NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 703

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 703
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên

  • Tác giả: Thi Từ
  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.

Hiện trong nhóm kín đã ra hơn 850 chương. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.

(Link vào nhóm để đọc trước )

Chương 703: Đúng là tuổi trẻ mà, thật ngọt ngào

Chương Tự Chi tỉnh giấc thì đã không thấy Lương Ninh Như ở đâu. Tối qua đúng là có hơi quá chén, nhưng vì là rượu tốt nên cũng không có cảm giác đau đầu và tỉnh táo rất nhanh.

Anh đi rửa mặt, sau đó xoay người đi vào một căn phòng khác.

Lương Ninh Như đang nằm ở trên giường, Chương Tự Chi vừa đi vào thì cô liền mở bừng mắt.

Cô cười lên: ” Không phải vội về nên sao anh không ngủ thêm chút nữa.” Dứt lời Chương Tự Chi trực tiếp lại gần, kéo chăn rồi nằm xuống, cái tên này đúng là không biết xấu hổ, còn nói: “Không có em ở bên cạnh, anh không ngủ được.”

Lương Ninh Như hoảng hồn vội vàng ngồi bật dậy: ” Anh mau đứng dậy đi, nhanh lên, mẹ em thấy bây giờ.” Chương Tự Chi cười híp mắt, kéo tay Lương Ninh Như nằm xuống l:

“Chúng ta sắp kết hôn rồi mà, có gì phải lo.”

Lương Ninh Như đạp anh một phát:

“ai nói em đồng ý gả cho anh hả? 

Anh tự luyến vừa thôi.”

Chương Tự Chi để tay đặt lên lưng của Lương Ninh Như, suy nghĩ một lát liền gật gật đầu: “Đúng rồi, anh chưa cầu hôn nữa, đúng đúng, phải cầu hôn trước đã chứ.”

Nói xong anh lại nhẹ nhàng hôn lên môi Lương Ninh Như: “là anh chưa suy nghĩ thấu đáo, chắc chắn anh sẽ chuẩn bị hết.”

Lương Ninh Như thật sự á khẩu, rõ ràng ý của cô không phải thế này.

Mùi mẫn một lúc là đủ rồi, không còn cách nào, Lương Ninh Như chỉ có thế rời giường.

Chương Tự Chi cũng dậy theo. Lương Ninh Như đi ra sân rửa mặt, Chương Tự Chi cũng ở bên cạnh ôm vai nhìn cô, làm cho Lương Ninh Như có chút thẹn.

Cũng không biết mấy chuyện đánh răng này có gì đáng xem.

Ông bà Lương cũng bước ra, bà Lương vừa liếc mắt qua liền nhìn thấy hai người ở trong sân.

Bà cảm thán mấy câu: “đúng là tuổi trẻ mà, thật ngọt ngào.”

Ông Lương quay đầu liếc mắt qua: “Quá tốt rồi, anh trước đây cứ lo lắng với tính cách của  Tiểu Như, cả đời này chắc không biết thế nào là ngọt ngào yêu đương.”

Lương Ninh Như vệ sinh cá nhân xong thì quay vào giúp đỡ bà Lương nấu cơm, Chương Tự Chi ở bên cạnh giúp một tay.

Thật sự rõ ràng có thể nhìn ra được, Chương Tự Chi không quen thuộc với mấy thứ đồ trong phòng bếp lắm.

Cũng phải, người phụ nữ sống trong nhung lụa cũng mấy ai biết vào bếp, huống hồ là đàn ông.

Bà Lương chờ một lúc, thật sự cảm thấy phòng bếp có hơi chật chội, liền đuổi Lương Ninh Như và Chương Tự Chi ra ngoài.

Lương Ninh Như có chút không nhịn được, bật cười thành tiếng. Cô kéo tay Chương Tự Chi đi ra: “Được rồi được rồi, anh ở lại thật sự vướng víu quá đấy.”

Chương Tự Chi sờ sờ mũi, hạ thấp giọng nói: “Em biết mà, anh thật sự không quen với mấy thứ này. Nhưng hai người bận như vậy, anh ở bên cạnh nhìn lại cảm thấy không được tốt lắm.”

Lương Ninh Như bật cười, vỗ cỗ bả vai anh rồi không nói nữa. Ông Lương đi ra trong tay cầm một cái xẻng.

Gia đình nông thôn bình thường đều có một cái sân và một khu vườn nhỏ.

Phía sau căn nhà của nhà họ Lương có một mãnh vườn, trồng một ít rau xanh.

Ông Lương cầm theo xẻng nói tới đó đi đào đất.

Chương Tự Chi vừa nhìn thấy, cũng vội vàng cùng đi tới đó.

Lương Ninh Như lưỡng lự một chút, cũng đi qua tới đó.

Chương Tự Chi chưa từng thấy qua cái gọi là đào cuốc đất cho vườn, ở bên cạnh nhìn một lát, liền muốn bắt đầu.

Ông Lương do dự một hồi, liền đưa cái xẻng cho anh: “Vậy cho cậu, cậu làm đi.”

Lương Ninh Như nắm tay lại, muốn cười mà không cười được nhìn Chương Tự Chi.

Chỉ là, tuy mấy việc ở phòng bếp anh thế nào cũng không học được, mấy việc làm vườn anh lại học rất nhanh. Chương Tự Chi một chút cũng không qua loa, có gì học nấy, làm việc lại thật sự vô cùng nề nếp, ít nhất cũng không đào xới hết cây rau xanh ra.

Lương Ninh Như nhếch môi nhìn anh, càng nhìn trong lòng lại càng mềm mại, càng nhìn càng cảm thấy thích anh.

Cô chưa bao giờ có dáng vẻ như vậy, nhìn thấy một người, cho dù cái gì cũng không nói, chỉ nhìn như vậy thôi, liền từ trong đáy lòng cho tới bên ngoài đều cảm thấy hạnh phúc. Ông Lương đứng ở bên cạnh nhìn một lúc, vừa quay đầu liền nhìn thấy dáng vẻ đang cười tủm tỉm của Lương Ninh Như.

Ông không nhịn được, khóe môi lại cong lên.

Đứa con gái này của ông, xem ra thật sự không giữ lại được nữa rồi. Nhưng cũng tốt, trước mắt thấy Chương Tự Chi đối với cô thật sự rất tốt, cũng không ghét bỏ hoàn cảnh gia đình mình.

Có người chăm sóc cô như vậy, ông Lương cũng thấy yên tâm.

Ở đây làm việc một hồi, bên kia bà Lương đã gọi bảo có thể ăn cơm rồi.

Mấy người đi vào trong nhà rửa tay, còn không đợi ngồi xuống, bên ngoài lại có người đến.

Lương Ninh Nhưthởdài, bây giờ Chương Tự Chi giống như động vật quý hiếm vậy, mọi người trong thôn hận không thể đến đây tham quan một lần.

ChươngTựChi cũng cười, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Thật ra anh chẳng thích bị người ta xem xét như vậy, nếu là trước đây cái tính tình kia của anh sớm đã muốn bùng nố rồi.

Nhưng bây giờ không còn cách nào, ở nhà họ Lương anh dù sao cũng phải giữ mặt mũi cho người của nhà họ Lương chứ.

Lân này tới lại là một đám người khác, đi vào liên cười hihi haha, nói là nghe nói Lương Ninh Như mang bạn trai về nhà bàn bạc chuyện kết hôn, bọn họ muốn tới cùng nhau góp vui.

Lời nói của mấy người này lại thật thẳng thắn, nhưng mở miệng liền nhắc đến chuyện kết hôn, khiến cho Lương Ninh Như thật sự là không biết phải làm sao.

Lời đồn này nói đi nói lại, luôn sẽ thay đối đi ít nhiều.

Ông Lương cũng có chút không nhịn được, quay đâu nhìn Chương Tự Chi, cố gắng hòa hoãn nói: “Không nhanh như vậy, hai bên gia đình còn chưa gặp mặt, chuyện cụ thế còn phải chờ hai nhà ngồi xuống nói chuyện đã.”

Chương Tự Chi ờ bên cạnh tiếp nhận lời này, giọng nói của anh còn mang theo ý cười: “Vâng, lần này cháu về sẽ nói với ba và các chị của cháu, thật ra bọn họ còn sốt ruột hơn cháu đấy ạ. Mấy ngày trước ba cháu còn hỏi, khi nào mới cưới

Tiểu Như về nhà, lo xuống tay chậm cô ấy lại chạy mất.”

Mấy lời nói này ít nhiêu cũng là cho nhà họ Lương thể diện.

Lương Ninh Như ở bên cạnh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tuy cô không nghe được lời đồn bên ngoài đã lan truyền thành cái dạng gì.

Nhưng chắc hẳn cũng đều nói là cô cưới được người giàu có.

Ngày hôm qua đám người kia đến buôn chuyện, trong lời nói còn nói bóng nói gió Chương Tự Chi, kết hôn không thế làm quá keo kiệt, nếu không sẽ bị người ta cười chê.

Bây giờ mấy người này lại tới xen vào nói không ngừng, làm cho giống như cô muốn bắt chẹt nhà họ Chương một khoản lớn.

Lương Ninh Như sợ sẽ để lại cho Chương Tự Chi ấn tượng không tốt.

Nghe Chương Tựu Chi khéo léo giữ gìn thế diện cho cô như vậy, khiến cho sự khó chịu trong lòng của Lương Ninh Như chậm rãi buông xuống.

Mấy người này còn cười, lại buôn thêm ít chuyện, không nói chuyện của Lương Ninh Như và Chương Tự Chi nữa, chỉ nói trong thôn con gái nhà ai lập gia đình, đối phương đưa bao nhiêu bao nhiêu sính lễ.

Nếu như lời nói này không phải là nói cho Chương Tự Chi nghe, Lương Ninh Như mới không tin.

Cô nhăn mày lại, vẻ mặt rõ ràng là không vui, nhưng mấy người này dường như một chút cũng chẳng nhìn ra.

Chương Tự Chi lại cong môi mỉm cười.

Những lời nói này mang theo một chút thành phần nói bóng nói gió, nhưng Chương Tự Chi căn bản là chẳng để ý.

Bọn họ âm thầm đâm chọc nói về tiền bạc, ở trong mắt Chương Tự Chi thật sự chẳng tính là cái gì, cho nên anh liền cũng chẳng để mấy lời nói này ở trong lòng.

Ồng Lương bà Lương ngồi ở bên cạnh vẻ mặt cũng chẳng mấy dễ nhìn.

Tại đây có hình ảnh:

- NhayHo.Com- NhayHo.Com

***

Các truyện tương tự:  Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 703"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com