NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 679

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 679
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên

  • Tác giả: Thi Từ
  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.

Hiện trong nhóm kín đã ra tới tập 800. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.

(Link vào nhóm để đọc trước )

Chương 679: Không cần phiền cháu đâu

Chương Tự Chi buổi tối ăn cơm ngon miệng với ông Lương.

Lần này ông thực sự coi anh như con ruột của mình.

Ở bàn ăn, ông nói với Chương Tự Chi về tất cả những thứ trong nhà mình.

Hầu như tất cả những thay đổi đã xảy ra từ thời Lương Ninh Như  còn nhỏ cho đến nay.

Không hề giấu giếm bất cứ chuyện với Chương Tự Chi.

Câu chuyện về Lương Ninh Như khi mới vào làm đã bị vắt kiệt sức lực, công việc đi lại không mấy suôn sẻ.

Những việc đã từ rất lâu như vậy ông cũng nhớ được và giờ nói ra bằng hết.

Lương Ninh Như thật sự không muốn nghe những thứ này, đúng hơn là cô không thích nghe những lời của người đang say nói.

Vì vậy cô nhanh chóng ăn tối rồi về phòng nghỉ ngơi.

Giọng ông Lương có chút lớn, Lương Ninh Như nằm trong phòng vẫn có thể nghe thấy rõ từng tiếng.

Cô không biết trong lòng mình bây giờ cảm thấy thế nào.

Nó dường như cảm thấy khá thoải mái.

Điện thoại được đặt sang một bên thì kêu hai lần vào lúc này.

Lương Ninh Như lấy ra xem thử, hóa ra lại là của Lâm Sinh, hắn vẫn còn muốn dây dưa vậy sao.

Nhưng lần này, Lâm Sinh không nói gì rối rắm.

Lâm Sinh chỉ bảo cô cẩn thận Chương Tự Chi.

Anh ta cho rằng, thân phận và xuất thân của Chương Tự Chi có thể không quyết định được thành công như thế nào, loại người này thích chơi bời nhất, cũng có thói trăng hoa, dụ dỗ dành các cô gái nhỏ, không phải cô gái nông thôn nào có thể cưỡng lại được.

Ở cùng Chương Tự Chi, rất có thể cuối cùng cô sẽ mất cả tình lẫn tiền.

Anh ta còn nhất mạnh cô nên tự biết trong lòng.

Những lời này có thể khiến Lương Ninh Như tức đến khó thở.

Nó có nghĩa là gì để cho phải suy nghĩ và tự biết trong lòng chứ?

Lâm Sinh thật sự quá ảo tưởng và tự luyến về bản thân quá múc.

Lương Ninh Như ngồi bật dậy, răng rắc nhắn lại cho Lâm Sinh.

Cô không khách sáo mà nói với Lâm Sinh đừng làm phiền mình nữa, hi vọng anh sẽ nhớ những gì đã nói chiều nay.

Ngoài ra, Tự Chi có tốt hay không, sau này cũng không liên quan gì đến anh ta, huống chi Tự Chi cũng không có nhiều chuyện như anh ta.

Sau đó Lâm Sinh lại gửi tới một câu: Tôi cũng là vì muốn tốt cho cô nên mới nói vậy.

Những lời này thật sự khiến Lương Ninh Như đủ kinh tởm, cô cũng hiểu đối với người như Lâm Sinh, bất luận cái gì đều thực sự vô dụng.

Vì vậy chỉ có thể giải quyết theo cách đơn giản nhất là chặn luôn liên lạc của anh ta.

Sau khi, cô kéo số Lâm Sinh vào danh sách hạn chế của điện thoại, cô ném điện thoại sang một bên, thì cô nghe tiếng cốc chạm nhau liên tục.

Chắc chắn rồi, họ vẫn đang nâng chén ngoài kia.

Lương Ninh Như không biết Chương Tự Chi có tửu lượng khá đến mức nào

Nhưng bố cô thực sự rất giỏi uống rượu.

Nếu anh cứ nể mặt bố cô thì sớm muộn gì tình hình cũng còn tệ hơn lần trước.

Lần trước là bố cô còn khách sáo vì nghĩ Chương Tự Chi là khách.

Sau một loạt hành động của Chương Tự Chi vào ngày hôm nay, thì bố cô hiển nhiên coi Chương Tự Chi như gia đình của mình.

Ước tính lần này sẽ cho anh ta uống tới bến.

Mới nghĩ đến thôi là cô đã thấy đau dạ dày thay anh ta rồi.

Lương Ninh Như đợi một lúc, thấy có lẽ thật sự cuộc vui này sẽ còn dài lắm, nên liền đi tắm rửa, sau đó nằm xuống.

Hôm nay leo núi, cô thật sự rất mệt.

Nằm thế này được một lúc thì cô ngủ thiếp đi.

Trong lúc mơ mơ tỉnh tỉnh, không biết là qua bao lâu thì cô cảm thấy cánh cửa bị mở ra.

Cô đang cơn ngái ngủ, tưởng là mẹ mình vào nên cũng không để ý lắm .

Nhưng đợi một lúc sau, cô ngửi thấy mùi rượu nồng nặc xung quanh.

Lương Ninh Như đang định quay lại, đột nhiên cô cảm giác được có người vén chăn bông lên, cô đi tới, chui vào chăn bông.

Lương Ninh Như sợ tới mức suýt nữa kêu lên.

Cô nhanh chóng trở mình, lăn ra khỏi giường, sau đó bật đèn trong phòng lên.

Chương Tự Chi nằm trên giường, nghiêng người ngủ thiếp đi.

Tên này đỏ bừng mặt, thoạt nhìn đã uống quá chén.

Lương Ninh Như bên ngoài lắng nghe.

Mẹ cô đang lầm bầm đằng kia.

Đây là trạng thái bình thường nhất, mỗi lần bố cô uống rượu quá nhiều, mẹ cô sẽ phàn nàn vài câu như thế này.

Đằng này, xem ra Chương Tự Chi không có phát hiện mình nhầm phòng, liền đi cứ leo lên giường cô mà ngủ ngon lành.

Lương Ninh Như muốn đạp Chương Tự Chi xuống, để anh về phòng ngủ.

Nhưng thấy Chương Tự Chi ngủ say như vậy, cô liền gạt bỏ ý định.

Lương Ninh Như đắp chăn cho Chương Tự Chi, tự mình xoay người rời đi.

Cô vào phòng chuẩn bị cho Chương Tự Chi, điều này khiến cô đột nhiên không ngủ được.

Lương Ninh Như mở to mắt nhìn trần nhà.

Không còn tiếng ầm ầm từ bố mẹ cô nữa.

Xung quanh rất yên tĩnh.

Một lúc sau, Lương Ninh Như nở nụ cười, sau đó lăn người nhắm mắt lại.

Cô không có thói quen lạ giường, cô đã từng ngủ trên xe nhiều lần khi đi công tác, cô đã quen với điều đó.

Sau khi ngủ một giấc đến rạng sáng, Lương Mẫu đã dậy đúng giờ để làm bữa sáng.

Lương Ninh Như có chút không muốn đứng dậy, mệt mỏi nằm ở trên giường.

Chương Tự Chi và bố cô giờ này chắc vẫn chưa tỉnh.

Không biết tại sao, nhưng Lương Ninh Như cảm thấy khá ổn.

Đang ngủ mê man, Lương Ninh Như bị Chương Tự Chi gọi.

Chương Tự Chi hiển nhiên đã tắm rửa sạch sẽ, ngồi ở mép giường nhìn Lương Ninh Như nở nụ cười.

Anh ta còn nói: “Tối hôm qua em có làm gì anh không? Làm thế nào mà anh lại thức dậy trên giường của em thế?”

Đúng là đồ không biết xấu hổ-Lương Ninh Như nghĩ.

Lương Ninh Như chậm rãi ngồi dậy, giơ tay đấm vào vai Chương Tự Chi, nhưng lực không quá nặng.

Cô ấy nói, “Anh không biết xấu hổ, hôm qua say rượu và dám vào phòng của tôi. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải sang đây.”

Chương Tự Chi đưa tay giúp cô vén tóc tai, rồi nói, “Là tôi ngày hôm qua uống quá nhiều, nhưng giờ em sao còn chưa dậy được? hay tại tôi làm em mệt?”

Điều vô nghĩa này là gì vậy chứ?

Nghe này, đây có phải là những lời mà người bình thường có thể nói sao?

Rõ rang trong câu nói có ẩn ý.

Lương Ninh Như trừng mắt, Cút ngay.”

Chương Tự Chi nắm cánh tay của cô, “Được rồi, dậy rồi, chúng ta đi ra ngoài sớm.”

Thật vậy, cô đã kiểm tra thời gian thấy cũng đã muộn, dùng bữa xong còn tranh thủ về thành phố nữa.

Lương Ninh Như xuống giường lững thững tắm rửa.

Chương Tự Chi đi tới, giúp bà Lương  dọn bàn ăn, bát đũa.

Bà Lương thực sự cảm thấy thoải mái hơn khi nhìn anh, rõ là tốt hơn Lâm Sinh đó rất nhiều.

Lâm Sinh ngày hôm qua đi tới, lần thứ nhất bị đánh, lần thứ hai gật đầu, cúi đầu xin lỗi.

Nhìn anh ta cứ không ra dáng nam nhân dứt khoác gì cả.

Ông Lương cũng đã thu dọn đồ đạc.

Hôm qua, sau khi uống rượu ở bàn ăn tối, quan hệ của anh và Chương Tự Chi dường như đã tiến thêm một bước.

Ông Lương thậm chí còn nói nếu rảnh rỗi sẽ thăm Lương Ninh Như xem, nhân tiện cũng có thể gặp Chương Tự Chi.

Chương Tự Chi nghe vậy rất vui mừng, “Bác muốn đi khi nào? Con sẽ cho người tới đón bác. Đường đi sẽ hơi dài, nên ngồi xe riêng sẽ thoải mái hơn đi xe đò.”

Ông Lương xua tay, “Không cần phiền cháu đâu? Khi nào rảnh, tôi sẽ lên gặp hai đứa, nhất đinh sẽ mang cho cháu một ít đồ ăn ngon.”

Lương Ninh Như ở đằng kia đã đánh răng xong, đang đứng ở trong sân chải đầu.

Chương Tự Chi đứng ở bên cửa sổ xem.

Cô gái nhỏ quay lưng về phía anh, lưng thẳng.

Tóc cô ấy buộc thành đuôi ngựa, không dài, trông rất chất chơi.

Chương Tự Chi nhìn một hồi, bỗng nhiên cười thầm một cái.

***

Các truyện tương tự:  Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 679"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com