Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 601
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
(Link vào nhóm để đọc nhiều hơn)
Chương 601: Chỉ làm người ta phát chán
Lúc ở trên đường anh ta nhận được điện thoại của Từ Giai Ninh, cô ta nói là vòi nước trong phòng bếp không biết xảy ra chuyện gì, vẫn luôn rỉ nước, hỏi Chương Tự Chi có thể đi qua giúp không.
Chương Tự Chi lập tức không vui, bảo cô ta đi tìm dịch vụ mà sửa chữa.
Loại chuyện sửa ống nước này mà nhờ anh ta đến nơi xem sao, cũng không biết trong đầu Từ Giai Ninh là nghĩ cái gì.
Từ Giai Ninh ở trong điện thoại có chút do dự, nói là dịch vụ sữa chữa đã quá giờ làm rồi, gọi giờ này không tiện
Chương Tự Chi nhăn mày: “Gọi cho dịch vụ sợ không tiện mà lại đi gọi cho anh thì không thấy ngại sao?”
Cái tính thẳng thắn này, chỉ một câu mà chặn Từ Giai Ninh không nói được gì.
Chương Tự Chi đợi vài giây bên kia không nói gì, trực tiếp nói: “Không có chuyện gì khác thì anh cúp máy đây.”
Sau đó anh cũng không chờ Từ Giai Ninh nói thêm gì nữa, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Ném điện thoại sang ghế phụ, Chương Tự Chi còn có chút không vui.
Loại chuyện cỏn con này còn đặc biệt gọi điện thoại cho anh ta bảo anh ta xử lý, anh là quản gia chắc?
Có vài chuyện rắc rối nhỏ mà muốn nhờ vả sao.
Người phụ nữ này thật sự là không hiểu chuyện.
Chương Tự Chi lái xe đến cửa câu lạc bộ, không ngờ nhìn thấy cô ba Chương đang đứng trong sảnh lớn.
Chương Tự Chi sau khi xuống xe nhanh chóng đi qua: “Chị ba, sao chị đến đây? Có chuyện gì sao?”
Cô ba Chương quay đầu nhìn anh, biểu cảm xem như bình thản: “Đi ngang qua đây, thuận tiện ghé thăm em?”
Không đợi Chương Tự Chi nói chuyện, cô lại nói ngay: “Chị muốn về nhà tố thăm, sức khỏe ba chúng ta lại không khỏe, em cùng chị đi đi.”
Sau đó cô cúi mắt nhìn túi Chương Tự Chi xách trong tay: “Là cái gì vậy?”
Chương Tự Chi “a” một tiếng: “đồ của bạn tặng, chỉ là thịt muối.”
Cô ba Chương hơi nhăn mày: “Em cũng ăn thứ đồ này sao?”.
Khấu vị Chương Tự Chi có chút kén chọn, bình thường những thứ này anh ta đều không ăn.
Chương Tự Chi không nói gì, trả lời chủ đề vừa nảy của cô ba Chương: “Vậy đi thôi, chị tự mình lái xe đến đây hay là quá giang, ngồi xe em đi?”
Cô ba Chương “ừ” một tiếng: “Chị gọi xe đến đây, bây giờ ngồi xe em đi.”
Chương Tự Chi thậm chí còn không đặt đồ xuống, xoay người đi theo cô ba Chương ra ngoài lên xe, lái xe thẳng một đường đến nhà tố họ Chương.
Ồng cụ Chương gần đây sức khỏe xương cốt có chút không thoải mái lắm.
Nhưng cũng không có bệnh gì nặng, chỉ là một số bệnh người già tìm đến, không phải huyết áp mà chỉ là đường huyết bất thường.
Sau đó ho dữ dội, luôn nói ho xong cố họng rất đau.
Vì vậy bây giờ bác sĩ gia đình thường xuyên túc trực ớ bên cạnh.
Chương Tự Chi và cô ba Chương đi vào phòng khách, cô cả nhà họ Chương lập tức nói: “Tự Chi về rồi à, nhanh đến đây, em cũng rất lâu rồi không về, bố nhớ em lắm đấy.”
Chương Tự Chi vẫn còn xách đồ Lương Ninh Như đưa, anh ta thuận tay để trên bàn trà: “Bố, bố không sao chứ?”
Ông cụ Chương ngước mắt nhìn Chương Tự Chi.
Trong giọng nói có chút bực bội: “Cái đồ bất hiếu nhà anh còn biết trở về, tôi cứ nghĩ anh đợi tôi chết rồi, rồi mới trở về tham sự tang lễ.”
Chương Tự Chi nhìn thấy ông cụ vẫn còn tinh thần, vậy khẳng định là không có chuyện gì lớn.
Anh ta cười hihi ngồi bên cạnh ông cụ, giúp ông hạ hỏa: “Bố dừng tức giận, tức giận nhanh già lắm.”
Ông cụ không nhịn được, mắng anh ta một câu: “Cút cho khuất mắt.”
Cô hai Chương nhìn đồ Chương Tự Chi đặt trên bàn trà: “Em cầm đến cái gì vậy, là cho bô sao?”
Chương Tự Chi vội vàng nói: “Không phải không phải, là của bạn em cho em.”
Cô hai Chương mỉm cười, đứng dậy đi đến mở đồ ra, cô có chút ngạc nhiên, “ôi” một tiếng: “Bạn nào mà lại cho em món đồ này thế?”
Thực sự loai đồ ăn này với Chương Tự Chi nhà bọn họ mà nói thật sự không đủ đẳng cấp.
Thứ đồ ăn này từ trước đến giờ bọn họ ra ngoài ăn cơm đều sẽ không gọi.
Chương Tự Chi nhìn nhìn, trực tiếp đứng dậy lấy đồ lại: “Mọi người không thích ăn, thì đừng nhìn, vừa rồi em thử một miếng, ăn cũng ngon lắm.”
Cô hai Chương nhìn chằm chằm Chương Tự Chi, ý cười sâu xa, nhưng không nói gì.
Ông cụ nhìn thấy Chương Tự Chi thì tinh thần tốt lên một chút.
Ông kéo tay Chương Tự Chi: “Tự Chi năm nay cũng không nhỏ nữa rồi.”
Vừa nói lời này ra, không cần nói câu tiếp theo, mọi người đều biết ý của ông là gì.
Chương Tự Chi thở dài: “vẫn còn trẻ tuổi mà.”
Ông cụ lại nói: “Tuổi không trẻ nữa, anh đến số tuổi này rồi, bên cạnh luôn luôn phải có phụ nữ.”
Quả nhiên.
Chương Tự Chi không nói nữa.
Ông cụ lại nói: “Hai ngày trước, không biết có phải ta ngủ mơ màng hay không, mơ thấy mẹ anh, mẹ anh hỏi tôi là đã trở thành ông nội sao, làm thân già tôi phải xấu hổ, không dám nói, tôi sợ bà ấy mắng tôi không nghiêm túc, không đúc thốc được anh.”
Các chị gái nhà họ Chương và Chương Tự Chi đều nhíu mày.
Mọi người đều phản bác, chỉ nghe ông cụ Chương ở đó tiếp tục nói khoác.
Ông cụ lại nói: “Mẹ anh còn khóc, nói là không biết anh khi nào lập gia thất, bà ấy ở dưới đó, một chút cũng không yên tâm.
Chương Tự Chi có chút bất lực: “Vậy sao bố không giúp cho con trước mặt mẹ là, con vốn không thích gò bó, càng không muốn tìm người trói buộc mình, bố bảo mẹ con đừng lo lắng, con trai bà ấy lớn lên đẹp trai như vậy, sớm muộn sẽ có một ngày tìm được người phù hợp.”
Ông cụ hơi tức giận, quay đầu nhìn Chương Tự Chi: “Anh lớn lên đẹp trai thì có tác dụng gì? Tính cách này của anh chẳng ra gì, trong lòng anh không biết sao? Nếu anh không nhân cơ hội mình còn trẻ đẹp mà đem con gái người ta về đây, thì đợi anh có tuổi rồi, nhan sắc không còn, anh còn đi tìm ở đâu?”
Chương Tự Chi chẹp miệng chẹp miệng vài lần: “Lời này của ba, tại sao một chút lòng tin đối với con đều không có, dựa vào điều kiện của con, rốt cuộc ba đang lo lắng cái gì vậy.”
Ông cụ thở một hơi dài: “Còn là vì gì nữa, con có nhiều điều kiện như vậy ta mới lo lắng,
Các cô gái có thể nhìn được con, 80% là vì cái gia thế có điều kiện của con, Còn lại thì con xem lại bản thân mình xem, với cái tính tình của con thì chỉ làm người ta phát chán.”
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!