NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 677

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 677
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên

  • Tác giả: Thi Từ
  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.

Hiện trong nhóm kín đã ra tới tập 800. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.

(Link vào nhóm để đọc trước )

Chương 677: Sao lại da mặt dày như vậy chứ?

Ông Lương cũng không cảm thấy Chương Tự Chi quỳ gối ở đây là không hợp tình hợp lý.

Thậm chí là sau khi quỳ lạy bà cụ, ông ta vừa hoá vàng mã vừa giới thiệu Chương Tự Chi cho bà cụ.

Ông không nói cái gì quá, chỉ nói Chương Tự Chi là bạn của Lương Ninh Như, nói lần này cậu chở Lương

Ninh Như về nhà rồi còn giúp họ giải quyết rắc rối lớn cho nên tiện thể đưa cậu qua để bà cụ nhìn một cái.

Lương Ninh Như ở bên cạnh hơi nhíu mày.

Đưa anh ta qua để bà cụ nhìn một cái, là ý gì đây chứ?

Vô duyên vô cớ đưa qua như vậy có được không? Cũng chỉ bởi vì cậu ta giúp một chuyện mà đã đưa đến trước mộ bà cụ. Dù sao cũng cảm thấy không hợp lý chút nào cả.

Nhưng vì bọn họ đang tế bái cho nên Lương Ninh Như cũng không thể nói gì ông Lương.

Cô cũng chỉ có thể cúi đầu hoá vàng mã cho bà cụ.

Chương Tự Chi ở bên cạnh cũng làm theo Lương Ninh Như gọi một tiếng bà nội.

Sau đó anh còn nói Lương Ninh Như giỏi giang như thế nào, trước đây cô đã từng phá được bao nhiêu vụ án. Anh lại nói thêm cho dù không làm cảnh sát nữa nhưng cô ta vẫn giữ bản chất là một người chính trực khiến cho anh phải nể phục.

Anh ta nói những lời này làm cho Lương Ninh Như không biết được là nói thật hay giả nữa.

Giờ này khắc này cô ta cũng chỉ có thể giả vờ như không biết bất kỳ cái gì, nghe không ra bất kỳ cái gì cả.

Ông Lương lại nói một chút chuyện của Lâm Sinh.

Lương Ninh Như nhịn không được phải nhỏ giọng gọi ông Lương một tiếng, “Nói anh ta làm gì vậy ba? Mấy chuyện này nói cho bà nội nghe làm gì.”

Ông Lương cười nói, “Vừa lúc kể hết cho bà nội con nghe tình hình nhà chúng ta gân đây như thế nào luôn. Cũng lâu rồi con không về được, bà nội con nhớ con lắm đấy.”

Nếu mà ngẫm cho kỹ thì lời này của ông ta nghe hơi kinh dị.

Chương Tự Chi vỗ vai Lương Ninh Như.

Ý của anh ta là bảo cô không nên so đo nhiều như vậy.

Hiếm khi mới tới được một lần,ông Lương nói như thê nào thì bọn họ cứ nghe như vậy là được rồi.

Lương Ninh Như thở ra một hơi rồi gật đâu nhỏ giọng nói một câu, “Được rồi.” 

 

Ông Lương lảm nhảm nói hết một lượt chuyện của Lâm Sinh, lại mắng anh ta một lần.

Lương Ninh Như không nói một câu nào cả, cô cố hết sức không để tâm mấy chuyện này.

Thật ra chuyện giữa cô và Lâm Sinh cũng rất đơn giản. Chẳng qua chỉ là sau khi xem mắt rồi tiếp xúc tìm hiểu nhưng lại phát hiện ra hai bên không hợp nhau nên chia tay thôi.

Cô cũng không hiểu rõ sao bây giờ lại phát sinh ra nhiều chuyện như vậy nữa.

Đi thăm mộ cũng không tốn nhiều thời gian lắm,đốt hết vàng mã mang theo thì cũng gần xong rồi.

Cuối cùng ba người họ đứng lên, ông Lương nhìn xung quanh một lượt rồi thở dài, “Càng ngày càng khó tìm chỗ. Ba cũng không biết lần sau tới thì còn có thể tìm thấy không nữa. Nước mưa hằng năm xối qua như vậy thì có lẽ không lâu nữa chỗ này cũng thành đất bằng mười một rồi.

Lương Ninh Như đưa tay ra vuốt ve cánh tay của ông Lương một chút, “Chờ đến lúc thật sự tìm không thấy nữa thì có lẽ bà nội cũng đã đầu thai sang kiếp mới rồi.”

Sẽ luôn có một ngày cả thế giới quên mất một người.

Có lẽ đến lúc đó bà cụ mới thật sự có thể yên nghỉ.

Họ đi xuống núi cũng khá suôn sẻ. Tâm trạng của mọi người cũng không tệ lắm. Chương Tự Chi và ông Lương vừa đi vừa tán gẫu, lúc này ba Lương mới nhớ tới hỏi Chương Tự Chi làm công việc gì.

Chương Tự Chi cũng không nói quá chi tiết, anh chỉ cười nói rằng có kinh doanh một hội quán nhỏ

 

 Ông Lương không rõ phạm vi kinh doanh của hội quán đó là như thế nào, ông chỉ coi như là kiểu mở nhà hàng hay gì đó tương tự.

 Ông gật đầu, “Nếu chăm chỉ làm việc thì đây cũng là một công việc không tệ đâu.”

Chương Tự Chi cong khóe miệng, “Đúng vậy ạ.”

Ông Lương lại hỏi Chương Tự Chi trong nhà còn có những ai, Chương Tự Chi quay đầu nhìn Lương Ninh Như một chút, “Tiểu Như có qua nhà cháu rồi. Cô ấy cũng gặp người nhà cháu rồi, ba và chị của cháu đều rất thích cô ấy.”

Lương Ninh Như ở bên cạnh không biết vì cái gì

mà mặt lại lập tức đỏ lên.

 

 Chương Tự Chị nói cứ như thể cô đã qua nhà anh gặp người lớn trong nhà vậy.

Cô liếm môi một cái rồi giải thích một chút, “Thì không phải lần trước anh ấy ở lại nhà chúng ta ăn cơm rồi còn ở một đêm sao? Anh ấy nói muốn mời con qua nhà ăn bữa cơm thì con cũng đi. Thật ra lúc đầu con…”

Lương Ninh Như còn chưa kịp nói cho hết câu, ông Lương đã quay đầu nhìn Chương Tự Chi rồi hỏi, “Tiểu Như qua nhà cháu không gây phiền phức gì cho các cháu chứ?” 

 

“Không, không đâu ạ. Thật sự không ạ. Chị cháu còn dặn cô ấy có rảnh thì qua chơi nữa mà, mấy ngày nay cô ấy không qua chị cháu còn đang nhắc cô ấy kìa.”

Ông Lương nghe vậy thì gật đầu. ồng cảm thấy thái độ của người nhà bên kia đối với Lương Ninh Như không tệ thì chắc là sau này có sống chung với nhau sẽ không xảy ra mâu thuẫn gì.

Lương Ninh Như hơi nhịn không được, hai người này đều không định nghe cô nói chuyện đúng không hả?

Cô tức giận đến nhanh chóng đi xuống núi. Lương Ninh Như vừa đi vừa hừ mấy tiếng.

Sao ông Lương lại có thể thích Chương Tự Chi như thế cơ chứ?

Nếu ông biết trước kia Chương Tự Chi là người như thế nào thì không biết ông có hối hận hay không nữa?

Ba người lững thững trở lại nhà.

Cách rất xa Chương Tự Chi đã thấy trước cửa nhà Lương Ninh Như có một chiếc xe đậu ở đó.

Chương Tự Chi nhanh chóng qua tới.

Bà Lương đang đứng trong sân.

Trong sân còn có một người đàn ông nữa. Người đàn ông này vừa quay đầu nhìn thấy Chương Tự Chi là ngay lập tức nở nụ cười.

Anh ta chạy qua chỗ Chương Tự Chi, “Cậu chủ nhỏ, sao anh lại chạy đến tận chỗ này luôn vậy?”

Chương Tự Chi đấm lên vai người đàn ông này, “Giỏi quá nhỉ, cho có cái địa chỉ mà mò được qua thật này.”

Người đàn ông cười ha ha, “Vừa đi vừa hỏi thì hỏi được đến nơi thôi.”

Bà Lương nhanh chóng qua tới, “Tiểu Chương, đây là bạn của cháu sao?”

Chương Tự Chi a một tiếng, “Bác gái, không có việc gì đâu ạ. Đây là người bạn giúp cháu xử lý một chút việc ấy mà. Mọi người cứ vào trong nhà ngồi trước đi đã ạ, cháu với bạn trò chuyện một lát rồi vào sau.”

Lương Ninh Như kéo ba Lương cùng vào trong phòng.

Ông Lương cau mày, “Đây là bạn Tiểu Chương kiếm ở đâu vậy? Con nhìn xe kìa, vừa nhìn là biết xe xịn.”

 Lương Ninh Như thở dài một hơi, “Vậy ba thấy xe của Chương Tự Chi không phải là xe xịn à?”

 Ông Lương à hai tiếng, “Đúng rồi, cậu ấy cũng lái xe xịn.”

Ba người đứng trong phòng nhìn qua cửa số xem hai người đàn ông đang đứng trong sân.

Rõ ràng có thế thấy người đàn ông đến sau rất cung kính với Chương Tự Chi.

Chương Tự Chi nhận lấy điếu thuốc, hai người mỗi người hút một điếu, đứng đút tay vào túi quần nói chuyện.

Từ trên nét mặt của hai người bọn họ đã có thể nhìn ra chắc là hai người đang nói chuyện gí đó rất nghiêm túc.

Ồng Lương hạ giọng xuống hỏi Lương Ninh Như, “Con đoán xem, đây có phải là người cậu ấy tìm đến hỗ trợ xử lý chuyện của Lâm Sinh không?”

Giọng điệu của Lương Ninh Như mơ hồ nói, “Con cũng không rõ lắm.”

Cô ta thực sự không rõ lắm.

Cô ta không rõ bên cạnh Chương Tự Chi ngoại trừ Trì Uyên và cố Tư ra thì còn có người bạn nào nữa không.

Cô ta cũng không biết rõ Chương Tự Chi có thể làm chuyện này lớn đến mức nào.

Chẳng qua bạn xấu của anh ta quả thực cũng rất nhiều.

Hình như mấy người bạn đó đêu không làm việc đàng hoàng.

Cho nên cô ta nên nói như thế nào đây, Lương   

Ninh Như âm thầm chép miệng một cái.

Lâm Sinh có thể sắp gặp chuyện không may rồi.

Chương Tự Chi cũng không đứng trong sân trò chuyện với người kia lâu quá, cần nói cái gì đó, cần dặn dò làm những cái gì, anh nói xong thì người kia cũng rời đi.

Bà Lương nhanh đi ra ngoài đứng ở cổng, bà hỏi Chương Tự Chi, “Người kia đi rồi sao? Không phải là bạn của cháu à? Sao không bảo cậu ấy vào ngồi một chút đã rồi đi?”

Vẻ mặt Chương Tự Chi hiền hòa, “Cậu ấy còn phải đi xử lý một chút việc đã ạ. Trời cũng không còn sớm nữa nên cháu cũng không muốn cậu ấy trì hoãn làm gì.”

Bà Lương không biết Chương Tự Chi nói thật hay nói dối, bà cũng chỉ có thể gật đầu.

Chẳng qua đúng là trời cũng không còn sớm nữa, nếu như bọn Lương Ninh Như muốn trở lại thành phố thì phải lên đường ngay bây giờ.

Nhưng ông Lương chắc chắn không chịu đế cho hai người bọn họ hôm nay về thành phố.

Ông nói nếu như không có chuyện gì thì ở lại một đêm, sáng sớm ngày mai rồi hãy đi.

Lương Ninh Như còn chưa kịp nói cái gì, Chương Tự Chi ở bên cạnh đã đồng ý, “Cháu cũng muốn ở lại uống một ly với bác đấy ạ.”

Mặt mũi đâu hết rồi? Sao lại da mặt dày như vậy chứ?

Lương Ninh Như thật sự nhịn không được đá một chân qua chỗ anh ta.

Cô cũng không dùng sức lớn, chỉ đá vào bắp chân Chương Tự Chi mà thôi.

Chương Tự Chi gọi ôi ôi hai lần rồi cười ha hả.

Ông Lương ở bên cạnh trừng mắt nhìn cô ta, “Cái con bé này càng ngày càng không biết phép tắc gì.”

Lương Ninh Như hừ một tiếng rồi quay đầu về phòng của mình.

***

Các truyện tương tự:  Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 677"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com