Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 698
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên
- Tác giả: Thi Từ
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Hiện trong nhóm kín đã ra hơn 850 chương. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.
(Link vào nhóm để đọc trước )
Chương 698: Tại sao mọi thứ lại phát triển đến mức này?
Lương Ninh Như xoay người đi vào phòng bếp lấy bát đĩa, bát đũa, khi đi ra thì mọi người đã rời đi hết.
Chương Tự Chi cầm bầu rượu trong tay, vặn xoắn hai lần rồi cười nói. Lương Ninh Như nhìn thoáng qua rượu trong tay, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ do dự, trở lại phòng bếp, cầm lấy hai ly.
Chương Tự Chi nhướng mày khi nhìn thấy, “Kỳ thực trong nhà em có một chai rượu đỏ. Trước đây em uống với ai vậy?”
Lương Ninh Như mỉm cười ngồi xuống bàn ăn. “Lúc trước em làm cảnh sát, có lần đi làm nhiệm vụ, hiện trường có chút thê thảm, gần một tuần ngủ không ngon, liền mua một chai rượu đỏ, uống một ly rượu trước khi đi ngủ mỗi tối. Em chỉ uống một mình. Em mua chiếc cốc này trong siêu thị. Lúc đó, nó được bán theo cặp. “
Chương Tự Chi gật đầu, “Ra vậy.” Lương Ninh Như cũng có dụng cụ khui rượu ở đây nên trực tiếp mở rượu ra.
Sau đó hai người rót mỗi người một ly.
Rượu này hẳn cũng lấy từ hội quán, không có bình gạn bọt nên phải để một lúc.
Sau đó cả hai bắt đầu ăn.
Lương Ninh Như thật sự đói bụng, không thèm cùng Chương Tự Chi tán gẫu, cúi đầu ăn no bụng trước.
Chương Tự Chi ăn một hồi, liền nâng ly rượu lên lắc lắc với Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như không quan tâm lắm, cầm lên cạn ly với Chương Tự Chi, uống một hơi cạn.
Cô ấy không hay uống rượu, nhưng mỗi lần uống đều rất nhiệt tình.
Chương Tự Chi không có nhắc nhở, chỉ cười, rót đầy chén cho Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như cũng không thèm nhìn, tiếp tục ăn cơm.
Giữa buổi ăn, Chương Tự Chi cạn với cô mấy chén, lần nào cũng uống cạn. Lương Ninh Như không biết mình uống bao nhiêu, trước đây, để giữ cho đầu óc tỉnh táo, cô rất ít khi đụng đến rượu.
Những lần hiếm hoi cô uống duy nhất là trước khi đi ngủ, chỉ cần uống một ly rồi đi ngủ.
Vì vậy, cô chưa bao giờ kiểm tra xem mình có thể uống bao nhiêu khi thức.
Chương Tự Chi khóe miệng chậm rãi nếm rượu.
Chai rượu cuối cùng đã cạn, Chương Tự Chi thật ra chỉ uống có hai ly, còn lại toàn bộ đều vào trong bụng của Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như ăn gần xong, hai má ửng đỏ, ánh mắt có chút rung động.
Chương Tự Chi chậm rãi ăn, vừa ăn vừa nói: “Ăn no chưa?”
Lương Ninh Như vỗ trán, “Em có thể ăn thêm.”
Cô nói chuyện không còn rõ ràng nữa rồi.
Chương Tự Chi suýt nữa bật cười.
Anh gật đầu, “Được, vậy ăn nữa đi, vẫn còn nhiều.”
Lương Ninh Như cũng gật đầu, nhưng động tác rất chậm, chậm hơn mấy nhịp so với phản ứng bình thường của cô.
Chương Tự Chi không lo lắng, chậm rãi ăn xong.
Ở đằng kia, Lương Ninh Như đã dựa vào ghế liếc mắt nhìn.
Má cô ửng đỏ, và trông cô hơi ngớ ngẩn một cách khó hiểu.
Chương Tự Chi trong lòng ngứa ngáy, đứng dậy cất mấy món ăn chưa ăn xong vào tủ lạnh, sau đó đi tới, đứng bên cạnh Lương Ninh Như, “Tiểu Như, muốn đi tắm rửa một cái rồi lên giường không?” Lương Ninh Như một lát sau mới mở mắt ra, nhìn chằm chằm Chương Tự Chi vài giây, “Được, đi tắm rửa rồi ngủ.”
Nói xong cô đứng lên bàn lắc lư về phòng ngủ.
Sau khi thay bộ đồ ngủ, anh lững thững đi ra ngoài và đi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm có một cái bồn tắm nhỏ, Lương Ninh Như cho nước vào, sau đó gần như ngủ thiếp đi bên cạnh bồn tắm.
Chương Tự Chi vô lực, dùng sức đỡ cô dậy, “Tiểu Như, hay là đi ngủ luôn nhé.”
Lương Ninh Như chợt bừng tỉnh, cô vội xua tay, “Không, đi tắm.” Nói xong, cô cúi đầu và bắt đầu cởi quần áo.
Chương Tự Chi bĩu môi, cuối cùng buông cô ra, quay lưng lại.
Đức Chúa Trời làm chứng anh ta thực sự có ý định làm điều xấu, nhưng ngay lúc đó anh ta cảm thấy rằng mình quá khốn nạn. Nếu như anh thật sự làm chuyện gì đó trong lúc Lương Ninh Như còn chưa tỉnh táo, anh cũng cảm thấy mình quá hèn hạ.
Vì vậy Chương Tự Chi do dự, đi ra khỏi phòng tắm.
Lương Ninh Như cởi quần áo, đi vào bồn tắm, nghiêng người ngủ thiếp đi.
Chương Tự Chi ở trong phòng khách thu dọn bàn ăn, sau đó mở TV lên xem vài phút.
Cuối cùng, anh lại tắt TV, thật sự xem không vào được.
Suy nghĩ một hồi, ang đi tới cửa phòng tắm gõ cửa, “Tiểu Như, tắm rửa xong đi ngủ thôi.”
Không có âm thanh trong phòng tắm.
Chương Tự Chi gõ cửa mạnh hơn một chút, “Tiểu Như, em có nghe thấy anh nói không? Nếu em không nói nữa, anh đi vào ngay đấy.”
Sau vài giây chờ đợi, bên trong vẫn không có phản hồi.
Chương Tự Chi hít sâu một hơi, đẩy cửa vào.
Lương Ninh Như nghiêng đầu nghiêng trong bồn tắm, ngủ thật yên bình.
Ánh mắt Chương Tự Chi có chút sợ hãi dời đi, đọng lại trên mặt Lương Ninh Như.
Điều này thực sự là quá nhiều. Anh đi về phía bồn tắm, cố gắng không rời mắt khỏi một bên.
Lương Ninh Như ngâm mình trong nước, giống như một Nhân Ngư. Chương Tự Chi nhắm mắt lại, cứng ngắc ngồi xổm xuống.
Anh muốn xả hết nước trong bồn tắm.
Khi thò tay vào bồn tắm, chắc chắn anh sẽ chạm vào cơ thể bên trong. Chương Tự Chi dường như đã bị nhiệt hỏa thiêu đốt nên nhanh chóng rút lại, một lúc sau lại vươn tay vào, di chuyển Lương Ninh Như, liền mở van bên dưới ra.
Lương Ninh Như không có phản ứng gì cả.
Chương Tự Chi cầm lấy khăn tắm, quấn lấy cô, đưa cô ra khỏi bồn tắm, đi vào phòng ngủ.
Đặt lên giường xong, Lương Ninh Như trở mình, ngủ thiếp đi.
Như thế này anh có thể nhìn sao? Chương Tự Chi cảm thấy những hành vi vừa rồi thật sự tự đào hố chôn mình.
Anh đi tới, cầm lấy quần áo do Lương Ninh Như chuẩn bị, nghiến răng giúp Lương Ninh Như mặc vào.
Bộ đồ ngủ là váy ngủ ôm sát. Sau hai việc này, Chương Tự Chi đã toát mồ hôi rồi.
Anh chỉ muốn hút một điếu thuốc ngay bây giờ.
Đây không phải là do anh đã tự tìm khổ sở cho mình mà phải chịu đựng sao?
Chương Tự Chi lại đi thu dọn phòng tắm, suy nghĩ xong liền trở về phòng.
Anh đến tủ quần áo của Lương Ninh Như nhìn qua, quả nhiên toàn là quần áo của phụ nữ, không có của đàn ông.
Chương Tự Chi không có lựa chọn nào khác ngoài cởi áo khoác, kéo chăn nằm bên cạnh Lương Ninh Như, vươn tay ôm cô rồi tắt đèn. Chỉ là, có một người phụ nữ trong vòng tay này, bảo anh ấy ngủ như thế nào.
Anh hoàn toàn không có ý định ngủ, trong lòng ngứa ngáy, tay cũng ngứa.
Tại đây có hình ảnh
***
Các truyện tương tự: Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!