NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 680

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 680
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên

  • Tác giả: Thi Từ
  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.

Hiện trong nhóm kín đã ra tới tập 800. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.

(Link vào nhóm để đọc trước )

Chương 680: Có thể chấp nhận được

Lương Ninh Như vừa thu dọn xong đồ đạc, vừa bước vào đã thấy Chương Tự Chi đang nhìn cô chằm chằm.

Cô có chút ngượng ngùng không thể giải thích được, “Anh nhìn cái gì vậy.”

Chương Tự Chi bật cười, “Đột nhiên cảm thấy em thật đẹp.”

Giọng điệu của anh rất tốt và nói rất nghiêm túc.

Lương Ninh Như đỏ mặt, sau đó giả bộ tức giận nói: “Đồ lưu manh.”

Chương Tự Chi đi tới, sờ sờ tóc cô, “Qua ăn cơm nào.”

Trên bàn ăn, ông Lương cũng dặn dò Chương Tự Chi lái xe cẩn thận một chút.

Chương Tự Chi gật đầu, “Đừng lo lắng, con sẽ lái xe cẩn thận, Tiểu Như ở trong xe, con đương nhiên phải cẩn thận hơn.”

Lương Ninh Như quay đầu nhìn chằm chằm Chương Tự Chi.

Anh đối với cô mơ hồ là đủ rồi, đối với ba cô nói chuyện như vậy rất dễ hiểu lầm.

Người đàn ông đáng chết này, anh ta không thể hiểu những gì cô nói, và sau đó anh ta chỉ tự làm theo ý mình, không biết là nghĩ gì nữa.

Chương Tự Chi ăn hết hai bát cơm, hết lời khen ngợi món ngon do mẹ Lương làm.

Lương Ninh Như từng cho rằng Chương Tự Chi là một phế vật, bất chấp, kiêu ngạo, không coi ai ra gì.

Nhưng hiện tại cô cảm thấy Chương Tự Chi không phải loại người như vậy.

Ít ra anh ta cũng có đầu óc thấu đáo, biết nói những gì để làm vui lòng người lớn tuổi, và biết làm thế nào để thu phục lòng người.

Anh thực sự khá thông minh.

Không khí của bàn ăn rất tốt.

Đợi ăn xong, mẹ Lương mang thêm hoa quả cho họ mang đi.

Thực ra cũng không cần mang mấy thứ này theo từ nhà, ở thành phố muốn mua cái gì cũng có.

Nhưng Chương Tự Chi vẫn rất vui vẻ, còn mẹ Lương thì chất hết mọi thứ lên xe.

Đến lúc cuối họ chuẩn bị rời đi thì hàng xóm cũng ra chào.

Bọn họ đương nhiên biết người đàn ông lần trước theo Lương Ninh Như về nhà, lần này cũng về cùng.

Anh đi theo Lương Ninh Như xuống thăm mộ bà cô.

Tin tức ở nông thôn được truyền đi rất lẹ.

Một truyền mười, mười truyền trăm, chỉ qua một đêm, mà tất cả mọi người trong làng đều gần như biết cả.

Lương Ninh Như cũng không thèm giải thích với người khác.

Những người phụ nữ nông thôn này không muốn biết sự thật, điều họ đang nghĩ mới chính là sự thật.

Những người đó đi ra đứng ở cửa, nhìn Lương Ninh Như và Chương Tự Chi lên xe, chào hỏi mà càng giống như là giễu cợt, “Ồ, Tiểu Như lại đưa người bạn này trở về, thím còn nghĩ lần trước trở về không biết khi nào mới trở về lần nữa. Cũng không ngờ nó lại đến sớm như vậy. “

Nói xong, người hàng xóm cười khúc khích, rồi nói: “Nghe nói hôm qua người đàn ông mà cháu xem mắt cũng đến. Hình như có đánh nhau phải không?”

Mẹ Lương quay đầu liếc nhìn hàng xóm một cái, liền không thèm nói gì.

Một câu nói với những người hàng xóm này, bà ta liền còn mười câu chờ đợi phía sau.

Lương Ninh Như lại càng không để ý đến họ.

Cô lên xe Chương Tự Chi trực tiếp lái, hai người rời đi.

Trên đường trở về, Lương Ninh Như dựa vào cửa kính xe, sau đó hỏi Chương Tự Chi, “Hôm qua người anh bảo kia thu thập Lâm Sinh như thế nào vậy, là nhúng tay vào công việc của anh ta sao?”

Chương Tự Chi khịt mũi, “Tôi cũng không phải toàn năng, anh ta công việc cũng khá tốt, tôi cũng không thể động dễ dàng như vậy, chẳng qua hắn ta vất vả lắm mới leo lên được cái chức giám đốc, tôi để cho người cách chức hắn.”

Lương Ninh Như nhìn chằm chằm, chuyện này đã kinh lắm rồi.

Từng đó cũng đủ để làm cô ấy ngạc nhiên.

Thay đổi vị trí của một người trong công ty. Đó không phải là điều mà người bình thường có thể làm.

Thảo nào ngày hôm qua Lâm Sinh về nhà với vẻ mặt ăn vạ.

Sau khi về nhà chắc hẳn mắng Chương Tự Chi nhiều như thế nào.

Điều tự hào nhất của gia đình họ chính là công việc của anh ta.

Trong những buổi hẹn xem mắt, công việc cũng được coi như là một yếu tố để thu hút đối phương.

Bây giờ thì hay rồi, xem xem anh ta sau này đi xem mắt còn có thể kiêu ngạo như vậy không.

Một lúc sau, Lương Ninh Như mới cảm thấy niềm vui sướng dần dần tăng lên.

Nói thật, nghĩ đến sau này Lâm Sinh sẽ không còn ra vẻ thể hiện vì công việc tốt, cô cũng rất vui.

Chương Tự Chi lái xe đi một đường trở về, lúc trở lại thành phố cũng vừa giữa trưa.

Nhưng bởi vì họ đã ăn sáng khá muộn nên bây giờ họ không quá đói.

Chương Tự Chi suy nghĩ một chút, lái xe đưa Lương Ninh Như đến câu lạc bộ của mình.

Anh nói bây giờ cô đến nghỉ ngơi ở câu lạc bộ anh ấy, buổi chiều anh sẽ đưa Lương Ninh Như đi làm.

Ban ngày, cũng không có khách trong hội quán.

Lương Ninh Như đi qua, ngồi ở trong đại sảnh một hồi.

Sau đó, cảm thấy buồn chán, cô nghĩ ngợi rồi đi theo cầu thang lên tầng hai.

Chương Tự Chi sau khi nhìn thấy như vậy cũng đã đi theo cô.

Lương Ninh Như trực tiếp chạy tới phòng 3D của Chương Tự Ch.

Chương Tự Chi vội vàng ngăn cản khi thấy vậy, nhưng Lương Ninh Như lại nhướng mắt nhìn anh, “Tránh ra.”

Chương Tự Chi mím môi một hồi, nhưng thật thà tránh sang một bên.

Lương Ninh Như đẩy cửa đi vào, đã biết công tắc ở đâu nên trực tiếp mở ra.

Trong phòng xuất hiện một hình ảnh mờ ảo.

Cô suy nghĩ một lúc rồi đi tới, đóng rèm lại.

Hay lắm, trong phòng đã đầy trong chốc lát.

Chương Tự Chi đứng ở cửa liếc qua mô hình 3D của Lương Ninh Như.

Lương Ninh Như chưa kịp mở miệng nói cái gì anh ta đã nhanh miệng nói trước, “Thì những lúc rảnh rỗi tôi hay nhớ em, cho nên đặt làm một cái mô hình như vậy để lúc tôi nhớ em mà không gặp được em thì tôi qua ngắm mô hình.”

Mô hình được làm rất chân thật, tỉ lệ một với một. Lương Ninh Như cau mày lại, “Quả nhiên cách tiêu xài của mấy người có tiền các anh khác với người bình thường thật mà.”

Chương Tự Chi mím môi, anh ta không dám nói một lời nào.

Ngoại trừ mô hình 3D của Lương Ninh Như trong này còn có mô hình của Cố Tư.

Lương Ninh Như đi về phía mô hình của Cố Tư, cô chăm chú nhìn nó, “Anh còn đặt cả mô hình của cô Cố à.”

Chương Tự Chi vội vàng giải thích, “Cái này không phải do tôi đặt. Trước đó Trì Uyên qua đây biết tôi có thứ như thế này cho nên anh ấy bảo tôi làm cho anh ấy một cái. Em cũng biết mà, có một đoạn thời gian Trì Uyên và Cố Tư cãi nhau giận nhau rất nghiêm trọng, không ai nghĩ đến việc hai người bọn họ còn có thể tái hợp. Trì Uyên lúc đó còn khố hơn tôi bây giờ cho nên anh ấy mới bảo tôi làm ra cái này, lúc đó anh ấy cũng thường xuyên sang đây xem.”

Còn khổ hơn anh ta bây giờ, anh ta nói lời này cũng thật là…

Lương Ninh Như mới phát hiện ra Chương Tự Chi cũng rất biết cách kể khổ thay bản thân.

Những mô hình nhân vật còn lại thì cô lại không nhận ra ai cả.

Lương Ninh Như nhướng mày, “Sao anh không làm một cái cho bản thân vậy?”

Cô ta nói như thế làm cho Chương Tự Chi mới hoảng hốt nhớ đến chuyện này, “Em nói cũng đúng nhỉ. Đã làm cho em một cái rồi đương nhiên cũng phải làm cho tôi một cái để đặt bên cạnh em, nếu chỉ có một người thì cô đơn lắm.”

Các cách suy nghĩ của anh ta quả thật phải làm cho người khác phải bội phục sát đất mà.

Lương Ninh Như quả thực là không làm gì được anh ta.

Cô lại ở chỗ này tham quan một lát sau đó đi qua bàn điều khiển ánh sáng của Chương Tự Chi nhìn một chút.

Thật ra cô cũng không hiểu mấy thứ đồ công nghệ cao như thế này cho lắm.

Lương Ninh Như nghiên cứu một chút, “Cả một bộ này chắc tốn không ít tiền đúng không?”

Chương Tự Chi gật đầu, “Đúng là không ít, nhưng cũng có thể chấp nhận được.”

Lương Ninh Như ừ một tiếng, “Lần sau đừng tiêu tiền vào mấy nơi phí phạm như thế này nữa. Có tiền cũng không phải là có thể phung phí như vậy. Lần sau anh mua mấy món đồ có số tiền lớn như thế này thì hỏi tôi một tiếng, tôi bảo được thì mới được mua, biết chưa?”

Chương Tự Chi nhanh chóng gật đầu, ” Rồi, rồi.”

Lương Ninh Như quay đầu nhìn một chút.

Cô đoán chắc anh nghe không hiểu lời cô.

***

Các truyện tương tự:  Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 680"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com