Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 858
Truyện hay tương tự: Link đọc: Cô vợ bất đắc dĩ của Lăng Thiếu
Bạn có thể góp chút kinh phí cho nhóm dịch truyện và vào nhóm đọc đến FULL theo link bên dưới.
(Link vào nhóm nhayhȯ đọc đến >1300 chương)
Chương 858: Tại sao bạn luôn muốn mọc sừng?
Tần Niên không nhìn ra sự khác biệt trong ánh mắt giữa Hứa Thanh Du và Ninh Tôn, cô cười ha hả ở bên cạnh anh, vọng lại lời Hứa Thanh Du, “Cậu ấy chiếm được trái tim anh ta từ lâu rồi, còn dạ dày của anh thì sao.”
Bà Ninh ở bên cạnh nói: “Ừ, hiện tại hai người đều đã bên nhau rồi, cô thì cũng đã bị tay nghề của cháu thu phục, huống chi là Ninh Tôn.”
Hứa Thanh Du cười gật đầu rất hợp tác, “Nói như vậy…”
Im lặng một lúc, Tần Niên đột nhiên tò mò hỏi Ninh Tôn và Hứa Thanh Du ở bên nhau như thế nào.
Vấn đề này cũng không quá cá nhân, nhất là bà Ninh cũng đang tò mò nhìn bọn họ, không cách nào tránh khỏi.
Hứa Thanh Du không dám dễ dàng trả lời những câu hỏi như vậy.
Cô không biết Ninh Tôn lúc trước có nói gì với bà Ninh không.
Vì vậy Hứa Thanh Du uống một ngụm nước trong cốc, cười nói: “Chuyện này cậu hỏi Ninh Tôn ấy.”
Tần Niên bĩu môi sang một bên, “Có gì mà xấu hổ.”
Sau đó cô nói: “Hai người ở bên nhau lâu như vậy, sao hồi còn đi học không nghe thấy.”
Vẻ mặt Hứa Thanh Du vẫn không thay đổi, tự tin nói: “Lúc đó mình còn chưa tốt nghiệp, không biết sau này sẽ như thế nào, sợ đi lâu không về nên không công khai.”
Sau một lúc, cô ấy nói thêm, “Mình không muốn thừa nhận điều đó với thế giới bên ngoài. Đây không phải là điểm mấu chốt cách đây một thời gian, vì vậy tốt hơn là tự mình đứng lên và tỏ ra cởi mở hơn một chút . ”
Ninh Tôn trả lời: “Đúng vậy, lời tỏ tình trong kỳ thi tài năng trước đây là do bốc đồng, sau này sợ cô ấy bị đào bới quá nhiều thông tin nên không bao giờ nhắc đến nữa. Tôi nghĩ chuyện này sẽ từ từ quên đi.” Không ngờ, vẫn không trốn được”.
Nói xong, anh ngập ngừng giơ tay lên, đặt lên tay Hứa Thanh Du, nhẹ nhàng vỗ hai lần.
Đối với người ngoài, dường như Hứa Thanh Du đang thể hiện một loại cảm xúc tiếc nuối.
Nhưng trong mắt Hứa Thanh Du, hành vi của Ninh Tôn thật sự khiến cô kinh ngạc.
May mắn thay, khả năng tập trung của cô ấy không tệ, nếu là bình thường, theo phản xạ cô ấy sẽ rút tay ngay lập tức.
Thậm chí, cô còn quay đầu lại và cười với Ninh Tôn hai lần.
Bà Ninh và Tần Niên không biết chân tướng sự việc, liền theo chủ đề thuyết phục nhìn một chút.
Bà Ninh đã gia nhập làng giải trí thì biết độ sâu của làng giải trí.
Bà thở dài, “Cô hiểu tính khí của A Tôn không dễ rối rắm. Tính tình của Tiểu Hứa cũng rất bình tĩnh. Nêu không ngạc nhiên về việc hai người hòa thuận sẽ đi đến cuối cùng.”
Nói xong, bà lại nói thêm một câu, “Cô rất muốn nhìn thấy hai người cuối cùng cũng đạt được một kết quả tốt.”
Nói đến đây, Hứa Thanh Du và Ninh Tu đều có chút ngượng ngùng.
Vì hai người họ biết quá rõ kết quả cuối cùng của mình sẽ như thế nào.
Sau khi chủ đề trôi qua, Hứa Thanh Du và Ninh Tôn đều im lặng.
Bởi vì biết rằng dù có nói về chuyện gì đi chăng nữa thì chắc chắn nó sẽ xoay quanh mối quan hệ giữa hai người họ.
Mối quan hệ của hai người có chút không nói ra được nên thôi không nói nữa.
Cho đến khi ăn cơm xong, bà Ninh lại nói ra ngoài đi dạo.
Có điều là Tần Niên không muốn về khách sạn, nên khoác tay Hứa Thanh Du, “Được rồi, đi thôi, buổi tối bên ngoài sôi nổi, chúng ta đi dạo một chút.”
Ninh Tôn không có phản đối, dù sao anh cũng không có việc gì.
Vì vậy bốn người không lên xe mà đi chậm trên đường theo một hướng.
Bà Ninh đi được một lúc mới nhận ra có gì đó không ổn, bà đi tới, kéo Tần Niên.
Tần Niên cũng là người chu đáo, hiểu ngay ý của bà.
Tần Niên thả Hứa Thanh Du ra, đẩy cô về phía Ninh Tôn “Là lỗi của mình, là lỗi của mình.”
Hứa Thanh Du bất lực lắc đầu không nói gì.
Cô đi bên cạnh Ninh Tôn, bà Ninh kéo Tần Niên cách bọn họ một canh.
Một lúc sau, Ninh Tôn nói, “Cuộc nói chuyện với Tống Kình Vũ diễn ra tốt đẹp như vậy, em định đầu tư bao nhiêu?”
Hứa Thanh Du còn đang do dự, vì quá ít, cô cũng có chút ngượng ngùng.
Vì vậy, cô ấy nói, “Tần Niên nói rằng cậu ấy muốn đầu tư với em. Hiện tại tôi đang có số tiền cao nhất, và tôi chỉ muốn nhận được 50 triệu.”
Ninh Tôn hít một hơi dài, “Tính anh nữa.”
Hứa Thanh Du sửng sốt, “Cái gì?”
Ninh Tôn nói: “Đầu tư, tính cả anh vào nữa, anh sẽ đầu tư cùng em.”
Hứa Thanh Du chớp chớp mắt, lập tức nở nụ cười, đặc biệt đơn giản, “Được rồi, nếu anh ở bên cạnh em, vậy em không phải sợ xấu hổ.”
Cô giơ tay vỗ vỗ Ninh Tôn vai, “Bây giờ có anh, em không sợ.”
Ninh Tôn quay đầu nhìn vẻ mặt đắc thắng của Hứa Thanh Du, có chút không tự chủ được mà cười tủm tỉm nói: “Vậy em là đang ôm đùi Tống Kình Vũ hay là đùi của tôi?”
Tại đây có hình ảnh
không biết có bao nhiêu cô gái trẻ muốn vồ lấy Tống Kình Vũ. Thì em sao thể. Vâng, đừng nghĩ về nó nhiều như vậy, tại sao anh luôn nghĩ đến việc đội mũ xanh(*) lên đầu thế. “
(*) mũ xanh: Bị cắm sừng
Ninh Tôn trừng mắt nhìn Hứa Thanh Du một cái, Hứa Thanh Du lập tức cười nói: “Đùa thôi, em với anh ta là không thể, cái mũ này cũng không đội lên đầu được. Không biết chúng ta quan hệ như thế nào. ., Chúng ta không có đầu óc tỉnh táo sao? ”
Ninh Tôn giễu cợt, “Tôi phát hiện em gần đây càng ngày càng dũng cảm, trước mặt tôi nay hết thu thu mình lại rồi”
***