Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 612
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
(Link vào nhóm để đọc nhiều hơn)
Chương 612: Bàn giao công việc
Hai người tới nhà tố thì xuống xe.
Trì Uyên đưa Cố Tư vào nhà chính, liền phải quay về công ty.
Cố Tư quay đầu nhìn Trì Uyên, hỏi một chút: “Gần đây ba mẹ anh thế nào rồi anh nhỉ? “
Trì Uyên a một tiếng: “Hai ngày nay ba anh rất vui vẻ, xem ra gần đây bọn họ sống hòa hợp lắm.”
Nói tới đây, anh lại kể một câu: “Hai ngày trước cô Cổ đến công ty, tới phòng làm việc của ba anh không biết nói cái gì, lúc rời đi nhìn vẻ mặt khó coi vô cùng.”
Cố Tư cười haha một tiếng: “Có lẽ bố của chúng ta chắc là đã nói lời gì đó không thuận tai cô Cổ rồi.”
Chỉ là lúc này cái nhìn của Cố Tư đối với Cổ Nhân bắt đầu trở nên không tốt.
Bố mẹ Trì Uyên đã chính thức hợp hôn rồi, còn công khai thể hiện tình cảm, nhưng cái cô Cổ Nhân vẫn cứ thích dây dưa như vậy, thật sự là không khác gì Tùy Mị trước đây.
Cuối cùng Trì Uyên vỗ vỗ khuôn mặt của Cố Tư, xoay người rời đi.
Cố Tư đứng ở cửa một lúc, cấn thận duỗi lưng, chậm rãi đi lên tầng.
Ăn uống xong liền muốn đi ngủ.
Cố Tư chậm chạp đi về phòng, mới vừa kéo rèm cửa, muốn về giường đi ngủ, điện thoại ở bên cạnh liền rung lên.
Cô cầm lên, thế mà lại là Tùy Mị gọi điện thoại đến.
Cố Tư cảm thấy có hơi buồn cười, thong thả nằm ở trên giường mới nghe điện thoại.
Tùy Mị vừa mớ miệng đã gọi tên cô: “Cố Tư.”
Cố Tư ừ một tiếng: “Sao thế? Gọi cho tôi có chuyện gì sao?”
Tùy Mị nói: “Chú hai của tôi sắp tổ chức tiệc sinh thần, chuyện này cô chắc là đã biết rồi chứ? Tôi sợ người trong nhà bảo người khác thông báo cho cô, không đủ lòng thành, cho nên tôi tự mình gọi điện thoại cho cô, muốn mời cô tới.”
Cố Tư ngạc nhiên: “Hả? Cô để ý tôi tới hay không tới như vậy?”
Cố Tư căn bản chẳng che giấu: “Cô như vậy, tôi sẽ luôn cảm thấy cô Tùy mang theo tâm tư gì đó mà người khác không thể thấy. Dù sao trong lòng chúng ta biết rõ ràng, quan hệ giữa cô và tôi vẫn chưa tốt tới mức này đâu.”
Giọng nói Tùy Mị có hơi chút ôn hòa: “Sao có thể? Tôi thừa nhận trước đây tôi thật sự có một số suy nghĩ khác đối với Trì Uyên, nhưng hai người các cô đã tái hôn rồi, tôi liền cũng dừng tâm tư này lại. Cô Cố không cần nghĩ nhiều như vậy.”
Cố Tư bật cười haha: “Cô xem xem, tôi nhắc nhở cô bao nhiều lần cô đều nhớ không nổi, tôi là bà Trì.”
Tùy Mị bên kia lập im lặng một chút.
Cố Tư trở mình, giọng nói còn có hơi lười nhác: “Đến lúc đó lại nói đi. Cô Tùy thật lòng mời tôi tới như vậy, tôi cũng không định không cho cô mặt mũi, nhưng cô cũng biết hiện tại tình trạng của tôi không thích hợp ra ngoài lắm. Cho dù tôi
muốn đi, A Uyên có thể cũng không yên tâm. Tôi và A Uyên thương lượng cái đã.”
Nói xong không đợi Tùy Mị trả lời, Cố Tư đã nói: “Cứ như vậy đã, tôi muốn ngủ trưa rồi.”
Cô nói xong lời này trực tiếp liền cúp điện thoại, giống như không cho Tùy Mị cơ hội phản ứng.
Cố Tư mặc kệ vứt điện thoại sang một bên, kéo chăn lên, nhắm mắt lại, không tới vài giây đã ngủ rồi.
Giấc ngủ này của cô thật sự là quá tốt rồi, trước đây thỉnh thoảng còn có mấy lần nằm mơ, bây giờ ngay cả mơ cũng không có, ngủ một giấc đến khi tự tỉnh.
Cuộc sống thật là càng ngày càng thoải mái.
Tùy Mị ở bên kia nắm chặt điện thoại, dừng lại một hồi lâu mới buông điện thoại xuống.
Ông cụ câm điện thoại tới, vẻ mặt hơi chút rắn lại.
Tùy Mị cắn răng: “Cố Tư thế này thật sự là quá ngang ngược rồi.”
Ông cụ hừ một tiếng mỉm cười: “Cũng ngang ngược được bao lâu nữa đâu.”
Ông cụ câm lấy điện thoại, nhìn cũng không nhìn Tùy Mị: “Mấy ngày này trước tiên cháu hãy ở lại đây, chờ tới sinh nhật của chú hai cháu, lại phái
người tới đón cháu trở về. Tiểu Mị, cháu thật làm cho ông thất vọng đấy.”
Cuối cùng khúc xương được phát hiện trong ngân hàng ngầm đã xác định được danh tính của người đó.
Thực ra, cấp dưới của Trì Uyên cũng đã điều tra đước tật tần tật về người kia luôn rồi.
Lúc người của anh gọi điện tới báo cáo tin tức này, anh đang ngồi ở văn phòng làm việc.
Trì Chúc cũng đang ngồi đối diện anh.
Trì Uyên mỉm cười, nói với người của anh ở bên kia: “Vậy chuyện còn lại chắc là sẽ không cần chúng ta ra mặt, bảo người nhà tự phối hợp với cảnh sát đi.”
Cấp dưới anh nói đã hiểu, sau đó chừng chừ nói thêm: “Có một điều là người nhà của tên kia khi nghe tin người nhà mình chết nhưng lại rất vui mừng, có phần kích động nữa.”
“Sao có thể vui thế chứ?xem ra lúc tên này còn sống chẳng có chút đóng góp nào cho gia đình”
Bây giờ chết đi, lại theo cách đột ngột, hiển nhiên bọn họ ít nhiều cũng có thể nhận được một khoản bồi thường.
Sau khi chết, tên kia xem như vì người trong nhà mình đóng góp chút công sức.
Cúp điện thoại, Trì Chúc ở bên cạnh mới nói: ” Nghe có vẻ giống như chuyện con đang làm có tiến triển mới.”
Trì Uyên bật cười: “Cũng coi như là có chút tiến triển mới, cách mục tiêu lại gần thêm một bước.”
Trì Chúc gật gật đầu: “Tuy bố không biết cụ thế việc làm của con như thế nào, nhưng thấy tình hình này của con chắc là sẽ nhanh chóng kết thúc đi.”
Trì Uyên mấp máy miệng ngẫm nghĩ: “Con cũng cảm thấy hẳn là sẽ nhanh thôi.”
Nói xong, anh lại chuyển sang chuyện khác: “Tiệc mừng thọ của chú hai nhà họ Tùy không phải sắp đến rồi sao. Khi tiệc tàn, chắc hẳn tất cả mọi việc cũng xong xuôi rồi.”
Trì Chúc ngừng lại, nhìn chằm chằm Trì Uyên một hồi lâu: “Con cẩn thận một chút đi. An toàn là quan trọng nhất.”
Trì Uyên vâng dạ: ” Con hiếu được.”
Nói xong chuyện này, Trì Uyên quay đầu liền hỏi Trì Chúc một chút: “Hôm kia cô Cổ tới, lúc rời đi con cảm thấy sắc mặt không được tốt lắm. Hai người nói chuyện gì vậy?”
Trì Chúc bật cười: “Đây là thăm dò ý bố hả? chẳng phải con cũng đoán được vài phần rồi sao.”
Trì Uyên tiếp tục giả vờ không hiểu: “Sao con có thế nghĩ ra được? Chỉ là con rất tò mò thôi.”
Trì Chúc lắc đầu, giọng nói có chút bất đắc dĩ: “Việc này của bố thật ra không khác con nhiều lắm. Trước đây con không phải cũng bị chuyện của Tùy Mị làm cho phiền muộn hết sức sao.”
Trì Uyên nghĩ lại một lát, sau đó bật cười: “Vậy thì thật sự là vô cùng phiền phức.”
Trì Chúc cũng không nói nữa.
Chỉ là Cổ Nhân so với Tùy Mị mà nói có phần chừng mực hơn.
Hơn nữa Cổ Nhân và gia đình bà ấy đều rất bình thường, nên sẽ không gây áp lực hay làm gì tiêu cực.
Còn nhà họ Tùy thì là thật sự làm quá nhiều việc không hay rồi.
Nói xong chuyện này, hai người lại hàn huyên một chút về công việc.
Trì Uyên muốn bàn giao lại bớt một số công việc đặc biệt quan trọng, chủ yếu là anh muốn dành ra nhiều thời gian một chút để ở bên cạnh Cố Tư.
Trước đây trong cuộc sống hôn nhân, anh đã lấy công việc là việc chính, không quan tâm tới Cố Tư. Bây giờ lại vừa lúc Cố Tư đang ở giai đoạn mang thai, anh muốn thời gian này có thế cố gắng bù đắp cho cô.
Trì Chúc cảm thấy suy nghĩ của Trì Uyên rất đúng, ông bảo “Vậy chờ đến ngày mai bố cùng với chú hai, chú ba thương lượng xem thế nào. Bọn họ có người có thể tiếp nhận công việc của con hay không?”
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!