Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Chương 244
Nghĩ đến đây, tâm tình lập tức trở nên tốt đẹp hơn hẳn, nhìn Sơ Nhất đang nằm trên vai mình, hắn lại cảm thấy nó thật linh động đáng yêu, sau đó ôm lấy nó, hung hăng hôn nó một phát rồi mới đưa cho Triệu Linh Đan.
“Sư tỷ, Sơ Nhất thật sự là một con thỏ đáng yêu”.
“Ách…”
Triệu Linh Đan ôm Sơ Nhất vào trong lồng ngực, thế nhưng tên nhóc này vẫn đang không ngừng giãy giụa, nếu không phải Triệu Linh Đan ôm chặt lấy nó, chỉ sợ nó lại nhảy lên vai Mục Long, rồi đi liếm mặt hắn.
Vì để tránh cho không khí quá xấu hổ, Triệu Linh Đan chỉ đành nói sang chuyện khác, nàng ta nói với Mục Long: “Sư đệ, hiện giờ ngươi đã đánh bại được Lâm Cảnh Thiên, tu vi của bản thân cũng đột phá, tăng lên mạnh mẽ, không biết kế tiếp ngươi có dự định gì không?”
“Kế tiếp…”, Mục Long trầm ngâm một lát rồi hai mắt sáng lên.
“Kế tiếp ta phải nhanh chóng đột phá Ngự Hồn cảnh, thế nhưng tích luỹ của ta tương đối vững chắc, muốn đột phá cảnh giới lớn, chỉ sợ không phải là chuyện dễ dàng gì, cho nên ta định ra ngoài rèn luyện”.
“Rèn luyện sao? Cũng tốt, sư đệ, bây giờ ngươi mở ra Thập Nhị Phương Huyền Cung, ở Tích Cung cảnh đã đạt đến trình độ đỉnh cao, không còn không gian để thăng tiến nữa, đây cũng là thời điểm cần một cơ hội để đột phá cảnh giới”, dù sao Mục Long cũng là người tự mình tiến cử vào Tiêu Dao Thần Tông, nhìn thấy tư chất yêu nghiệt của hắn, thậm chí còn tiến xa hơn nữa, tất nhiên là nàng ta cảm thấy vô cùng vui mừng.
“Lại nói tiếp, ta vẫn luôn cảm thấy mình mắc nợ sư đệ, kỳ thật, lúc trước khi ở thành Hàn Giang, trực giác của ta đã nói cho ta biết, ngươi mới là con rồng Hàng Giang chân chính, lần này, ngươi lại dùng Tích Cung cảnh đánh bại Lâm Cảnh Thiên, lần thứ hai xác minh chuyện đó, thế nhưng…”
“Thế nhưng mẫu thân đang bế quan, lấy lời nói của một mình ta, chung quy cũng không so được với lời nói của toàn bộ sảnh đường, huống chi, đây là quyết định của cao tầng tứ đại tông môn, bọn họ đều cảm thấy con rồng Hàn Giang, là bốn người kia…”
“Vốn dĩ, với tư chất của ngươi, hẳn là nên có được tài nguyên tu luyện tốt nhất, được tông môn dùng toàn lực bồi dưỡng…Ngươi yên tâm, chờ mẫu thân ta xuất quan, ta nhất định sẽ cầu xin bà ấy nhận ngươi làm đệ tử thân truyền”, Triệu Linh Đan nhìn chằm chằm vào hắn, vẻ mặt trịnh trọng nói.
Thấy vậy, Mục Long cười nói: “Sư tỷ đừng nghĩ như vậy, ta cũng không cảm thấy sư tỷ mắc nợ gì ta, ngược lại, một đường đi tới đây, ta còn cảm thấy vô cùng biết ơn sư tỷ”.
“Sư tỷ tin ta là con rồng Hàn Giang thì ta chính là con rồng Hàn Giang, người khác thấy như thế nào, nghĩ như thế nào cũng không quan trọng, hơn nữa, trước đây ta từng nghe mẫu thân nói qua về quá trình rồng biến hoá, sư tỷ có muốn nghe không?”, Mục Long ngẩng đầu nhìn trời, hỏi.
“Xin rửa tai lắng nghe”.
Chân long,có thể lớn có thể nhỏ,có thể bay lên có thể ẩn nấp,khi lớn có thể cưỡi mây phun sương,khi nhà có ẩn giới giấu hình,bay vút lên tận trời cao,ẩn nấp dưới đáy vực sâu thẳm khi biến hóa có thể ca được gian được,tựa như đáng anh hào trong thiên hạ,bình thường thì ngủ yên không đáng nhắc đến,nhưng một khi một bước lên mây,sẽ làm biến bề dậy sóng,giới lộng sấm nền trên chín tầng mây “Kẻ có chí thì mỗi người đều là riêng “Hẹn gặp lại,sư tỷ,chờ khi nào ta quay trở về tông môn,còn phải nhờ sư tỷ giúp ta một việc,Mục Long còn chưa nói dứt lời,người đã biến mất trong hư không. Bay lên tận trời cao,ẩn nấp dưới đây vực sâu thẳm,khi biến hóa có thể có được giãn được lựa như đấng anh hào trong thiên hại bình thường thì ngủ yên không đáng nhắc đến nhưng một khi một bước lên mây sẽ làm bốn bề dậy sóng gi tập gió lộng sấm nền trên chín tầng mây … Kẻ có chí thì mỗi người đều nhà uổi tuy lam mar sau khi Mục Long rời đi,Triệu Linh Đan vẫn đứng lặp đi lặp lại những lời này hồi lâu.
Những lời này dường như ẩn chứa ý nghĩa huyền diệu nào đó, nếu như hiểu được ý nghĩa trong đó thì bản thân sẽ như được gột rửa, trong nháy mắt, vậy mà có thể khiến cho nàng ta hiểu ra được
Trong hoảng hốt, Triệu Linh Đan như thấy được một cảnh giới hoàn toàn mới, tu vi của nàng ta đã sớm đạt tới Mẫn Văn cảnh đỉnh phong, mà giờ phút này, đang chuẩn bị mở ra cánh cửa Thần Thông…
“Sư đệ, cho tới nay, ta vẫn luôn không nhìn thấu được ngươi, bây giờ xem ra, vẫn không thể nhìn thấu, cho dù không có cái gọi là con rồng Hàn Giang, không có Tiêu Dao Thần Tông, ngươi cũng sẽ là một chân long, hiện giờ, chẳng qua là đang ẩn giới giấu hình dưới đáy vực sâu mà thôi…”
Lại nói đến Mục Long, sau khi chia tay Triệu Linh Đan trên đỉnh Vạn Tượng, hắn không hề dừng lại mà một đường bay thẳng đến nội môn.
Dựa theo quy định của Tiêu Dao Thần Tông, nếu như đệ tử trong môn phái ra ngoài rèn luyện, phải đến nội môn Công Huân điện để nhận nhiệm vụ mà tông môn cắt cử trước, nếu như có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, còn có thể nhận được phần thưởng.
Dù sao thì tông môn cũng là thế lực một phương, quy định giống như thế này có thể làm cho đệ tử trong tông môn có mục tiêu rèn luyện, khích lệ tu hành, thứ hai là còn để biết được phương hướng mà đệ tử tông môn đi, một khi xuất hiện biến cố, tông môn có thể trợ giúp kịp thời.
Đáng nhắc tới chính là, tác dụng của Công Huân điện không chỉ có như vậy.