Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 856
Truyện hay tương tự: Link đọc: Cô vợ bất đắc dĩ của Lăng Thiếu
Bạn có thể góp chút kinh phí cho nhóm dịch truyện và vào nhóm đọc đến FULL theo link bên dưới.
(Link vào nhóm nhayhȯ đọc đến >1300 chương)
Chương 856: Nhói trong tim
Hứa Thanh Du liếc nhìn Tần Niên, hơi chiếu lệ, “Mình nói, vừa rồi nói qua điện thoại, Ninh Tôn nói một lát nữa mới gỡ bỏ hot search.”
“Vừa nói cũng không được, phải phàn nàn trước mặt anh ta.” Tần Niên lại bắt đầu bày ra thủ đoạn cho cô, “Cậu phải khiến anh ta có cảm giác có lỗi, mới khiến anh ta cảm thấy cậu thật sự đã phải trả giá rất nhiều. Đối với anh ấy, như mình đã nói với cậu trước đây, làng giải trí là một thế giới nhỏ đầy màu sắc, nhất là đối với những người như Ninh Tôn, sẽ có rất nhiều cám dỗ, cạu muốn anh ấy giữ vững tâm trí của mình thì hiện tại đây là cách hiệu quả nhất. Đó là làm cho anh ta cảm thấy có lỗi về cậu, để anh ta muốn bù đắp gấp đôi như thế sự chú ý của anh ta sẽ luôn đổ dồn vào cậ. ”
Tần Niên vỗ vỗ cánh tay Hứa Thanh Du, “Mình đã nói rồi mà cậu phải nhớ những thứ này. Đều là hữu dụng.”
Hứa Thanh Du cười, “Tốt, nhớ, nhớ.”
Hai người đợi được một lúc thì Ninh Tôn gọi điện, anh nói đã đến cửa rồi.
Hứa Thanh Du và Tần Niên vội vàng đi xuống.
Bà Ninh cũng đi theo, cô nhìn thấy Hứa Thanh Du vội vàng chạy tới, nắm lấy tay cô, “Sao cháu vẫn ở khách sạn? Sao không về nhà sống.”
Hứa Thanh Du mỉm cười, kéo Tần Niên lại, “Chủ yếu là bạn của cháu đến, nên muốn ở cùng cô ấy.”
Nói xong, cô liếc khóe mắt nhìn Ninh Tôn đang ở một bên.
Ninh Tôn đội mũ, đeo khẩu trang, ăn mặc rất kín kẽ.
Nhưng cho dù là như vậy, Hứa Thanh Du cũng nhìn thấy ánh mắt Ninh Tôn, ánh mắt hai người chạm vào nhau trên không trung.
Hứa Thanh Du không biết tại sao, mặt lại có chút nóng.
Hai người không gặp nhau đã hai ngày, nhưng Hứa Thanh Du lại có cảm giác như đã lâu không gặp.
Hứa Thanh Du cố gắng ổn định bản thân, giọng điệu cũng bình tĩnh hơn, “Đã chọn được nơi để đi chưa?”
Ninh Tôn gật đầu, “Đi thôi, lên xe trước.”
Mấy người cùng nhau bắt taxi, Ninh Tôn báo địa chỉ, Hứa Thanh Du chưa từng tới nơi này, cũng không biết nơi này như thế nào.
Khi ở trên xe, bà Ninh bắt đầu hỏi Hứa Thanh Du hai ngày qua đã làm gì.
Ninh Tôn không nhịn được nở nụ cười, “Nhìn đi anh đã nói mẹ luôn miệng nhắc đến em mà.”
Bà Ninh sửng sốt một chút, sau đó khẽ ậm ừ: “Không phải tại con suốt ngày ôm mặt mũi, chỉ là nhớ bạn gái. Để mẹ mới nhắc tới Tiểu Hứa, thì con mới chịu nói thêm vài câu, còn không thì cứ im lặng buồn tẻ mà. ”
Tần Niên từ một bên hét lên và vỗ vỗ một vài lần trêu đùa.
Hứa Thanh Du hơi đỏ mặt, khóe mắt meo meo nhìn Ninh Tôn.
Ninh Tôn im lặng vài giây, đột nhiên nói: “Hôm nay em cùng Tống Kình Vũ gặp mặt như thế nào?”
Hứa Thanh Du hơi ngạc nhiên không biết Ninh Tôn sẽ hỏi chuyện này, cô nói, “Tốt lắm, anh Tống rất hiền lành, buổi trưa thì cùng nhau ăn cơm. EM muốn mời anh ấy, nhưng anh ấy đã trả, làm em có chút xấu hổ ”
Tần Niên tiếp theo nói: “Hôm nay cô ấy ở bên tai tôi nói rất lâu, nói Tống Kình Vũ khác với lời đồn bên ngoài, không hề lạnh lùng, ngược lại rất ôn nhu, nói năng rất thoải mái… ”
Hứa Thanh Du bên cạnh gật đầu, “Đúng vậy, đúng vậy, anh ta là như thế này.”
Ninh Tôn ngồi ở ghế phụ, từ kính chiếu hậu liếc nhìn Hứa Thanh Du một cái, sau đó nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
Không có nhiều xe trên đường, và họ đã sớm đến nơi.
Hứa Thanh Du liếc nhìn ra ngoài, sau đó hít một hơi.
Có thể thấy từ cách bài trí trang trí, giá ghi trên menu chắc hẳn không hề thấp.
Máu trong lòng Hứa Thanh Du trào ra, nhưng trên mặt cô vẫn phải tỏ ra bình tĩnh.
Vài người mở cửa bước ra khỏi xe và vào hội quán.
Ninh Tôn đã đặt phòng riêng, người phục vụ trực tiếp dẫn họ vào, phòng riêng không lớn, rộng rãi dành cho bốn người.
Sau khi ngồi xuống, Hứa Thanh Du không dám nhìn thực đơn, liền đưa thực đơn cho Tần Niên, “Cậu muốn ăn gì?”
Tần Niên mở menu liếc nhìn hai lần, nói: “Thật đáng sợ.”
Khi cô nói lời này, trái tim Hứa Thanh Du run lên.
Ninh Tôn ngồi bên cạnh Hứa Thanh Du, quay đầu nhìn cô, khóe miệng nhếch lên.
Anh nhìn thấy tất cả ánh mắt trong mắt Hứa Thanh Du.
Ninh Tôn xích lại gần Hứa Thanh Du dễ dàng hơn một chút, “Vậy sao em lại căng thẳng?”
Hứa Thanh Du cứng người vì Ninh Tôn đột ngột đến gần, nhưng sau đó cô trố mắt nhìn, “em đã bảo anh chọn đến nơi có giá thấp hơn một chút, sao lại chọn chỗ đắt như vậy?”
Ninh Tôn thấp giọng nói, còn có mùi thở ra, “Mời bạn bè em đi ăn cơm, làm sao có thể đến một nơi không cao cấp.”
Hứa Thanh Du khẽ cau mày, che giấu thân thể có chút khó chịu,
Tần Niên ngước mắt lên nhìn, hai người vừa mới hòa vào nhau thì thầm, Tần Niên đã nhìn thấy rồi, lúc này mới trêu chọc, “Chơi game mà rắc thức ăn cho chó còn chưa đủ, bây giờ còn rắc nữa trước mặt tôi. Xin hãy nâng niu chú chó đơn thân và nâng niu trái tim mong manh của tôi. ”
Hứa Thanh Du có chút trách móc, “Cậu mau gọi món nhanh đi, nếu không mình không cho cậu chọn đấy.”
Tần Niên khẽ ậm ừ nhìn xuống menu.
Nói thật, cô cũng có chút khó chịu, thật sự là quá đắt.
Tại đây có hình ảnh
đưa thực đơn cho Hứa Thanh Du, “Tiểu Hứa, đến cháu, muốn ăn gì?”
Hứa Thanh Du cầm lấy thực đơn, mở ra xem, điều đầu tiên chú ý đến chính là giá cả, quả thật khiến trái tim cô có chút lạnh.
Nhưng Hứa Thanh Du đã cắn đạn gọi thêm hai món.
Ninh Tôn đi tới, hai người cùng xem thực đơn, Ninh Tôn thêm hai món cùng một canh, sau đó gọi hai món nữa.
Người phục vụ đi rồi, Hứa Thanh Du hít sâu hai hơi, cảm thấy rất đói
Sau đó, cô cảm thấy rằng hầu hết tất cả những thứ cô đặt hôm nay đều có thể ăn được, và cô cảm thấy mình không đau đớn đến vậy ngay lập tức.
Chờ hết giờ phục vụ, Ninh Tôn hỏi Hứa Thanh Du về chuyện chiều nay bị hai fan làm khó.
Thực ra Hứa Thanh Du không cảm thấy họ đã thành công làm khó mình.
Hai người đó đều còn trẻ và ngây thơ, nhưng Hứa Thanh Du cảm thấy mình đã làm họ choáng váng, trong lòng cảm thấy rất vui.
***