NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 595

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 595
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên

  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

(Link vào nhóm để đọc nhiều hơn)

Chương 595: Đây vẫn là một người sao?

Hai mắt Chương Tự Chi lập tức liền trừng lớn.

Xương người, cái này thật sự chính là vật rất quan trọng rồi.

chương Tự Chi hỏi thử, “Ý của anh là, bên chỗ ngân hàng tư nhân có xảy ra một vụ án mạng sao?”

Anh ta chẹp miệng một cái, “Anh có mang xương tới không? Là loại xương gì?”

Trì Uyên lắc đầu, “Làm sao tôi dám động vào loại đồ này chứ, vẫn đang ớ dưới tầng hầm.”

Chương Tự Chi nắm bàn tay trái đập vào lòng bàn tay phải sau đó nói, “Một lát nữa chờ Lương Ninh Như đến tôi nói với cô ta xem. Cô ta cũng có chút quan hệ với bên kia, nói cô ta nói với bên cảnh sát một câu, bảo họ một lân nữa đi điều tra thử. Trời ạ, là xương, mà còn là xương người nữa chứ, nghe một cái là chuyện này không phải là chuyện nhỏ đâu.”

Trì Uyên ngồi trên ghế sô pha ngả người ra sau, “ừ, nếu quả thật chính là xương người vậy việc này chắc chắn lớn hơn chúng ta tưởng nhiều.”

Nói xong câu này, anh lại kể qua chuyện vừa nãy anh đang đi trên đường thì bị ông cả Tùy phái người theo dõi. Anh cũng chưa nói tỉ mỉ kỹ càng lắm nhưng đại khái cũng nói cho Chương Tự Chi biết ông cả Tùy chắc là đã phát hiện ra mấy người bọn họ hợp tác với nhau bày mưu phía sau màn rồi.

Chương Tự Chi vén quần áo lập tức đứng lên, “Tôi mà sợ ông ta à? ông khọm già kia không còn nhân tính. Nếu không phải lúc trước ông ta không động chạm gì đến tôi nên tôi mới thế chứ ông ta thử động vào tôi thử xem, lúc trước tôi đã đốt nhà ông ta luôn rồi.”

Từ trước đến nay cậu chủ nhỏ nhà họ Chương không sợ trời không sợ đất, anh ta luôn cảm thấy tất cả mọi người đều thua kém anh ta.

Trì Uyên đã miễn nhiễm với cái thái độ tự tin vượt qua biên giới này của anh ta. Anh thậm chí còn có thế hùa theo mà gật đầu, “ừ, cậu nói cũng đúng. Có lẽ lúc trước ông cả khá sợ cậu cho nên vẫn luôn tránh cậu. Bây giờ ông ta chọc phải tôi lại vô tình đụng trúng cậu chắc đang hối hận xanh ruột ớ nhà rồi.”

Anh nói câu này vô cùng giả không có tâm tý nào, giả đến mức Chương Tự Chi lập tức có thể nghe được ý ngược lại ở trong mấy câu đó.

Anh ta chậc chậc mấy lần, “Trì Uyên, anh nói anh thử xem, cái tốt không học lại học cái dở, anh với Cô Tiếu Tư ở bên nhau sao mà cái

miệng này của anh càng ngày càng ăn nói khó nghe như vậy hả?”

Trì Uyên ngậm miệng không nói gì nữa, anh không hùa theo câu này của anh ta.

Hai người cứ ngồi chờ như thế một lúc thì Lương Ninh Như cũng qua đến.

Có thế thấy Lương Ninh Như có chút sốt ruột, cô ta vừa xuống xe mở cửa đã trực tiếp chạy vào.

Lương Ninh Như bước vào sảnh chính của Club, người đâu tiên cô ta nhìn chính là Trì Uyên, sau đó cô ta lại nhìn Chương Tự Chi hỏi, “Có chuyện gì vậy? Có phải là có manh mối mới phải không?”

Chương Tự Chi bảo Lương Ninh Như ngồi xuống sau đó mới nói, “Hình như bên trong ngân hàng tư nhân kia có chút vấn đề, lần trước kiểm tra tài sản chắc là có bỏ sót mất mấy chỗ.”

Lương Ninh Như chớp mắt, cô ta liếc Trì Uyên một chút, “Các anh lại phát hiện ra cái gì ờ trong đó, đúng không?”

Trì Uyên gật đầu, “Hôm qua người của tôi có đi qua kiếm tra một chút, bên trong còn có một cái tầng hầm.”

“Còn có tầng hầm sao?” Lương Ninh Như sửng sốt một chút.

Cô ta được đồng nghiệp cũ chia sẻ thông tin nên cũng biết sau khi kiểm tra tài sản của ngân

hàng tư nhân thì tình hình cụ thể của bên đó là như thế nào.

Cô cũng không nghe bọn họ đề cập đến chuyện có cái tầng hầm ớ đó.

Trì Uyên suy nghĩ một chút rồi mới nói tiếp, “Ở trong sân, nghe nói là ở một góc hẻo lánh cũng không thu hút lắm.”

Chỗ như vậy thì bị bỏ qua cũng là bình thường. Kiến trúc bên trong ngân hàng tư nhân kia hơi phức tạp, nhìn cứ quanh co lòng vòng.

Rất dễ bỏ sót một số vị trí.

Lương Ninh Như khẽ gật đâu, “Là như vậy à? Vậy tôi lại nói qua với đồng nghiệp của tôi một

chút vậy, để tôi dặn bọn họ phái người đi qua tìm kiếm kỹ lưỡng chỗ kia một lần nữa/’

Nói xong cô ta ngẩng đầu sắp xếp từ ngữ một lúc, “Cảm ơn anh, cảm ơn anh đã cung cấp những manh mối này.”

Trì Uyên dựa vào sô pha, vẻ mặt không có gì đặc biệt, “Tôi cũng có mục đích riêng của mình, tôi không hoàn toàn là vì công lý mà làm vậy.”

Tất cả mọi người đêu là người trưởng thành cả rồi, làm bất cứ chuyện gì đèu có cân nhắc của riêng bản thân mình.

Anh nói như vậy Lương Ninh Như cũng có thể hiếu được.

Chẳng qua Lương Ninh Như vẫn nói, “vẫn như cũ cảm ơn anh. Mặc kệ anh có mục đích như thế nào thì anh cũng đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiêu.”

Chương Tự Chi ờ bên cạnh có chút không vui lắm.

Lương Ninh Như lịch sự với Trì Uyên vừa mới gặp nhau có hai lần như vậy, nhưng cô ta lại lạnh như băng với anh ta, người vẫn luôn vội trước vội sau cung cấp manh mối cho cô ta.

Đây vẫn là một người sao?

Lương Ninh Như không quan tâm đến biểu hiện của Chương Tự Chi.

Hiện tại cô đã gặp được Trì Uyên, đương nhiên mọi sự tập trung của cô đều dồn hết vào Trì Uyên.

Lương Ninh Như nói với Trì Uyên tất cả những khúc mắc trong lòng.

Cô chủ yếu nghi ngờ ngân hàng có một ông chủ lớn hơn đúng đằng sau

Nếu không phải có người lên kế hoạch cẩn thận tất cả chuyện này thì không thể không có bất kỳ sai sót nào trong nhiều năm như vậy.

 Sự hiện diện trong xã hội của ngân hàng tư nhân này cũng không nổi bật lắm

  Nếu không phải lần này Trì Uyên tiến hành một loạt cuộc điều tra thì đến nay ngân hàng đã không thể lọt vào tầm ngắm của cảnh sát.

Trì Uyên gật đầu, có chút dè dặt nói: “Đúng là phải có người ở phía sau khiển tất cả, nhưng bên trong đó có rất nhiều thế lực, nhất định sẽ có tranh chấp. Việc này, chúng tôi sẽ điều tra tra thêm sau, có thể sẽ rõ ràng hơn khi điều tra xong. “

Chương Tự Chi ở bên cạnh mím môi, ánh mắt đảo qua lại nhìn Trì Uyên và Lương Ninh Như.

Có một số chuyện mà hôm qua Lương Ninh Như không nói với anh ta, hiển nhiên là họ có sự dè chừng với anh.

 Anh rất khó chịu, lại cảm thấy mình bị Lương Ninh Như coi thường.

Lương Ninh Như hoàn toàn không để ý tới Chương Tự Chi, cô ta còn không thèm liếc anh lấy một cái.

Cô đem chuyện hôm qua cùng Chương Tự Chi phân tích lại, muốn cùng Trì Uyên bàn luận.

Chương Tự Chi lúc này có chút không vui, anh ta nhìn chằm chằm Lương Ninh Như, “Không phải ngày hôm qua chúng ta đãnói những chuyện này, ý kiến của chúng ta đều đồng nhất. Bây giờ ý của cô như này là gì? Cô không tin phán đoán của tôi sao? Bây giờ cô lại muốn nghe Trì Uyên cho ý kiến? “

Lương Ninh Như thật sự không hề che giấu chút nào, gật đầu nói: “Tôi thật sự không tin tưởng anh mà. So với phân tích của anh, tôi nghĩ ý kiến của ngài Trì có thể hợp lý hơn, toàn diện hơn.”

Được lắm, qua cầu rút ván, hơn nữa còn rút vân nhanh như vậy.

Chương Tự Chi chưa từng thấy người nào trở mặt nhanh như cô ta.

Anh ta tức giận đến mức không thể bước tới được.

Anh nhìn Lương Ninh Như, “Được, cô được lắm, rất được.”

Lương Ninh Như không quan tâm Chương Tự Chi đã hết hơi, quay đầu tiếp tục thảo luận với Trì Uyên nên làm thế nào mới phát hiện ra toàn bộ thế lực phía sau ngân hàng tư nhân.

  Điều mà Chương Tự Chi ban đầu muốn là ba người ngồi cùng nhau, mỗi người phát biểu ý kiến, nêu suy nghĩ riêng và đề xuất biện pháp của mình. Cảnh tượng cũng đã hình dung ra rồi, rất hài hòa và đẹp mắt.

 

  Kết quả là hai người họ gặp mặt rồi đá anh ta ra khỏi cuộc thảo luận.

Đây không phải là tình huống mà anh ta muốn thấy chút nào.

Chương Tự Chi nghiến răng chờ đợi, một lúc sau, Lương Ninh Như và Trì Uyên mới tạm dừng cuộc trò chuyện.

Anh vội vàng xen vào, “Đe tôi xem một chút, thực ra chuyện này xử lý khá đơn giản, tôi nghĩ…”

Anh ta còn chưa kịp nói hết câu thì Lương Ninh Nhưđã ngắt lời: “Nghĩ gì vậy, ngày hôm qua tôi đã nghe rồi, cho nên anh không cần nói.”

Chương Tự Chi suýt thì rớt tròng mắt ra ngoài..

Lương Ninh Như tiếp tục nói, “Cậu chủ nhỏ nhà họ Chương từ nhỏ đã được nuông chiều hư hỏng, tôi thấy anh ngồi ở chỗ này lâu như vậy nên nghỉ ngơi đi thôi, hai người chúng tôi tự mình giải quyết, không cần anh xen vào đầu. “

Chương Tự Chi tức giận, đột nhiên đứng lên, “Được, tôi hiểu ý của cô rồi, nếu cô cho rằng tôi vô dụng thì tôi nhường chỗ cho hai ngươi, hai người tự mình nghiên cứu đi, tôi cái gì cũng không quan tâm.”

Anh cũng chỉ là tức giận trong câu nói, nói xong cũng không có đi xa, chỉ xoay người ngồi ở sô pha. Hơn nữa còn khôn mấy vui vẻ vì bị mất mặt.

   Trì Uyên  hiểu rất rõ Chương Tự Chi, nhưng vì tính trẻ con mà bỏ qua.

Lương Ninh Như đơn giản không thèm nói chuyện với anh ta.

***

 

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 595"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com