Hùng Binh Cận Chiến - Chương 25 Vừa ăn cướp vừa la làng
Chương 25: Vừa ăn cướp vừa la làng!
Khung cảnh ở chỗ báo danh vẫn sôi nổi tấp nập như vậy.
Diệp Quân Lãng và Tần u Mộng đi tới, hai người cực kỳ thu hút ánh mắt của người khác, mọi cặp mắt đều không khỏi nhìn chằm chằm vào bọn họ, điều này khiến Diệp Quân Lãng không khỏi thầm thở dài – có đôi khi quá đẹp trai cũng rất phiền toái, giống như một con đom đóm trong đêm, rất khó để không thu hút sự chú ý!
Tuy nhiên, cảm giác tràn ngập sự tự tin và đắc ý của Diệp Quân Lãng cũng không kéo dài được lâu.
Bởi vì anh chú ý tới, những ánh mắt liếc nhìn về phía này, đầu tiên là nhìn Tần u Mộng, sau đó mới nhân tiện mà liếc nhìn anh một cái.
Điều này tương đương với việc anh chỉ đang nhờ vào Tần u Mộng thôi!
Sau khi hiểu được bản chất của chuyện này, sắc mặt Diệp Quân Lãng có chút khó chịu, chuyện này đúng là làm người ta rất tổn thương, chẳng lẽ cô âỳ gọi anh đi theo đế làm nền sao?
Đi đến chỗ báo danh của khoa công nghệ thông tin, Diệp Quân Lãng nói: “Cô nhóc, cô nhìn xem mấy đàn anh trong khoa của cô nhiệt tình đến mức nào, nhìn thấy cô đến đây, tất cả bọn họ đều đứng dậy. Tôi cảm thấy thật ra đâu cần tới tôi,
có mấy đàn anh nhiệt tình thế này là đủ rồi.”
“Không, tôi muổn anh đi cùng tôi!” Tần u Mộng nói.
“Điều này thật sự không ổn, sẽ gây ra hiếu lầm.” Diệp Quân Lãng nói.
“Hiếu lầm? Ví dụ xem?”
Tần u Mộng không hiểu tại sao, ngẩng đầu nhìn Diệp Quân Lãng.
Diệp Quân Lãng nghiêm mặt lại, nghiêm túc nói: “Cô xem đi, tôi tuấn tú phi phàm như vậy, lại còn đẹp trai sáng sủa, đầy nam tính quyến rũ. Còn cô thì sao, cô lại rất xinh đẹp. Nếu chúng ta đi cùng nhau, chẳng phải sẽ gây ra hiểu lầm sao? Nếu lỡ đâu có tin đồn tai tiếng nào lan truyền ra, vậy thì không tốt lắm đâu. Tôi thì không quan tâm, nhưng cô là một cô gái, làm sao có thể chịu đựng được những tin đồn như vậy?”
“Thì ra anh đang lo lắng về những chuyện này sao, vậy thì anh cứ yên tâm, đối với tôi cũng không thành vấn đề, tôi có khả năng chịu đựng rất mạnh mẽ.” Tần u Mộng cũng nghiêm túc nói.
Diệp Quân Lãng sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp vô cùng mịn màng của Tần u Mộng, trong lòng thầm nghĩ, cô gái nhỏ này có làn da trắng nõn mềm mại, nhưng không ngờ lại có da mặt dày như vậy?
Đúng thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong được!
“Cũng không thể nói như vậy được, cô còn nhỏ, không biết sức sát thương của những lời đồn vớ vẩn có thể khủng khiếp đến mức nào đâu. Có một câu nói rất đúng – mất đi sự trong trắng là chuyện nhỏ, nhưng mất sự trong sạch lại là chuyện lớn! Cô là một cô gái còn chưa lập gia đình, vừa mới đến trường, nếu như danh tiếng của cô bị những tin đồn này hủy hoại thì thật đáng tiếc!” Diệp Quân Lãng vẫn không chịu bỏ cuộc, dẫn dắt cô từng bước một.
“Tôi thích là được, tôi không sợ điều này!”
Diệp Quân Lãng trở nên lo lắng và nói: “Cô có thể đừng chơi xấu được không? Cô phải nói lý lẽ chứ!”
Tần u Mộng mỉm cười, đôi mắt xinh đẹp cong như trăng non liếc nhìn Diệp Quân Lãng rồi nói: “Phụ nữ đều là loài động vật vô lý, những lời này anh nhất định phải nhớ kỹ!”
Sắc mặt Diệp Quân Lãng cứng đờ, sửng sốt tại chỗ – mẹ nó, câu này ông đây đương nhiên biết rõ, nhưng người vô lý đến trình độ như cô vậy, thì ông đây thật sự không biết!
Diệp Quân Lãng cũng đâu thế làm gì khác?
Anh chỉ biết cắn răng chịu đựng, đối mặt với những ánh mắt cực kỳ oán trách của các đàn anh trong khoa công nghệ thông tin, đi theo Tần u Mộng hoàn thành thủ tục nhập học của cô ây.
Anh thầm nghĩ, nếu ánh mắt có thể giết người thì anh đã bị các đàn anh trong khoa công nghệ thông tin giết chết vô số lần từ lâu rồi.
Khoa công nghệ thông tin không dễ gì mới xuất hiện được một nữ thần có nụ cười tuyệt đẹp như vậy, họ đang chuấn bị tỏ ra ân cần và nhân cơ hội để đến gần hơn, ai có thể ngờ rằng Diệp Quân Lãng lại chen ngang trong đó, bọn họ hoàn toàn không có một chút cơ hội nào cả.
Cuối cùng, Tần u Mộng còn nằng nặc kéo anh đi mua một ít đồ dùng trên giường, như chăn mền, nệm, mùng gì đó, còn mua một ít đồ dùng sinh hoạt hàng ngày.
Sau khi mua xong thì mâỳ thứ này đều do Diệp Quân Lãng xách về, còn cô ấy thì phủi tay mặc kệ.
Lý do thì còn quang minh chính đại hơn: Đàn ông sinh ra là để xách đồ cho phụ nữ.
Sau khi mua xong mọi thứ, Tần u Mộng lại nhờ Diệp Quân Lãng giúp cô ấy mang đồ đến ký túc xá nữ sổ 6 nơi cô ấy ở.
Tòa nhà hành chính.
Thấm Trầm Ngư đang bận rộn ở trong văn phòng.
Trên bàn làm việc có rất nhiều tài liệu đang chờ cô xem xét và xử lý, cũng như một số vấn đê liên quan đến việc nhập học của tân sinh viên, chẳng hạn như khóa huấn luyện quân sự sắp tới cho tân sinh viên, v.v.
Cốc cốc cổc!
Trong lúc Thấm Trầm Ngư đang bận rộn, thì ngoài văn phòng có tiếng gõ cửa.
Thấm Trầm Ngư ngước đôi mắt đẹp như sao trời hội tụ lên, cô cau mày, khi đang làm việc, cô thực sự không muốn có người tới quấy rầy. Những người trong tòa nhà hành chính đều biết thói quen này của cô, lúc này lại có người đến gõ cửa thì có lẽ là có việc gấp.
Thấm Trầm Ngư chỉ có thể nói: “Ai vậy? Vào đi!”
Cửa vang lên một tiếng “lạch cạch” rồi bị người nào đó mở ra, Chủ nhiệm văn phòng Trịnh Kinh bước vào, cũng không biết là do bị thế chất béo phì hay vì nguyên nhân nào khác, trên trán ông ta toát ra một lớp mồ hôi mỏng.
Trịnh Kinh bước vào, nhìn Thấm Trầm Ngư, lập tức nói: “Hiệu trưởng Thấm, xảy ra chuyện lớn
rồi!”
“Chỉ nhiệm Trịnh, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Thấm Trầm Ngư cau mày hỏi.
“Hiệu trưởng Thấm, nhân viên bảo vệ mới Diệp Quân Lãng kia, cậu ta, cậu ta thực sự không coi ai ra gì, cậu ta dám đánh sinh viên của trường trước sự chứng kiến của biết bao nhiêu người. Việc này gây ra hậu quả vô cùng xấu. Thậm chí có một sinh viên còn bị cậu ta đánh bất tỉnh, đang điều trị tại bệnh viện của trường học!” Trịnh Kinh ngay lập tức nói.
“Cái gì? Có chuyện như vậy sao?”
Thấm Trầm Ngư lập tức đứng dậy.
Đánh sinh viên?
Chuyện như thế này xảy ra trong khuôn viên trường là điều vô cùng tồi tệ, bởi vì loại chuyện này đã trở thành chủ đề nhạy cảm trong xã hội, nếu phụ huynh học sinh ra mặt làm ‘âm ĩ thì mọi việc sẽ trở nên lộn xộn.
Vì vậy, khi Thẩm Trầm Ngư nghe được tin tức như vậy thì rất ngạc nhiên.
“Tôi đã đi đến đó để tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra. Còn có ba sinh viên bị thương nhẹ, tôi đã đưa họ đến đây, hiệu trưởng Thẩm có thể hỏi trực tiếp bọn họ.” Trịnh Kinh nói, sau đó ông ta gọi ba
nam sinh đang đợi bên ngoài văn phòng bước vào.
Danh tiếng của Thấm Trầm Ngư ở Đại học Giang Hải thì mọi người đêu biết đến.
Sau khi ba nam sinh này bước vào, đối mặt với Thấm Trầm Ngư trước mặt, họ cảm thấy hoi thở có chút khó khăn. Tuy nhiên, họ cũng không quên nhiệm vụ của mình, cả ba ngay lập tức bắt đầu khóc lóc kể lể lên án hành vi của Diệp Quân Lãng.
Ví dụ như Diệp Quân Lãng thô bạo và man rợ, coi thường nội quy và kỷ luật của trường, đánh đập họ một cách thô bạo, như thể muốn đánh chết bọn họ, một người trong số họ còn bị đánh đến ngất xỉu.
Cũng may ba người họ chạy trốn nhanh, nếu không có lẽ đã mất nửa cái mạng trong tay tên bảo vệ ác độc Diệp Quân Lãng này, v.v.
Nghe được những lời buộc tội như vậy, Thấm Trầm Ngư tức giận đến xanh cả mặt, toàn thân bùng lên sự phẫn nộ, tên khốn kiếp Diệp Quân Lãng này, ngày đầu tiên đến đây đã gây ra chuyện như vậy, đúng là một tên chuyên gây rắc rối.
Tuy nhiên, Thấm Trầm Ngư không phải là người chỉ làm theo những gì người khác nói, cho dù ban đầu cô có ấn tượng không tốt với Diệp
Quân Lãng, nhưng cô cũng sẽ không đưa ra bất kỳ quyết định tùy tiện nào vì những lời nói phiến diện như vậy.
Cô nói: “Chủ nhiệm Trịnh, ông đưa ba sinh viên này đến bệnh viện của trường để theo dõi và điều trị cấn thận. Nhà trường sẽ chi trả chi phí. Chuyện này tôi sẽ điều tra rõ ràng, nếu ai vi phạm nội quy sẽ bị trừng phạt không thương tiếc.”
Ngay sau đó, Thấm Trầm Ngư gọi điện đến phòng bảo vệ, sau khi liên lạc với Triệu Hải, yêu cầu Triệu Hải lập tức thông báo cho Diệp Quân Lãng đến văn phòng tìm mình.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks