Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 692
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên
- Tác giả: Thi Từ
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Hiện trong nhóm kín đã ra hơn 850 chương. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.
(Link vào nhóm để đọc trước )
Chương 692: mở đường cho việc tiếp theo
Lương Ninh Như chần chờ một hồi, cầm điện thoại qua, “Ba, sao ba lại gọi con?”
Ba Lương cố nén giọng nói: “Con đi ra ngoài ba sẽ nói cho con.” Điều này có nghĩa là không muốn Chương Tự Chi nghe được. Chương Tự Chi cũng nghe được lời của ba Lương.
Chuyện không muốn anh nghe được, hẳn là đối với anh không tốt lành gì.
Anh có chút lo lắng nên nhấc cánh tay Lương Ninh Như lên.
Lương Ninh Như thực sự nghe theo lời anh, cô đợi vài giây, giả vờ đi ra ngoài, sau đó nói với điện thoại: “Được rồi, ba muốn nói gì ạ, không sao đâu.”
Ba Lương thở dài, “Con và Tiểu Chương bây giờ là làm sao?”
Lương Ninh Như nâng mắt nhìn Chương Tự Chi, đối với ba Lương nói: “Con cùng anh ấy qua lại, ngày hôm qua mới thiết lập quan hệ.” Ba Lương thở dài, “Ba đoán là như vậy, con luôn có chủ kiến của riêng mình.”
Lương Ninh Như mỉm cười, “Ba, trước đây không phải ba luôn thích anh ấy sao?”
Ba Lương ậm ừ: “Bây giờ ba vẫn thích, nhưng Tiểu Chương gia cảnh như vậy ba cũng không yên tâm. Con cũng không còn nhỏ nữa, lại là lần đầu tiên yêu. Ba sợ con đau lòng.”
Lương Ninh Như cười tủm tỉm, “So với Lâm Sinh, gia cảnh của anh ta không tốt lắm, anh ta bề ngoài lương thiện, nhưng cũng không thể là kiểu người khiến chúng ta yên tâm được, có vài thứ bề ngoài không nhìn ra được, Chương Tự Chi có được hay không, bản thân con phải tự tiếp xúc mới được, hơn nữa người nhà anh ấy đối với con rất tốt
“
Chương Tự Chi nghe Lương Ninh Như nói như vậy, trong lòng gần như buông lỏng.
Anh đưa tay sờ lên mặt Lương Ninh Như, cảm thấy mềm nhũn.
Ba Lương bị lời nói của Lương Ninh Như làm cho không nói được gì.
Lương Ninh Như nói đúng, lúc ông ấy xem thấy Lâm Sinh lương thiện. Cuối cùng, ai biết được, càng nhìn người lương thiện, lại càng có khả năng làm việc xấu một cách lén lút. Ông thở dài, “Được rồi, nhưng Tiểu Như à, cũng là một câu ba nói lại, nên làm gì và không nên làm gì, trong lòng con phải biết rõ, đừng để cuối cùng không có đường lui, đừng như bạn gái cũ của Lâm Sinh. “
Lương Ninh Như mỉm cười, “Được rồi, con hiểu rồi, ba đừng lo lắng.”
Nói như vậy, cuộc gọi cũng có thể kết thúc.
Lương Ninh Như cất điện thoại lại trong túi, ngẩng đầu nhìn Chương
Tự Chi, “Anh đã yên tâm chưa.” Chương Tự Chi ôm mặt nặng nề hôn cô, “Đừng lo lắng, anh nhất định sẽ không để cho em thất vọng.”
Lúc này nói ra lời này, Lương Ninh Như cũng tin tưởng anh là thật tâm. Chỉ là cô hoàn toàn không chắc liệu nó có thể thành hiện thực hay không.
Cô bật cười, “Được rồi, em tin anh, ăn cơm đi.”
Trong bữa ăn, Chương Tự Chi bày ra kế hoạch, nói muốn chính thức trở về Lương gia mang theo một món quà.
Điều này cũng có vẻ là chân thành. Lương Ninh Như vội xua tay, “Thực sự là không cần thiết, thực sự không cần thiết, chỗ em không thích cái này. Nếu anh đi qua với vẻ phô trương thanh thế mà bị những người hàng xóm biết đến, không chừng họ lại bàn tán mất mấy ngày.” Rốt cuộc chuyện giữa cô và Lâm Sinh cũng mới xảy ra chưa bao lâu, bây giờ nếu đem Chương Tự Chi về thì có thể biết được sẽ như thế nào. Chương Tự Chi nghĩ đến, cũng là như vậy.
Anh gật đầu, “Vậy cũng được, chỉ là anh thấy em phải chịu thiệt rồi.” Chuyện này không có gì thiệt, Lương Ninh Như cảm thấy rõ ràng. Miễn là cuộc sống tốt thì hơn bất cứ điều gì khác.
Sau bữa tối, cả hai ngồi co ro trên ghế sô pha xem TV.
Chương Tự Chi dựa vào ghế sô pha, Lương Ninh Như ở trong tay anh.
Cô nắm lấy tay Chương Tự Chi, nhéo từng ngón tay của anh một cái. Trên thực tế, TV nhà Lương Ninh Như từ trước đến nay đều là đồ trưng bày, lúc ở nhà cô cũng chưa từng xem qua.
Bây giờ cùng xem TV với Chương Tự Chi, không hiểu sao vẫn cảm thấy rất ấm áp.
Cảm giác này thực sự rất lạ và thoải mái.
Chương Tự Chi thỉnh thoảng nghiêng đầu hôn lên đỉnh tóc cô. Cuối cùng, khi tháy đã muôn, Lương Ninh Như để Chương Tự Chi về nhà. Hai người giờ xác định quan hệ,
Chương Tự Chi hẳn là không ở được.
Anh ấy tự biết điều đó.
Lúc rời đi, anh không kìm lòng được mà đè Lương Ninh Như vào tường, lại là một nụ hôn sâu.
Vết thương trên môi Lương Ninh Như còn chưa lành hẳn, giờ lại đỏ thêm.
Cô đánh vai Chương Tự Chi, “Được rồi đấy cái người xấu xa này, nhanh lên, về nào.”
Chương Tự Chi sờ sờ mặt trước khi xoay người rời đi.
Lương Ninh Như thật sự cảm thấy có chút mệt mỏi co quắp, có chút tê dại.
Nhưng cũng cảm thấy vui một chút. Chương Tự Chi gần như ngâm nga một bài hát suốt đoạn đường lái xe về nhà họ Chương.
Lúc này, ông Chương định lên lầu nghỉ ngơi, vừa thấy anh đi tới thì dừng lại.
Chương Tự Chi hôm nay đến đây, trạng thái hoàn toàn khác trước. Vì vậy ông Chương cười cười, “Như thế nào? Ngày hôm qua lấy được rồi sao?”
Câu hỏi của ông hơi mơ hồ.
Chương Tự Chi không biết cái mà ông nói và cái anh đang nghĩ có giống nhau không.
Anh ậm ừ nói: “Hiện tại là không thể chạy thoát được”.
Ông lão gật đầu, “Kế tiếp của anh là kế hoạch gì?giờ đã lừa được người ta rồi, thì mau mau tính chuyện, nếu không cô ấy chạy mất bây giờ.” Tuy rằng lời nói có chút thẳng quá, nhưng Chương Tự Chi cảm thấy rất có lý.
Quả thực, anh cũng có chút lo lắng, nếu một ngày Lương Ninh Như đột nhiên tỉnh dậy, phát hiện anh vẫn thản nhiên như trước, rồi chia tay với anh thì thật là tệ.
Chương Tự Chi vội vàng chạy đến hỏi ông “Vậy bố nói xem, con nên làm gì tiếp, cho con một cái ý kiến với.”
Ông chương có chút kinh hỉ nhìn anh, “Ý của anh là, anh muốn gả vợ hay là ta muốn gả vợ?”
“Con, đương nhiên là con rồi, bố đã bao nhiêu tuổi rồi.” Chương Tự Chi nhìn chằm chằm, vẻ mặt kỳ quái.
Ông già nhìn anh như một kẻ ngốc, rồi chỉ biết lắc đầu.
Có vấn đề gì với khả năng hiểu biết của anh không vậy chứ?
Ông lão thở dài nói: “Đúng vậy, là anh, chính anh đó, thôi chỉ muốn có con dâu, hiện tại cũng đã tìm được người, tiếp theo phải làm sao đây?” Chương Tự Chi cau mày, tự hỏi lời nói của bố mình ẩn chứa điều gì. Ông Chương thở dài, quyết định không tranh qua lại với đứa nhỏ ngốc này nữa, “Đương nhiên là gả về nhà, anh có biết gả về nhà không, cái đồ ngốc này, người đó cứ để người ta ở ngoài, thì sao chắc chắn được, phải mau tính chuyện cưới xin để tránh đêm dài lắm mộng. “
Đến chuyện này mà cũng cần nói như đục vào tai thế này, ông thật bất lực với anh con trai của mình. Chương Tự Chi đột nhiên như bừng tỉnh, đúng vậy, hẳn là kết hôn mới là đúng.
Nhưng Chương Tự Chi cũng biết anh và Lương Ninh Như chỉ mới xác nhận quan hệ, hiện tại mở miệng nói muốn kết hôn với một người.
Không nói tới trong lòng Lương Ninh Như nghĩ như thế nào, bản thân cũng cảm thấy đột ngột.
Chương Tự Chi ngồi ở trên sô pha vỗ vỗ đùi, “Chuyện này quả thực phải làm càng sớm càng tốt, nhưng trước mắt còn có chuyện quan trọng hơn, con phải lấy lòng bố cô ấy trước đã.”
Đúng là ông Lương vẫn còn chút lo lắng cho anh, anh phải xua tan lo lắng của mọi người, để mở đường cho việc tiếp theo.
***
Các truyện tương tự: Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!