Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 882
Đọc truyện tương tự : Link truyện LLiên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
—
Chương 882: Tính toán sai
Hứa Thanh Du và Tần Niên nói chuyện phiếm một hồi ở dưới lầu.
Điều mà Tần Niên muốn nói, Hứa
Thanh Du thật ra đã biết từ lâu, chẳng qua là để bản thân chú ý hơn đến chuyện với Ninh Tôn.
Tần Niên thực sự rất quan tâm đến cô.
Hứa Thanh Du cuối cùng ôm lấy Tần Niên, có chút ngượng ngùng nói: “Cậu đối với mình là tốt nhất”
Tần Niên ủy khuất sờ sờ đầu cô, “Đồ ngốc, cậu quá thật thà rồi, đối với người nào đều không đề phòng, mình nói cho cậu biết, thông qua chuyện này, về sau đối Ninh Tôn, cậui cũng phải lưu tâm nhiều hơn đó, cậu rõ rồi chứ?”
Hứa Thanh Du ngoan ngoãn gật đầu, “Được rồi, mình hiểu rồi, sau này sẽ chú ý hơn.”
Tần Niên thở dài, “Thật ra mình cũng biết cậu chỉ nói vậy cho mình yên lòng, nhưng rốt cuộc không làm được.”
Hứa Thanh Du cười khúc khích hai lần, cũng không nói gì.
Tần Niên nhìn về phía cổng, “Được rồi, trời tối rồi, cậu mau trở về đi, không chừng hai mẹ con Ninh Tôn nói chuyện phiếm sau lưng cậu không chừng.”
Tần Niên nói xong lại nói: “Đúng vậy. Về việc cư dân mạng nói tìm bằng chứng, cậu cũng phải quan tâm nhiều hơn, xem có phải là tin thật không, vạn nhất lỡ có ai đó lại khơi chuyện thì cậu phải cùng Ninh Tôn can thiệp ngay, đừng để khi mọi người đều biết còn bản thân mình lại chẳng hay. ”
Hứa Thanh Du đáp: “Được rồi, mình sẽ để ý mà.”
Một chiếc taxi tình cờ đến trước cửa, Hứa Thanh Du giơ tay gọi lại một cái.
Chờ Tần Niên lên xe, Hứa Thanh Du nói qua cửa sổ, “Khi nào về khách sạn thì gọi cho mình.”
Tần Niên vừa vẫy tay chào cô, vừa lái xe rời đi.
Hứa Thanh Du đợi xe khuất bóng thì nụ cười trên mặt cũng biến mất.
Thực sự là một ngày trôi qua, mà có quá nhiều điều tồi tệ đã xảy ra.
Trước kia cô cùng Ninh Tôn cảm thấy thoải mái, nhưng hiện tại thật sự có chút khó chịu.
Cô thở ra một hơi dài.
Nếu có thể, xin hãy để cô nhanh chóng trở thành một người phụ nữ giàu có, và cô sẽ nghỉ việc càng sớm càng tốt. Sau đó sống một cuộc sống riêng của mình.
Hứa Thanh Du ngam nga một hồi rồi mới xoay người đi về.
Về đến nhà, bà Ninh đã đi rồi, Ninh Tôn cũng không có ở trong phòng khách, cửa phòng đóng chặt.
Hứa Thanh Du nhìn quanh không thấy động tĩnh gì nên vội vàng tắm rửa rồi trở về phòng.
Ngoài cửa không có động tĩnh gì, có lẽ Ninh Tôn cũng chưa từng ra khỏi phòng.
Hứa Thanh Du đột nhiên không ngủ được, lại lấy điện thoại ra.
Thực lòng mà nói, lần này Nam Nhạc có chút tính toán sai lầm, cô tuyên bố đã muộn một lúc, hiện tại tuyên bố bình luận sau thật khó coi.
Hầu như tất cả đều mắng cô là trà xanh.
Hứa Thanh Du cũng có chút khó chịu, ba nữ nhân dính dáng đến Ninh Tôn, Hoàng Tương, Lâm Đạt và Nam Nhạc, xem ra lợi hại không ít.
Thực sự, như ai đó đã nói trước đây, hãy tránh xa Ninh Tôn, nếu không bạn sẽ chết hoặc bị thương.
Trong một câu.
Hứa Thanh Du không thèm đọc mấy bình luận, lật xem mấy cái tài khoản phụ mà Ninh Tôn tạo trước đó, xem chúng có động tĩnh gì không.
Hóa ra sau khi câu nói của Ninh Tôn được đưa ra, họ cũng đồng loạt công kích và phản bác lại câu nói của anh.
Nhưng khi tuyên bố riêng của cả cô được đưa ra, họ đã tắt ngấm.
Một số người bình luận đùa dưới tài khoản phụ, yêu cầu giới săn ảnh mau đi tiêu hủy bằng chứng trong camera giám sát càng nahnh càng tốt.
Có thể thấy, hiện tại công chúng đã nghiêng về Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du do dự một hồi, liền đi đọc lời nói trước đó của Ninh Tôn.
Cô biết rằng đây là chỉ là bản sao, được viết bởi bộ phận quan hệ công chúng của công ty.
Nhưng khi cô ấy nhìn thấy những lời thú nhận cuối cùng với chính mình, nhịp tim của cô ấy vẫn sẽ tăng nhanh.
Không biết họ đã gửi bản này cho Ninh Tôn hay nhờ anh ấy xem trước hay không.
Ngay cả khi nó không, thì Ninh Tôn lẽ ra phải đọc được trước khi đăng, vì tài khoản phụ này anh nắm.
Tôi không biết anh ấy cảm thấy thế nào sau khi nhìn thấy vài lời tỏ tình đó.
Hứa Thanh Du cảm thấy mình đã suy nghĩ quá nhiều, chẳng qua là không kiềm chế được.
Liên tục như vậy, điện thoại di động của cô vang lên trong một khoảng thời gian.
Hứa Thanh Du sửng sốt, nhanh chóng lấy ra xem thật ra là Tống Kình Vũ đang gọi.
Hứa Thanh Du trả lời điện thoại,
“anh Tống”
Tống Kình Vũ ừ, có thể nghe thấy giọng điệu của anh ấy có chút mệt mỏi.
Giờ lẽ ra anh ấy vừa mới tan làm,
Tống Kình Vũ nói: “Tôi vừa thấy trên mạng có chuyện, em và Ninh
Tôn không sao chứ?”
Hứa Thanh Du ngập ngừng nói: “Cũng không có gì to tát, ít nhất là hiện tại.”
Mất vài giây, Tống Kình Vũ mới nói: “Đây là cách của làng giải trí vận hành. Trắng đen, đen trắng không phân biệt được. Tự mình biết sự thật thì tốt, đừng quan tâm đến ý kiến của người khác.” Hứa Thanh Du mím miệng, “Ừm, em biết rồi, cảm ơn anh, giờ muộn thế này gọi điện an ủi em.”
Tống Kình Vũ thở dài, “Đôi khi nhìn thấy em, anh lại nghĩ đến anh ngày xưa. Cảm giác ban đầu chúng ta đều vấp ngã, chỉ là chúng ta lại ở trong môi trường khác nhau, nên anh so với em cũng thoải mái hơn một chút.” Hứa Thanh Du cũng biết Tống Kình Vũ được xây dựng lại từ đầu, không có lai lịch cũng không có thân phận.
Trước đây đã có một số bài báo nói về con đường thành danh của anh ấy, và nó quả thực không hề dễ dàng.
Những người có hoàn cảnh khó khăn rất dễ được đồng cảm.
Tống Kình Vũ còn có chuyện ở đằng kia, anh cũng không nói chuyện với Hứa Thanh Du quá nhiều, chỉ bảo cô đừng suy nghĩ rồi cúp điện thoại.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Vẫn không có một tiếng động, lúc này Ninh Tôn lẽ ra đã ngủ.
Hứa Thanh Du cũng tắt đèn, nhắm mắt lại.
Cuối cùng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại nhớ tới vẻ mặt của Nam Nhạc.
Cô nhớ lần trước khi nhìn thấy Nam Nhạc, Nam Nhạc đang nói chuyện với mình trong công viên.
Người phụ nữ xấu hổ trước câu nói của chính mình hôm nay, và cô ấy không biết liệu mình có bực bội hay không.
Bây giờ chuyện này đã thành, danh tiếng của cô dường như đã hoàn toàn rơi xuống đáy.
Hứa Thanh Du nghĩ đến đây, không biết tại sao lại thở dài.
Cô lăn qua lăn lại.
Nếu vậy, cô không biết sự việc này xảy ra hôm nay là tốt hay xấu.
Hứa Thanh Du đêm nay ngủ không ngon, Ninh Tôn cũng như vậy.
Mà người ngủ ngon hơn bọn họ hẳn là Nam Nhạc.
Nam Nhạc nửa đêm gọi điện cho Ninh Tôn.
Ninh Tôn chính mình ngủ không được ngon giấc, vừa tỉnh lại liền có tiếng chuông điện thoại.
Ninh Tôn nhíu mày, sờ sờ điện thoại, vừa nhìn.
Nửa đêm, Nam Nhạc có cuộc gọi tới, có chút không thích hợp.
Ninh Tôn do dự một hồi, nhưng vẫn là nghe điện thoại, thật ra Nam Nhạc định nói gì, trong lòng anh đều biết.
Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, bây giờ gió trên mạng không tốt cho Nam Nhạc.
Cô ấy nên tự tìm kiếm xem làm thế nào để đảo ngược danh tiếng của mình tiếp theo.
Sau khi trả lời điện thoại, Nam Nhạc hỏi trước: “Tôi đã đánh thức anh sao?”
Ninh Tôn cố ý đè nén giọng nói, “Không sao, tôi cũng mới từ trong phòng đi ra.”
Nam Nhạc im lặng một hồi mới nói: “Muộn như vậy thật sự không nên làm phiền , nhưng tôi vẫn muốn cùng ânh thảo luận một số chuyện.”
***