Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 670
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu Cố Tư Trì Uyên
- Tác giả: Thi Từ
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Hiện có nhiều trang đang copy bản dịch của nhóm N hayHo chúng mình mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Hiện trong nhóm kín đã ra tới tập 800. Để đọc nhanh hơn bạn đóng góp và vào nhóm nhé.
(Link vào nhóm để đọc trước )
Chương 670: Có phải hay không?
Lương Ninh Như do dự một hồi mới lên tiếng, “Nhưng cuối cùng thì chính anh là người cứu chúng tôi.”
Cuối cùng, nếu không có hai khẩu súng gây mê của Chương Tự Chi phá vỡ thế bế tắc, bọn họ nhất thời không thoát được.
Vì vậy công lao vẫn thuộc về Chương Tự Chi.
Chương Tự Chi chậc lưỡi, quay đầu nhìn Lương Ninh Như, “Đây là lần đầu tiên em an ủi tôi như thế này.”
Lương Ninh Như bật cười, “Tôi nói thật, không phải khen anh.”
Hai người đi dọc theo con đường này hơn mười phút, rốt cục thấy thời gian đã muộn, liền quay đầu trở lại.
Trên đường trở về, Chương Tự Chi cho biết đã vận động bạn bè, sẽ đến chỗ Lương Ninh Như tập thể hình và ủng hộ kinh doanh của cô.
Lương Ninh Như cười cười, nhưng không có nói từ chối, “Được rồi, tương lai tôi có thể trông cậy vào quan hệ của anh rồi.”
Chương Tự Chi không nghĩ kỹ ý tứ của câu này, ừm hai lần, mới yên tâm nói: “Đừng lo lắng, để cho em kiếm tiền mỏi tay.”
Xe của Chương Tự Chi dừng trước hội quán, anh chở Lương Ninh Như về nhà.
Lương Ninh Như vốn là vẫy tay với Chương Tự Chi sau khi xuống xe, muốn trực tiếp nói lời từ biệt.
Kết quả là Chương Tự Chi xuống xe với cô.
Anh nắm lấy những lời trước đó của Cố Tư, nói: “Ở hành lang không an toàn. Tốt hơn là tôi tiễn em vào cửa.”
Lương Ninh Như nhìn anh chằm chằm hai giây, có vẻ hơi bất lực, nhưng cuối cùng cô cũng không từ chối, “Được.”
Hai người cùng nhau bước vào thang máy, Lương Ninh Như ấn số lầu.
Chương Tự Chi suy nghĩ một chút, hỏi: “Sau này Lâm Sinh có liên lạc với em không?”
Lương Ninh Như dừng một chút, nhưng không có trả lời ngay.
Điều này có nghĩa là gì Chương Tự Chi gần như hiểu được.
Anh cau mày nhìn Lương Ninh Như, “Anh ta còn mặt mũi nào liên lạc với em.”
Lương Ninh Như cũng có chút không kiên nhẫn với Lâm Sinh.
Lâm Sinh có thể trước đây quan hệ tình cảm thuận lợi, hoặc là trong ba năm yêu bạn gái kia anh ta luôn chiếm ưu thế, cho nên bây giờ anh ta cùng Lương Ninh Như chia tay mất thể diện như vậy, luôn khiến hắn cảm thấy mất mặt.
Vì vậy, anh ta luôn muốn bù lại một chút.
Kết quả là điện thoại tin nhắn chưa bỏ sót cái nào làm phiền cô.
Anh ta luôn giải thích cho Lương Ninh Như chuyện đã xảy ra giữa mình và bạn gái cũ.
Trong lời giải thích của anh ấy, gia đình bạn gái cũ quá tham lam.
Và bố mẹ anh ta đã vì anh ta mà làm việc gần như cả cuộc đời, anh ta không muốn bố mẹ lại phải tiếp tục quá sức.
Chính vì vậy đã xảy ra bất đồng về tiền sính lễ cô dâu.
Anh ta nói mình không phải là người thích níu kéo, nhưng Lương Ninh Như đã hiểu lầm anh ta quá sâu nên phải giải thích rõ ràng.
Lương Ninh Như cũng không biết có phải mình hiểu lầm mình không, nhưng cô thật sự không thích thái độ miễn cưỡng của anh.
Cô không nghe cuộc gọi của anh ta, cũng không trả lời tin nhắn anh gửi.
Lương Ninh Như thật sự không còn gì để nói với anh.
Bất kể là hiểu lầm hay không, sau khi hai người tách ra, hẳn là không nên qua lại nữa, chuyện này cũng sẽ trôi qua.
Cô không hiểu lầm Lâm Sinh hay có hiểu lầm, cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của hai người.
Cho nên theo quan điểm của Lương Ninh Như, không cần lưu luyến chuyện này.
Nhưng Lâm Sinh lại không nghĩ vậy, anh gửi những tin nhắn dài như viết một bài văn.
Thỉnh thoảng, anh cũng quan tâm đến cuộc sống của Lương Ninh Như.
Điều này khiến Lương Ninh Như rất không quen.
Chương Tự Chi thấy Lương Ninh Như không lên tiếng thì nhếch mép cười, “Không biết làm sao thì cứ giao cho tôi, tôi sẽ chăm sóc anh ta, sau này để anh ta nhìn thấy em sẽ phải đi đường vòng.”
“Đừng, anh bình tĩnh một chút.” Lương Ninh Như vội vàng nói, “Tính tình xấu đó của anh, anh nhúng tay vào, chuyện càng lớn.”
Đặc biệt là Lâm Sinh đã hiểu lầm mối quan hệ giữa Chương Tự Chi và cô.
Nếu Chương Tự Chi lúc này cảnh cáo Lâm Sinh, Lâm Sinh nhất định sẽ tìm cách trả đũa.
Khi đó, những lời đồn đại từ bên ngoài không biết thành cái dạng gì nữa.
Chương Tự Chi mím môi, “Em không tin tôi?”
Lương Ninh Như sắc mặt giật giật quay đầu nhìn anh, “Anh dừng ngay cho tôi, tôi nói anh nghe thấy không, nếu anh dám tìm anh ta, tôi sẽ giết anh.”
Lương Ninh Như nhìn chằm chằm, có chút nghiêm túc.
Chương Tự Chi mím miệng nhìn chằm chằm vẻ mặt của cô, không nói lời nào.
Chờ hai người tới cửa nhà Lương Ninh Như, Lương Ninh Như mới mở cửa, nhìn về phía Chương Tự Chi, “Anh có thể đi rồi.”
Chương Tự Chi nhướng mày, “Tôi tiễn em về, em không mời tôi vào uống trà hay sao?”
Lương Ninh Như nở nụ cười, “Anh có thể đi, anh tưởng tâm tư kia của anh tôi không biết sao.”
Nói xong cô vào phòng đóng sầm cửa lại.
Sau đó Lương Ninh Như thở ra một hơi, giơ tay vỗ vỗ mặt.
Cô vừa rồi thật sự là thẹn thùng, đè xuống cảm giác trong lòng, đối với Chương Tự Chi tỏ vẻ mặt lạnh lùng.
Cô không biết rằng nó có vẻ không tự nhiên.
Lương Ninh Như dựa vào tấm cửa chờ một lúc, liền đi tới, mở cửa nhìn ra ngoài.
Chương Tự Chi đã ra đi.
Cô thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại, trở về phòng nghĩ ngợi lung tung rồi đi đến bên cửa sổ, cúi đầu nhìn.
Cô nhìn thoáng qua xe của Chương Tự Chi dưới lầu.
Anh chàng này vẫn chưa rời đi.
Lương Ninh Như nhanh chóng thu người lại, đóng rèm cửa lại.
Sau nửa phút, Chương Tự Chi gọi tới.
Lương Ninh Như bóp chặt điện thoại, chần chừ hồi lâu mới trả lời.
Chương Tự Chi cười tủm tỉm, “Không nỡ để tôi rời đi? Vừa rồi em nhoài người ra là để nhìn tôi sao?”
Lương Ninh Như trực tiếp cười tủm tỉm, “Đừng không biết xấu hổ, tôi xem thời tiết như thế nào, ngày mai có mưa không.”
Chương Tự Chi nhàn nhạt thở dài một hơi, “Được rồi, em hôm nay cũng mệt mỏi, nghỉ ngơi sớm đi, uống thêm nước đi, hôm nay uống nhiều thứ kia thế, vẫn là mấy thứ không tốt cho sức khỏe, uống thêm nhiều nước một chút.”
Lương Ninh Như hừ một tiếng, nhỏ giọng nói anh ta cũng vậy.
Cuộc gọi này kết thúc ở đây.
Chương Tự Chi cúp máy, lái xe rời đi.
Ngày hôm sau, Cố Tư ngủ đến gần trưa.
Lúc tỉnh dậy đã thấy Trì Uyên ngồi bên cạnh giường, dùng điện thoại di động xem.
Cố Tư sững sờ, trước tiên đi tới ôm eo Trì Uyên, “Hôm nay không phải ngày nghỉ, sao anh không đi làm?”
Trì Uyên thở dài, “Việc của công ty cũng gần xong rồi, sáng nay anh không đi, chiều tới đó giao cho người khác là được rồi.”
Cố Tư cười ngả nghiêng trong vòng tay Trì Uyên, “Anh đang xem tin tức của Tùy Gia?”
Trì Uyên nói phải, sau đó đọc tin tức đang xem cho Cố Tư.
Tin tức đại khái nói về việc ông cụ Tùy thuê người bắt cóc Cố Tư.
Họ kết nối vấn đề này với cuộc hôn nhân của Trì Uyên với Tùy Mị trước khi hủy hôn.
Và kết luận nói đó là một kiểu trả thù.
Người ta vẫn chưa nhận ra rằng ngân hàng tư nhân kia và Tùy Gia có liên quan.
Đoán chừng sẽ khui ra từng chuyện một.
Đoạn này có hình ảnh
***
Các truyện tương tự: Tàn độc lương duyên, người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma cập nhật full trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!