NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 561

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 561
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên

  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Cùng với các cộng tác viên dịch ngày đêm thì truyện đã đến hồi gay cấn.

Cảm ơn các bạn đọc đã đóng góp kinh phí để nhóm dịch nhảy hố truyện có thể duy trì.

Chúng mình xin ưu tiên các chương mới nhất đã có trong nhóm kín, để các bạn đã có đóng góp đọc trước.

Để truyện nhanh tới chương cuối bạn có thể đóng góp và vào nhóm đọc trước nhé. 

(Link vào nhóm đọc trước)

Chương 561: Những thứ này cứ để nó trôi qua đi em

Cố Tư ở bên cạnh cười cười, trong lòng đột nhiên cảm thấy không biết bà nội trở nên đáng yêu từ lúc nào.

   Một lúc sau phòng bếp thông báo với họ rằng đã đến giờ ăn cơm.

Nhưng Cố Tư hoàn toàn không đói, cô chỉ ngồi đó nhìn bà lão ăn cùng Trì Uyên.

Sau đó nói về việc nhìn thấy Nhị phu nhân, lại nói Nhị phu nhân khoe bạn gái của Trì Cảnh với cô ấy.

Trì Uyên cười không tự chủ, “Người ta ấy mà, thiếu cái gì càng muốn khoe cái ấy. Hiện tại cứ nghe vậy thôi, đừng để tâm.”

Cố Tư cười toe toét, “Thím ấy khoe khoang với em xong, em nói, mấy anh em nhà Tam thúc dự kiến khi trở về sẽ gia nhập công ty, thím ấy liền không còn gì để nói nữa.”

Nói xong Cố Tư có chút tự đắc, “Sau này khi thím ấy khoe bạn gái của Trì Cảnh với em, em sẽ nói với thím ấy về công việc.”

Bà cụ bất lực lắc đầu, “Chỉ có con và A Tố mới có thể kìm con bé lại.”

Phương Tố trước đây là hung hăng kiêu ngạo, Cố Tư cảm thấy mình khác, cô chính là khôn ngoan dùng trí óc.

Vừa nói vừa cười, bữa cơm ăn xong, Cố Tư và Trì Uyên nghỉ ngơi một lát, sau đó cô đi theo Trì Uyên ra ngoài.

Họ đến một nhà kho của Trì Gia Công Ti.

Bây giờ có rất nhiều người từ trong làng ra để làm việc trong kho.

Trì Uyên đã nói qua với họ từ trước.

Những người này đang đợi ở ký túc xá.

Trì Uyên trực tiếp đưa Cố Tư đến khu ký túc xá của họ.

Trụ Tử nhìn thấy Cố Tư, lập tức chạy tới, “Cố Tư, ôi sao con lại béo…”

Ông không nói những lời sau, cái này béo ở chỗ nào, ai có mắt cũng có thể biết đây là đang mang thai.

Người bên cạnh vội vàng chạy tới, “Tiểu Tư, con mang thai à.”

Cố Tư gật đầu, sờ sờ bụng, “Đã hơn ba tháng, lần trước về quê cũng đã có rồi.”

Người bên chậc chậc lưỡi, “Sao lúc đó không nói cái này, đứa nhỏ này, con nói xem vậy mà còn leo núi đi viếng mộ, lỡ có chuyện gì thì làm sao được?”

Cố Tư cười cười, không sao cả, con rất khỏe, mọi người nhìn con trưởng thành, đều biết mà.”

Cố Tư thực sự rất cứng cáp khỏe mạnh, và cô ấy đã quán xuyến mọi công việc ở nhà khi còn rất nhỏ.

Không có cô gái nhỏ nào đã phải chịu đựng nhiều khổ sở như cô ấy đã từng.

Trì Uyên kêu mọi người chuyển ghế qua, mọi người ngồi xuống cửa ký túc xá.

Cố Tư hỏi họ đã quen việc chưa, có hài lòng hay không.

Mấy người này vội vàng gật đầu, “Ở đây quanh năm đều có việc làm, không như là như ở nhà, mùa đông chỉ có thể ở nhà, ở đây kiếm tiền nhiều hơn, ở đây ăn ở được bao hết, thỉnh thoảng hút một điếu thuốc lá hay uống một chút rượu cũng không tốn kém, dịp lễ tết cũng được phát quà, sướng hơn ở quê nhiều ”.

Nghe những người này nói lời này, Cố Tư cảm thấy nhẹ nhõm.

Trụ Tử bên cạnh nói: “Người ở nhà cũng hỏi chỗ này có cần nữ nhân không, có dùng thì mấy chị dâu, dì ở nhà cũng muốn qua.”

Cố Tư cái này không thể làm chủ, cô chỉ quay đầu nhìn Trì Uyên.

Trì Uyên không chút do dự, “Phòng bếp có thể còn cần tuyển người, đến lúc đó có thể nói chuyện với quản lý phụ trách, hỏi anh ta nếu còn chỗ trống, cũng có thể đưa người qua.”

Trụ Tử bên cạnh cười cười, “Tiểu Tư, chúng ta đã theo con bay lên trời.”

Cố Tư có chút xúc động, “Trước đây mọi người đều chăm sóc con, đều là việc nên làm.”

Lúc làm ruộng bận rộn, Cố Tư và ông cụ Cố hai người làm ruộng cũng không được, những người này trong thôn ai xong việc trước đều sẽ đi giúp.

Cố Tư và ông cụ Cố đã nhận ân tình của mọi người nhiều năm như vậy.

Trụ Tử nhìn Cố Tư nói: “Chú nghe nói cha con trở về thôn sau khi chúng ta rời đi, nói là muốn bán nhà.”

Cố Tư mỉm cười, “Nếu ông ấy muốn bán thì cứ bán đi, con không quan tâm lắm.”

Một số người dân gần đó tỏ ra không hài lòng. “Muốn bán thì phải xem thái độ của người trong thôn. Chứ lòng lang dạ sói như ông ta, chú nói với con dù có người muốn mua cũng nhất định sẽ bị quấy rầy không mua nữa.”

Việc bán nhà của Cố Vạn Lý có bị người khác quấy rầy hay không, Cố Tư thật sự không quan tâm.

Lúc này cô nhìn đi chỗ khác, nếu Cố Vạn Lý thật sự muốn căn nhà đó, hãy giao nó cho ông ta.

Tương lai cô không định về ở đó nữa, căn nhà vẫn bỏ trống ở đó, Cố Vạn Lý cần người bán để trang trải cuộc sống, cho nên ông ta muốn thế nào cũng được.

Nguyên nhân chính là cô không muốn dính líu đến Cố Vạn Lý nữa.

Trì Uyên kéo tay Cố Tư đặt vào lòng bàn tay, “Những thứ này cứ để nó trôi qua đi em.”

Trụ Tử ở bên cạnh thở dài, “Nghe nói cuộc sống của ông ta dạo này không tốt lắm, người nhà đi ra ngoài nói đã thấy ông ta, coi bộ đang làm tạm công trường.”

Cuộc sống của Cố Vạn Lý diễn ra không mấy suông sẻ, Trì Uyên đã điều tra ra từ trước.

Cố Tư nhếch lên khóe miệng, “Tôi không quan tâm ông ta có tốt không, tôi không hề quan tâm chút nào. Tốt hơn hết là các nhà của chúng ta nên sống một cuộc sống tốt là được.”

Ngay sau khi cô nói điều này, chủ đề đã được dời sang chuyện khác.

Những người đồng hương nầy tự động bắt đầu nghĩ về cuộc sống tương lai của họ, nghĩ về việc kiếm nhiều tiền hơn và thay đổi vận mệnh của con cái họ.

Cố Tư và Trì Uyên ngồi ở đây hơn một tiếng đồng hồ, rốt cuộc người ở đây vẫn phải đi làm, quan tâm lo lắng cho nhau cũng xong, trò chuyện với nhau cũng đã đủ nhiều, cuối cùng Trì Uyên cũng đưa Cố Tư rời đi.

Hai người ngồi trên xe, còn chưa kịp đợi xe rời đi, Cố Tư đã thở dài, “Em chưa từng thấy mọi người lại có thể vui vẻ như vậy. Anh không biết lúc ở quê, cuộc sống họ chủ yếu dựa vào trời mà ăn, có khi thu hoạch thì no ấm qua mua mùa, khi thất thu lại khó khăn chồng khó khăn, ai cũng chỉ biết ngồi ở cửa thở dài. Như hôm nay, một mọingười ngồi quây quần bên nhau cười nói và tưởng tượng về một tương lai tươi sáng. Đây là cảnh tượng chưa từng thấy ”.

Trì Uyên thắt chặt dây an toàn, cười nói: “Bây giờ em có thể yên tâm rồi.”

Cố Tư gật đầu, “Rất yên tâm, cảm ơn anh.”

Trì Uyên cười cười, “Nhìn xem, em vẫn luôn khách sáo với anh.”

Cố Tư không nói thêm lời nào, hai người lái xe đi về phía nhà tổ.

Vị trí của nhà kho này hơi lệch xa với phía trung tâm thành phố, vừa lúc đi qua ngoại ô.

Trì Uyên đi một vòng rồi đến ngân hàng tư của Nhà họ Tùy xem thử.

Trước khi xe tới cổng ngân hàng, Trì Uyên đã nhìn thấy xe của Nhà họ Tùy đậu ở đó.

Người ở Nhà họ Tùy không mấy khi lái chiếc xe này, Trì Uyên có thể nhận ra, vì lúc anh đến Nhà họ Tùy để từ hôn đã nhìn thấy chiếc xe này.

Chắc hẳn họ rất chủ quan khi nghĩ rằng sẽ không ai nhận ra chiếc xe này, nên mới tùy tiện đổ một cách lộ liễu thế này.

Kiểu dáng của chiếc xe này có chút giống xe cổ nên Trì Uyên nhớ rất rõ.

Trì Uyên chậm rãi dừng xe ở bên đường cách đó không xa, sau đó quay đầu nhìn Cố Tư nói: “Chờ một chút, anh quay lại ngay.”

Cố Tư có chút khó hiểu, nhưng không nói, chỉ gật đầu.

Trì Uyên từ ghế sau đội mũ, thay áo khoác, xuống xe bước tới ra ngoài.

Anh cũng không có đi xa khỏi xe, chỉ là từ xa nhìn biển số xe, sau đó liền xoay người trở lại.

Đúng là người của Nhà họ Tùy, anh quả không sai mà.

Vậy hôm nay là Nhà họ Tùy có người đến ngân hàng.

Trì Uyên đã suy nghĩ rất lâu, nhưng điều duy nhất tôi có thể nghĩ đến là Tùy Mị hoặc ông Tùy.

Tùy Tĩnh đi rồi, nếu Tùy gia muốn tìm người tiếp quản việc kinh doanh thì cũng chỉ có thể lựa chọn hai người này.

Tùy Mị không gửi tin nhắn cho anh, đó không phải là cô.

Vậy thì cuối cùng,sau khi loại trừ chỉ có thể là ông Tùy.

Trì Uyên cười chế nhạo, Nhà họ Tùy xem ra thật sự không có ứng cử viên, ông cụ Tùy nghĩ mình già đi, nhưng mà chọn ông Tùy, chẳng lẽ ông Tùy mà còn trẻ sao?

Ngay khi sự tình của Tùy Tĩnh xãy ra, ông Tùy đã chịu đã kích lớn, điều này có thể nhìn qua dáng vẻ của ông ta, lúc này không cách xa ông cụ Tùy là bao.

Xem như Nhà họ Tùy thật sự cùng đường bí lối rồi.

Trì Uyên lại nghĩ đến Tùy Tĩnh, cho dù cậu còn sống, tương lai có lẽ cũng không khá hơn.

Trì Uyên lên xe, thay áo khoác, cởi mũ, thắt dây an toàn lần nữa, khởi động xe rồi lái đi.

Chờ xe lái ra ngoài một hồi, Cố Tư mới hỏi anh, “Vừa rồi xảy ra chuyện gì, xe đó có vấn đề gì sao anh?”

Trì Uyên ậm ừ, “Hình như là xe của nhà họ Tùy.”

 

***

 

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 561"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com