Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 675
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên
- Tác giả: Thi Từ
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Hiện trong nhóm kín đã ra tới tập 800. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.
(Link vào nhóm để đọc trước )
Chương 675: Ra tay đánh nhau
Suốt máy ngày liên tiếp, cứ buổi sáng Chương Tự Chi lại đến đợi Lương Ninh Như ở dưới nhà cô,
Nhưng ý của anh ta là gì, Lương Ninh Như thật ra có thể nhìn ra được.
Nên Lương Ninh Như có chút bất lực.
Nhưng tư thế của Chương Tự Chi thật sự khiến cô có chút ấm ức.
Vì vậy, cô đã thông báo cho Chương Tự Chi một ngày trước khi cô về nhà.
Cô nói với Chương Tự Chi rằng sáng hôm sau không phải đến sớm như vậy, cô có muốn về nhà cũng không vội như vậy.
Nhưng Chương Tự Chi dường như không tin cô cho lắm.
Sáng hôm sau, vẫn thấy anh đến và đợi.
Lương Ninh Như đi xuống lầu, nhìn thấy Chương Tự Chi dựa vào xe hút thuốc, vẻ mặt bất lực.
Những gì cô ấy nói dường như quá ấm áp, đến mức anh không tin chút nào.
Lương Ninh Như lên xe, thấy Chương Tự Chi đã mua đồ ăn sáng xong liền đưa cho cô.
Lương Ninh Như cười cười, tự mình mở túi đồ ăn sáng ra.
Có bánh bao và sữa đậu nành trong đó.
Lương Ninh Như cắm cả hai ống hút vào.
Kết quả là Chương Tự Chi đã khởi động xe.
Chương Tự Chi đều rõ ràng trong lòng.
Tâm tư Chương tự Chi thế nào cô coi như hiểu rõ, cảm thấy bất lực, cô nâng bình sữa lên rồi đưa qua.
Chương Tự Chi hơi nghiêng đầu, cầm tay Lương Ninh Như đứa sữa lên uống một ngụm.
Lương Ninh Như cầm thêm bánh bao.
Một mặt tự ăn, mặt khác cầm cho Chương Tự Chi ăn.
Chương Tự Chi hôm nay cảm thấy khá viên mãn.
Lương Ninh Như trước đây chưa từng chiều anh theo cách này.
Trên đường đi, hai người hòa thuận hơn lần trước.
Thậm chí giữa chừng, còn cùng nhau pha một số trò đùa vô thưởng vô phạt.
Cả hai nói nếu Lương Ninh Như thật sự ở bên Lâm Sinh, sau này cuộc sống của cô sẽ khổ sở biết bao.
Sau đó, lại nêu giả thiết nếu Chương Tự Chi kết hôn với Từ Giai Ninh thì những ngày tháng sau này Từ Giai Ninh sẽ đau khổ như thế nào.
Trên đường đi, nó có thể được coi là một trò đùa.
Khi xe dừng ở cổng nhà họ Lương, bà Lương đã đợi sẵn ở đó.
Bà nhận ra xe của Chương Tự Chi, nhìn thấy hai người cùng nhau xuống xe, vẻ mặt rất kinh ngạc, “Tiểu Chương cũng tới à? “
Chương Tự Chi cười gọi bác gái, sau đó nói: “Tiểu Như một mình trở về, con không yên lòng.”
Điều này nói ra khiến bà lúc đó bật cười.
Bà đã có ấn tượng tốt về Chương Tự Chi, nghe anh nói những điều như vậy lại càng chấm thêm nhiều điểm cộng cho anh.
Bà nhanh chóng hối họ vào nhà nghỉ ngơi.
Lương Ninh Như nở nụ cười, “Ngồi suốt một chỗ thì sao mệt mỏi được chứ?”
Bà Lương tiến lên vỗ vỗ vai Lương Ninh Như, “Con bé này, con không mệt, nhưng Tiểu Chương mệt chứ, con không cầm lái, nếu buồn ngủ thì có thể ngủ được, còn Tiểu Chương cần phải tập trung cao độ suốt đoạn đường, con có biết không vậy hả?
Lương Ninh Như vội vàng gật đầu, “Đúng, đúng, mẹ nói rất đúng, tất cả những gì mẹ nói đều đúng.”
Ba người cùng nhau tiến vào sân, nhìn thấy Ông Lương ở đằng kia.
Ông nhanh chóng bước ra, cười vui vẻ hơn cả vợ mình, “Ta đoán hôm nay Tiểu Chương sẽ đến.”
Lương Ninh Như bất lực nhìn bố mình.
Mấy ngày nay, ông nhất định phải gọi điện hỏi Chương Tự Chi xem anh có quay lại không.
Lương Ninh Như không biết ông đang nghĩ gì, tại sao cứ nói Chương Tự Chi rồi đi theo.
Việc đi tảo mộ cho bà nội là một việc riêng của gia đình.
Thông thường, không thể để người ngoài tham dự.
Chương Tự Chi cười ha hả đi về phía Ông Lương, “Con đoán bác cũng nhớ con, cho nên con phải mau tới.”
Lương Ninh Như ở phía sau, nhìn mọi người với vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.
Cái người này đúng là không sợ sấm sét, vừa mở miệng đã dám nói bậy.
Mọi người cùng vào nhà, ông Chương vẫn là kéo Chương Tử Chi hỏi xem anh dã ăn gì trên đường đến đây chưa.
Chương Tự Chi nhanh chóng nói: “Chúng con có ăn bữa nhẹ trên xe rồi ạ.”
Nhưng thấy đã gần trưa, nên bà Lương liền nhanh chóng làm bữa trưa, nói rằng đã chuẩn bị cả rồi, nấu nhanh là có thể ăn ngay.
Bà Lương cười nói: “Bố của con không biết làm sao chắc chắn như vậy, nói Tiểu Chương có thể tới, dặn ta chuẩn bị nhiều đồ ăn.”
Lương Ninh Như cong môi lẩm bẩm nói: “Mới gặp một lần, cũng không biết có chuyện gì, mà sao lại vừa lòng anh ta thế không biết.”
Chương Tự Chi bên cạnh cười cười, sờ sờ đầu Lương Ninh Như
Hành động này mang theo hàm ý chiều chuộng, Ông Lương nhìn sang một bên, rồi dời mắt đi chỗ khác.
Ở đằng kia, bà Lương đã bắt đầu chuẩn bị bàn ăn trưa.
Kết quả là bát đĩa chỉ được đặt ra, chưa kịp dọn đồ ăn lên thì đã có người từ cửa xông vào.
Chương Tự Chi đang cùng Ông Lương đang ngồi trong phòng khách tán gẫu, nghe thấy thanh âm liền ngẩng đầu nhìn sang.
Thật hay, lần này đến đông đủ cả.
Đi phía trước là người mai mối mà Chương Tự Chi đã gặp lần trước. Theo sau là một gia đình ba người.
Lâm Sinh cùng bố anh ta có chút giống, đều có vẻ thành thật.
Trái lại nhìn nét mặt của mẹ anh ta thì thập phần có thể đoán được bà chính là chủ nhân của gia đình.
Ông Lương nhìn thấy bọn họ cũng lập tức đứng lên, vẻ mặt chợt lạnh lùng, thu mặt sải bước ra khỏi phòng.
Chương Tự Chi theo sát.
Lương Ninh Như vốn đang giúp việc trong bếp, nhưng nghe thấy động tĩnh liền vội vàng chạy ra ngoài.
Cô không sợ gì khác, chủ yếu là sợ Chương Tự Chi lại dư thừa năng lượng mà gây họa.
Trên đường hai người đi tới, Chương Tự Chi cũng nhắc tới khả năng này.
Anh nói nếu như hôm nay Lâm Sinh vừa tìm đến mà để anh bắt gặp thì chắc chắc anh sẽ cho Lâm Sinh nếm mùi lễ độ.
Cuối cùng, giờ thì hay rồi, giả thiết đã đúng một nữa, Lâm Sinh đã tới.
Ông Lương vội vàng ra khỏi phòng khách, đứng ở trong sân chống nạnh, “Các người lại đến đây làm cái gì? Đi ra ngoài, tôi đây không hoan nghênh.”
Người mai mối vội trưng biểu tình tươi cười đon đã, “Ông anh, thật khéo đùa, có chuyện gì từ từ nói sao chưa gì đã ra tay đuổi người thế này chứ.”
Ông Lương xua tay, “Tôi không quan tâm là ai đang nói đùa. Nếu không được hoan nghênh thì là không hoan nghên. Đây là nhà của tôi, việc mời ai, đuổi ai tôi không thể quản sao?”
Chương Tự Chi cũng chậm rãi ra khỏi nhà.
Vẻ mặt của Lâm Sinh thay đổi khi nhìn thấy Chương Tự Chi.
Anh ta vốn là đứng ở phía sau người mai mối, lúc này mới xông ra, “Anh…Anh ta tại sao lại ở chỗ này? Tại sao lại ở chỗ này?”
Chương Tự Chi đã đứng trước mặt Ông Lương, đối mặt với Lâm Sinh, “Tại sao tôi không thể ở đây? Lâm Sinh, nhân lúc lòng tốt của tôi còn trong giới hạn, anh mau đưa gia đình anh ra ngoài đi, hoặc là đừng trách tôi thiếu lịch sự. “
Lâm Sinh nghiến răng nghiến lợi nhìn Lương Ninh Như đang đứng ở cửa nhà, sau khi gật đầu, đột nhiên hướng về phía người mai mối nói: “Tôi trước đây không tiện nói cho mọi người biết, Lương Ninh này đây, cô ta và cái tên này,
Các truyện tương tự: Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!