NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 543

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 543
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên

  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Đọc truyện Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

(Link vào nhóm đọc trước)

Chương 543: Trong lòng hẳn không vui vẻ.

Khi Trì Uyên gọi điện, cô có chút kinh ngạc.

Kết nối xong, Tùy Mị còn chưa đợi nói chuyện, Trì Uyên ở đằng kia đã lên tiếng trước, “Tùy Mị, hôm nay Cố Tư suýt gặp tai nạn, bị hai chiếc xe đuổi theo.”

Tùy Mị sửng sốt, “Ý của anh là, anh đột nhiên nói cái này với em, là bởi vì anh nghi ngờ em làm như vậy?”

Trì Uyên không nghi ngờ Tùy Mị, “Tôi muốn hỏi, nhà cô trước đây có quản gia, sau đó từ chức vô cớ đúng không.”

Tùy Mị nhíu mày, chuyện này cô cũng không nhớ nữa, “Hình như là vậy.”

Trì Uyên cười, “Hôm nay trong hai xe muốn đâm Cố Tư, có một chiếc là do ông ta lái.”

Và quản gia kia thực sự đã xuất hiện ở ngân hàng tư nhân.

Tùy Mị dừng lại một chút, một cảm giác không tốt lắm lan tràn.

Bữa tối nay, ông Tùy và bà Tùy đều được người mang cơm lên.

Tùy Mị ăn xong lên lầu trước, vừa lên lầu vừa thấy ông nội tiến vào phòng của ba cô.

Gần đây cô có chút nhạy cảm với mọi hành động của ông cụ, sau khi nhìn thấy thì từ từ đi theo.

Ban đầu, ông cụ chỉ khuyên nhủ ông Tùy vui lên, nói rằng công ty lớn như vậy của Tùy gia sẽ không hoạt động được nếu không có ông ấy.

Ông Tùy thở dài, trên thực tế, loại chuyện này, nhất thời không khỏi cũng là chuyện bình thường.

Ông cụ thuyết phục vài câu rồi dừng lại, sau đó đột nhiên nói: “Nhìn xem, công ty của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt.”

Ông Tùy chìm đắm trong đau buồn, ông tiếp tục thì thào nói: “Không đâu, A Tĩnh đi rồi, hi vọng của con cũng không còn.”

Ông cụ dừng lại nói: “Còn có Mị Mị, chúng ta còn có thể tính Mị Mị.”

Tùy Mị tựa vào cạnh cửa, rất cẩn thận nghe những lời này.

Sau vài giây, Ông cụ lại nói: “Trì Uyên không phải là không có hy vọng, con chờ xem.”

Tùy Mị lúc đó không hiểu ý tứ trong câu nói của ông nội cơ, nhưng bây giờ sau khi nghe Trì Uyên nói về chuyện của Cố Tư lúc sáng, dường như cô liền hiểu ra.

Tùy Mị mở miệng, không biết nên nói cái gì.

Trì Uyên ở bên kia hỏi, “Cô có biết quản gia của nhà cô sau khi từ chức đi đâu không?”

Tùy Mị nói, “Em không biết.”

Sau khi Tùy Mị nói những lời này, cô liền nhớ ra điều gì đó không thể giải thích được, là chuyện cô rủ Trì Uyên và Cố Tư đi ăn tối lần trước.

Ông nội lén chọc hỏi cô ăn ở đâu, đồng thời bố trí người canh gác cho cô ở nhà hàng.

Sao ông lại làm một điều như vậy chứ.

Chắn chắc là nhắm vào ai đó.

Tùy Mị chỉ cần nghĩ về điều đó, liền có thể biết họ muốn nhắm đến ai.

Ông Tùy và ông cụ đều coi trọng Trì Uyên, nên đương nhiên không muốn nhắm tới Trì Uyên.

Cho nên chỉ có thể là Cố Tư.

Tùy Mị nhìn lại lương tâm mà nói, cô hận Cố Tư, đặc biệt hận, thậm chí rất hận.

Nhưng mà, nếu để cô ấy tàn nhẫn giết Cố Tư, cô không thể làm được chuyện này.

Cô cảm thấy mình vẫn còn nhân tính, không thể ra tay tàn nhẫn như vậy được.

Cho dù lần trước cô đẩy Cố Tư ở trong bệnh viện, nhưng thật ra lúc đó Cố Tư làm cô rất khó chịu.

Giọng của Trì Uyên lạnh lùng hơn, “Quản gia, xuất hiện ở trong ngân hàng tư nhân kia.”

Tùy Mị hít sâu một hơi, “Chuyện này em thật sự không biết.”

Nhưng bây giờ cô đã có thể ghép mọi thứ lại với nhau.

Tùy Mị cảm thấy đầu óc mình ong ong, thậm chí quên mất cuối cùng mình đã tắt điện thoại như thế nào.

Tùy Mị đợi một lúc rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Ông cụ đang đứng dưới nhà, ông chống nạng, và không có người giúp việc xung quanh ông.

Tùy Mị đi tới, “Ông ơi, sao ông lại ở đây một mình.”

Ông cụ nói: “Không có chuyện gì, trong phòng quá nhàm chán, ông ở đây hít thở, cũng không biết công ty gần đây hoạt động như thế nào.”

Tùy Mị suy nghĩ một chút, “Về phía công ty, Nhị thúc cũng không biết có thể cầm cự được không, hiện tại chúng ta không tới đó, hẳn là rất chộn rộn.”

Ông cụ cười, “Không sao đâu, Nhị thúc của con, chính là do ba con bao cọc quá, nên chuyện gì cũng trông cậy vào người khác, nếu không có ai ở bên cạnh giúp đỡ, hẳn nó đã có thể chống đỡ nhà chúng ta lâu rồi. Bây giờ là cơ hội để giúp nó rèn luyện tốt. “

Tùy Mị nghĩ tới đó liền chuyển đề tài, “Lúc trước mẹ con nói muốn sắp xếp một buổi hẹn hò cho con. Trì Uyên và Cố Tư, chắc con không chen vào được đâu. Nhà chúng ta bây giờ lại thành ra thế này rồi. Buổi hẹn hò của con xem ra là tốt cho gia đình mình, nếu không thì mấy ngày nữa con sẽ thu xếp. “

Ông lão sửng sốt, quay đầu nhìn Tùy Mị, “Con không thích Trì Uyên nữa? Chẳng phải vẫn luôn thích hắn sao?”

Tùy Mị thở dài, “Có lẽ trước đây con không nhận ra hiện thực, nhưng bây giờ con muốn hiểu, bản thân thích một người cũng vô dụng, anh ấy không thích con, con thích anh ấy cũng không có ý nghĩa gì, và con cảm thấy mệt mỏi. Bây giờ, con muốn tìm một người thích con. “

Ông cụ nâng tay vỗ vỗ bả vai Tùy Mị, “Đừng lo lắng, có một số việc con cứ từ từ chờ.”

Tùy Mị nhướng mắt nhìn vẻ mặt của ông cụ, tiếp tục nói: “Nhưng con không muốn đợi nữa, con không biết phải đợi bao lâu, con đã đợi lâu như vậy, Con mệt quá, nếu như xem mắt thành công thì nhà mình có thêm một người nữa, có lẽ không khí sẽ tốt hơn rất nhiều. Ba mẹ con cũng có thể đi vơi đi một chút nỗi buồn. Con nghĩ cái này cũng rất tốt. “

Ông cụ thở dài, “Mị Mị, xem mắt không dễ dàng như vậy. Những đứa trẻ là bạn bè của gia đình chúng ta, ông nội cũng đã từng hỏi thăm chúng rồi. Thật sự có rất ít người nổi bật. Cho dù con thực sự muốn xem mắt cũng không thể tìm thấy ai tốt. “

Tùy Mị mỉm cười, “Con không đòi hỏi quá nhiều, đối xử tốt với con, chỉ cần người đó đặt con ở trong lòng, không để tâm đến chuyện khác, cả đời này, con sẽ không bất mãn, con nghĩ vậy, sống bình thường cũng tốt. “

- NhayHo.Com- NhayHo.Com

Lúc trước cô thật sự xem thường Chương Tự Chi, cảm thấy Chương gia dạy ra được đứa con trai như vậy

Nhưng bây giờ, cô cảm thấy mình không có mặt mũi nào để đánh giá nhà người khác.

Tùy Gia luôn cho rằng gia giáo của mình là tốt nhưng cuối cùng lại ép Tùy Tĩnh vào chỗ chết.

Ông cụ sau đó có vẻ xoa dịu Tùy Mị, ông nói: “Con đừng lo lắng nhiều như vậy, trước hết hãy chăm sóc thân thể của mình, ông nội sẽ nói cho con biết tiếp theo phải làm gì, Mị Mị, đừng lo lắng, những gì con muốn sau cùng sẽ là của con. “

Tùy Mị không nói nữa, cô cảm thấy được ông nội thực sự so với ba cô còn bị bệnh nặng hơn.

Ba cô bị bệnh về thể xác, còn ông nội thì bị bệnh về tinh thần.

Ông cụ đứng đó một lúc, có một người giúp việc đi tới.

Tùy Mị vội vàng lên tiếng bên cạnh gọi người giúp việc tới, “Cô có thể giúp ông nội tôi ra ngoài đi dạo. Hôm nay thời tiết tốt, tôi nghĩ là thời điểm tốt để tập thể dục.”

Sau khi suy nghĩ, ông cụ đồng ý, và được người dìu dắt đi về phía vườn sau.

Tùy Mị đợi bọn họ đi khỏi, xoay người bước nhanh lên lầu hai, lần nữa mở tủ quần áo của ông cụ.

Lần trước cô đã thử ba lần mà không thành công, và bây giờ cô muốn thử thêm hai lần nữa.

Tùy Mị đã xem qua các phép hoán vị và kết hợp mà cô có thể nghĩ ra, rồi thử bộ đầu tiên trước.

Lần đầu tiên còn sai sót, Tùy Mị có chút buồn bực.

Hôm nay cô không dám thử ba lần, âm thanh báo thức thực sự quá lớn.

Cô nghĩ về nó và sau đó và thử cái thứ hai.

Bấm mã thứ hai vào, chốt khóa mở ra, và cửa két sắt mở ra chỉ bằng một thao tác ấn vào.

Tùy Mị sửng sốt, nhất thời không phản ứng kịp.

Cô chờ đợi và nhanh chóng mở chiếc két sắt, trong đó có rất nhiều tài liệu.

Quá nhiều bất ngờ đối với Tùy Mị.

Cô lấy điện thoại ra, ngẫu nhiên lấy ra một ít tài liệu rồi chụp ảnh lại.

Cô không có thời gian để xem những tài liệu này nói về cái gì.

Đừng nhìn ông cụ lớn tuổi, thực ra tính tình rất cẩn thận.

Nếu khôi phục nơi này không giống như ban đầu, rất dễ bị ông cụ nhìn ra.

Tùy Mị rốt cục thu dọn bên trong tủ, đóng cửa tủ lại, hít thở sâu hai cái, bước ra khỏi phòng của ông cụ.

Cô vội vàng trở về phòng, khóa trái cửa rồi mới cẩn thận lấy điện thoại ra xem ảnh.

Nhìn sơ qua thì một số chứng từ này là chứng từ tài chính, nhưng chúng không phải là tài khoản tài chính chuyên nghiệp, trông giống như doanh số bán hàng nội bộ do người của họ lập, và những tài khoản tài chính này có số lượng hơi lớn và trông rất bất thường.

Ngoài ra còn có một số chi tiết bán hàng ra.

Chi tiết bán hàng khiến Tùy Mị hơi bối rối về thứ họ đang bán.

Cảm giác như nó được thay thế bằng mật mã.

Cô càng xem xét các tệp này, càng có cảm giác không đúng.

Tùy Mị suy nghĩ một chút, liền gửi tin nhắn cho Trì Uyên, nói muốn gặp anh.

Cô muốn nói với Trì Uyên những chuyện này, thật sự cho tới giờ cô không tìm được ai khác để bàn những chuyện này.

Trì Uyên chắc không xem tin nhắn bên kia, cũng không trả lời ngay cho cô.

Tùy Mị do dự một hồi rồi đứng dậy đi vào phòng ông Tùy.

Ông Tùy đứng ở bên cửa sổ nhìn ra ngoài, tuy rằng vẫn xuống sắc, nhưng so với trước kia trông còn khá hơn.

Tùy Mị bước vào, đứng bên cạnh ông Tùy, “Ba, ba có muốn ăn gì không? Con đi lấy cho ba.”

Ông Tùy lắc đầu, “Không, không thèm ăn.”

Tùy Mị mím môi một lát, nói: “Ba là trụ cột của Tùy gia chúng ta, ba phải giữ gìn sức khỏe.”

Ông Tùy quay đầu nhìn Tùy Mị, “Mị Mị, ba không còn khỏe nữa, ba đã già, sau này chỉ có thể dựa vào con, vậy con phải cố gắng một chút.”

Trong trường hợp này, Tùy Mị bàng hoàng nghĩ đến nhiều cảnh tượng trước đó.

Trước đây ông thường nói câu này với Tùy Tĩnh.

Tùy Tĩnh mỗi lần đều không nói lại, nhưng xem ra, mỗi lần nghe được những lời này, trong lòng hẳn không vui vẻ.

Tùy Mị cảm thấy có lẽ ba cô chuyển hết những kỳ vọng trước đây đặt ở Tùy Tĩnh sang cho mình.

***

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 543"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com