như gặp mặt, xem ra chính là chuyện này.
Phần sau tin nhắn cũng không hiện lên, còn có cái gì nữa, Chương Tự Chi cũng không rõ.
Anh trả lại điện thoại cho Lương Ninh Như, “Người đàn ông này vẫn quấy rầy em.”
Lương Ninh Như cầm điện thoại bấm vào tin nhắn vừa nhìn, lại là một tin nhắn vô nghĩa khác.
Lâm Sinh gần đây đều viết mấy bài văn thế này, càng viết càng sến sẩm.
Lương Ninh Như lộ vẻ ngượng ngùng.
Vốn dĩ cô và Lâm Sinh không có tình cảm gì, cái gọi là thâm tình của Lâm Sinh thật sự khiến cô nổi da gà.
Lương Ninh Như đã xóa tin nhắn trong một vài thao tác..
Giọng điệu của cô cũng có chút bất lực, “Lâm Sinh bị tôi bơ nên bực bội vậy thôi, tiếp tục bơ anh ta cũng không có việc gì. Loại người này không cần để ý tới hắn.”
Những người như Lâm Sinh cũng giống Chương Tự Chi ở một số chỗ.
Chỉ cần để ý đến anh ta là anh ta sẽ được nước lấn tới.
Mặc kệ anh ta, thì lâu dần rồi cũng quên.
Ánh mắt của Chương Tự Chi ở trên điện thoại của Lương Ninh Như một hồi, sau đó gật đầu, “Có thể.”
Hai người ăn cơm xong, Chương Tự Chi không đưa Lương Ninh Như về nhà ngay mà đưa cô đi dạo quanh khu phố.
Vào lúc này, bên ngoài từ từ bắt đầu sôi động.
Hai người vô định bước xuống con đường, Chương Tự Chi thuận thế hỏi thăm nhà của Lương Ninh Như.
Ví dụ, bà của cô ấy đã mất bao lâu rồi.
Bà được chôn ở đâu?
Lần này cô trở về đốt giấy cho bà cùng với ai.
Lương Ninh Như như nghĩ tới điều gì đó, liền bắt đầu hồi tưởng quá khứ.
Cô cho biết, bà nội cô vốn rất gia trưởng, trọng nam khinh nữ.
Mẹ Lương sinh ra cô khiến bà nội rất tức giận.
Các truyện tương tự: Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!