NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 726

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 726
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên

    • Tác giả: Thi Từ
    • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Hiện đang có nhiều website lấy cắp bản dịch của nhóm n hayhȯ . com. Mong bạn đọc truy cập trang chúng mình để ủng hộ nhóm dịch nhé!

Bạn có thể góp chút kinh phí cho nhóm dịch truyện và vào nhóm đọc nhanh hơn theo link bên dưới.

(Link vào nhóm nhayhȯ đọc đến >1200 chương)

Chương 726: Tiến thoái lưỡng nan

Tài xế không thúc giục Lương Ninh Như đưa địa chỉ, mà chỉ chậm rãi khởi động xe.

Lái xe ra ngoài được một lúc, anh ta hỏi: “Cô ơi, cô có sao không?”

Lương Ninh Như im lặng hồi lâu mới lau nước mắt, cố không lộ ra vẻ thê lương.

Cô hít sâu một hơi, “Không có gì, không có gì.”

Sau đó cô ấy báo địa chỉ và chọn về nhà.

Cô đã nghĩ về rất nhiều thứ trên đường đi.

Hôm nay Chương Tự Chi tới nhà cô, nếu thật sự mọi chuyện lúc này đúng như cô nghĩ, nếu đúng là anh đang lừa sối cô, thì toàn bộ chuyện ra mắt hôm nay se giống một trò đùa.

Lương Ninh Như cảm thấy mình thật khó xử.

Nếu giờ cô đoạn tuyệt với Chương Tự Chi, cả gia đình cô thực sự sẽ trở thành trò cười ở quê, tiếp theo có thể sẽ bị chế nhạo.

Sẽ là câu chuyện, cô muốn bay lên cành cao thành phượng hoàng nhưng lại té đau.

Nhưng nếu vì chuyện này mà cô cho phép bản thân chịu đựng nó, thật cô không thể làm được.

Đây không phải là thứ có thể cho qua chỉ bằng một lời xin lỗi và thừa nhận lỗi lầm, hay bù đắp bằng những món quà vài triệu.

Lương Ninh Như quay đầu nhìn ra ngoài, màn đêm buông xuống, cũng là lúc thành phố trở nên sôi động nhất. Chương Tự Chi từng rất thích cuộc sống này.

Anh không phải là người ôn hòa, có thể ở bên cạnh cô lâu như vậy.

Lương Ninh Như càng nghĩ càng tức giận, đành nhắm mắt lại.

Thế là suốt quãng đường về đến nhà, cô vẫn chưa bình tĩnh được, loạng choạng lên lầu.

Cô vừa mở cửa đã nghe thấy giọng nói của Chương Tự Chi, “Em đi đâu về vậy? anh quay lại mà không thấy em đâu.”

Lương Ninh Như để mắt tới Chương Tự Chi, nhìn anh từ đầu đến chân, từ đầu đến chân.

Anh ấy đang mặc bộ quần áo giống như hồi sáng, và trông anh ấy có vẻ hơi mệt mỏi.

Nhưng lờ mờ, cô vẫn có thể nhìn thấy trong mắt mình có chút hưng phấn không thể kiểm soát được.

Chương Tự Chi thấy vẻ mặt của cô có gì đó không đúng, liền vội vàng đi tới, sờ sờ mặt của cô, “Em làm sao vậy? Em cảm thấy không thoải mái sao? Em đã đi đâu thế? Vừa lúc anh muốn gọi em thì em đã trở về.”

Lương Ninh Như trốn sang một bên một chút, sau đó nhấc chân đi vào nhà, “Đi xuống vứt rác, rồi ngồi hóng mắt một hồi, không để ý anh đã trở lại.”

Nói xong cô liền hỏi lại: “Chiều nay anh đi đâu vậy? Sao về muộn thế?”

Chương Tự Chi cười hai lần sau lưng cô, “Chỉ là trong câu lạc bộ có chuyện, anh phải đi xử lý.”

Như sợ Lương Ninh Như không tin, nói thêm, “Đã mấy ngày không qua, có một số việc chờ anh giải quyết. Anh bận quá giờ mới về được.”

Lương Ninh Như trong lòng nhói đau, cô có thể hỏi lại anh, điều này đã cho anh một cơ hội rồi.

Lời nói dối của Chương Tự Chi thực ra rất vụng về.

Những người ở câu lạc bộ rõ ràng không thông đồng với anh ta. Nếu không họ có thể lấp liếm trong tích tắc. Cô sẽ không thể biết được.

Những thói quen nghề nghiệp trước đây khiến cô dần lấy lại ổn định bản thân, khi không có được bằng chứng xác thực thì cô vẫn sẽ điều tra tới cùng.

Lương Ninh Như mệt mỏi nói một tiếng, “Được rồi, chúng ta ăn cơm đi.”

Chương Tự Chi nở nụ cười đi tới, anh chủ động phục vụ Lương Ninh Như, các món ăn thực sự đều nguội lạnh, nhưng Chương Tự Chi không hề phàn nàn, ngược lại khá thích thú.

Anh vừa ăn vừa nói: “Sáng mai anh đưa em đi làm, mấy giờ em đi?

Lương Ninh Như hừ một tiếng, cầm đũa, nhưng một hồi không gắp món nào.

Cô không có cảm giác thèm ăn, và cô cũng không cảm thấy đói.

Bây giờ tôi chỉ cảm thấy đầy cáu kỉnh, và cố để mất bình tĩnh.

Nhưng Chương Tự Chi hôm nay có vẻ rất cao hứng, như thường ngày Lương Ninh Như trầm mặc như vậy, nên hẳn là anh đã quen, nên hoàn toàn không để ý thấy được điều bất thường.

Anh hỏi Lương Ninh Như, em muốn gì cho hôn lễ, anh nói muốn đáp ứng mọi nhu cầu của Lương Ninh Như.

Đám cưới, Lương Ninh Như bây giờ cũng không nghĩ tới.

Cô hơi không chắc chắn về việc liệu đám cưới này có diễn ra hay không.

Chương Tự Chi tự nhủ trong ngày hôn lễ, anh muốn mời tất cả họ hàng, bạn bè, làng xóm, bà con ở quê Lương Ninh Như đến, để những người có nhiều chuyện kia chứng kiến hạnh phúc của họ để biết họ đã sai đến chừng nào khi buông lời không hay.

Anh còn nói rằng anh vẫn còn một căn nhà do mình đứng tên, nếu bố mẹ Lương Ninh Như muốn đến thì có thể dọn đến bất cứ lúc nào.

Lương Ninh Như không nghe được một lời, cô cảm thấy rất mệt mỏi, sự mệt mỏi toát ra từ đáy lòng.

Cho nên chỉ ăn hai miếng, Chương Tự Chi vẫn đang tán gẫu, bỗng thấy cô buông đũa thì có chút sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Lương Ninh Như, “Sao vậy? Em không hài lòng với những gì anh vừa đề xuất sao? Vậy thì đổi một cái đi. Nếu em nói những gì em thích, anh sẽ nghe lời em.”

Lương Ninh Như trực tiếp đứng lên, “Giờ em hơi mệt, nên không muốn nghĩ nhiều như vậy.”

Nói xong, cô xoay người đi về phía phòng ngủ, “em thật sự mệt, nên đi ngủ trước đây.”

Không quan tâm đến phản ứng của Chương Tự Chi, cô vào phòng đóng sập cửa lại.

Chương Tự Chi ngồi ở bàn ăn, vẫn có chút sững sờ.

Chiều nay trước khi đi ngủ, Lương Ninh Như không sao.

Sao bây giờ trông có vẻ tức giận?

Có phải vì anh ấy không về nhà sớm để ăn tối?

Vì vậy, cô nóng lòng chờ đợi?

Chương Tự Chi gãi đầu, có chút khó hiểu.

Lương Ninh Như ở đằng kia đi thẳng trở lại giường, thu mình vào trong chăn bông.

Cô cảm thấy lạnh khắp người.

Thật ra, so với những gì cô nói lúc nãy, cô đã bình tĩnh lại rất nhiều, nhưng trong lòng vẫn có chút run rẩy.

Lương Ninh Như suy nghĩ một chút, vẫn không nghĩ Chương Tự Chi có chuyện nghiêm trọng gì mà phải giữ kín với cô.

Cho nên dù nghĩ thế nào cũng nghĩ đến đó là loại chuyện có lỗi với cô nên mối giấu.

Chương Tự Chi ăn đồ ăn bên ngoài, thu dọn bàn ăn, chuyên tâm rửa chén.

Sau đó anh rón rén đi đến trước cửa phòng Lương Ninh Như.

Anh vặn nắm cửa rất cẩn thận, và sau đó anh sửng sốt.

Cửa phòng đã bị khóa.

Hai người ở chung với nhau, nhiều đêm cửa mở.

Cô thực sự đã khóa cửa lần này.

Có vẻ như cô ấy đang thực sự tức giận.

Chương Tự Chi gõ cửa hai lần, thấp giọng nói: “Tiểu Như, em ngủ rồi à?”

Tại đây có hình ảnh

- NhayHo.Com

***

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 726"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com