Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Chương 265
Tuy tu vi của hắn ta chỉ là Ngự Hồn cảnh, nhưng bình thường, ngay cả những đệ tử chấp pháp bọn họ cũng phải nhường hắn ta.
Nhưng ai có thể ngờ, Mục Long lại dám cả gan làm loạn như thế, nói động thủ liền động thủ, đến khi bọn họ kịp phản ứng lại thì hai người đã ở trên hư không.
“Đã tính kế ta còn dám to mồm khoác lác như vậy ở trước mặt ta, khiêu khích ta hả?”
“Chát!”, một cái tát của Mục Long trực tiếp tát rơi một nửa hàm răng Cơ Như Long!
“Tượng đất còn có ba phần tính tình, ông đây không phát uy, ngươi coi ta là con mèo bệnh chắc?”
Trong tiếng quát lạnh, nửa chỗ răng còn lại của Cơ Như Long cũng theo bọt máu rụng xuống hư không.
“Lâm Cảnh Thiên còn không dám phách lối như thế với ta, ngươi dựa vào đâu chứ? Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng à?”
…
Mỗi câu hỏi của Mục Long đi kèm với một cú tát, Cơ Như Long này tuy có thực lực Ngự Hồn cảnh sơ kỳ nhưng ở trước mặt Mục Long không hề có sức đánh trả.
Nói là giảng đạo lý, không bằng nói là trút giận.
Ban đầu, chuyện với Giang Thiên Tứ lúc trước đã khiến trong lòng Mục Long nén giận, về sau lại thêm việc pháp chỉ của Nguyên Vô Thiên giáng xuống, làm Mục Long căm phẫn bất bình, trong lòng dâng lên một ngọn lửa vô danh, như thể một tòa núi lửa sắp phun trào, không thể đụng chạm.
Nhưng hết lần này tới lần khác, đúng thời điểm này, Cơ Như Long không tin tà, chủ động nói cho Mục Long chuyện pháp chỉ chính là ý kiến của hắn ta.
Việc này tương đương với công khai khiêu khích Mục Long: Chính ta đã tính kế ngươi đó, ngươi có thể làm gì ta nào?
Nhưng dường như hắn ta quên một câu, kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, thủ phạm tính kế mình ở ngay trước mặt, Mục Long còn có thể thờ ơ hay sao? Con cọp không phát uy, ngươi coi ta là con mèo bệnh? Ta không động được vào Nguyên Vô Thiên, chẳng lẽ còn không động được ngươi?
Kết quả là, bi kịch của Cơ Như Long xảy ra.
Mục Long biết trực tiếp ra tay, mấy đệ tử chấp pháp kia tất nhiên sẽ không đứng nhìn, bởi vậy dứt khoát kéo lên không trung, dồn sức đánh một trận tơi bời!
Với tốc độ của cánh Phong Lôi dù bọn họ có muốn ngăn cản cũng không kịp. Trong mấy giây hô hấp ngắn ngủi, Cơ Như Long đã bị đánh cho đầy thương tích, không ra hình người. Cuối cùng hắn ta bị Mục Long thả rơi từ không trung xuống chỉ còn lại một hơi, do Mục Long không muốn giết người nên thủ hạ lưu tình, tha cho hắn một mạng. Khi mấy đệ tử chấp pháp kia tiếp nhận Cơ Như Long trong tay, khẽ dò xét thương thế của hắn ta, sắc mặt không khỏe trở nên hết sức khó coi. Mục Long ngươi dám giết hại đồng môn ngay trước mặt đệ tử chấp pháp chúng ta ? Cơ Như Long bị đánh thành như vậy, nếu như Pháp Vương tức giận, bọn họ tất nhiên không chịu nổi, suy xét một chút, ánh mắt hai người trong số đó phát lạnh, trong nháy mắt ra tay với Mục Long.