NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Ăn mày tu tiên - Chương 87 Loại nấm này có thể ăn được không

  1. Home
  2. Ăn mày tu tiên
  3. Chương 87 Loại nấm này có thể ăn được không
Prev
Next

Sau khi trở về phòng của mình, Tiểu Kha lập tức nhảy lên giường.

Cậu bé lấy gà rán và coca từ trong nhẫn trữ vật ra, khuôn mặt lập tức rạng rỡ như hoa.

Cậu bé không nhịn được suy nghĩ viển vông.

Sau này phải đi mấy chuyến đến nhà họ Vương ở kinh đô nhiều hơn, dù sao thì các chị của cậu bé cũng không cho phép cậu mua gà rán.

Sau khi ăn uống no nê, cậu bé ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện.

…

Cùng lúc đó, nhà họ Vương ở kinh đô.

Mấy người đàn ông trung niên nhận được tin tức, đều lo lắng chạy vội về gia tộc.

Sau khi chứng kiến tòa nhà trung tâm sụp đổ, mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Bên trong phòng họp, bầu không khí hết sức ngột ngạt, cảm giác đó khiến người khác nghẹt thở.

Tất cả mọi người đều lộ vẻ âm trầm, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mặt bàn.

“Kế hoạch của lão Lục đã thất bại, có người thần bí đã cứu Vương Tư Kỳ.”

“Hơn nữa người thần bí chắc hẳn cũng là người đã tập kích nhà họ Vương.”

“Trước đây lão Lý bắt Vương Tiểu Kha thất bại, rất có khả năng người này đã ra tay.”

Vương Lâm Phong bình thản lên tiếng, nhìn về phía người đàn ông trung niên cầm đầu.

Lão Nhị nhà họ Vương, Vương Trung Hoa tức giận đập bàn, hạ thấp giọng nói.

“Hừ, cho dù kẻ đó là ai, kẻ nào dám đến nhà họ Vương giở thói ngang ngược, thì bắt buộc phải trả giá đắt!”

Lúc này, lão Lục ngồi trong xó xen miệng vào nói.

“Người thần bí này có thực lực bất phàm, ngay cả đại cung phụng cũng chưa chắc có thể hạ gục được người này.”

“Tôi thấy hay là từ bỏ bàn cờ này thì hơn, nghĩ cách khác đi thôi.”

Vương Trung Hoa nghi hoặc nhìn lão Lục, không nhịn được mở miệng hỏi.

“Chú còn có cách khác sao?”

Adv

Lão Lục nhà họ Vương nở nụ cười nham hiểm, lạnh nhạt mở miệng nói.

“Người mặc áo trắng đã ở Ma Đô thì có thể chạy ra khỏi Hoa Hạ hay sao?”

Vương Lâm Phong kinh ngạc nhìn ông ta, không biết ý ông ta là gì.

“Con gái của Vương Nhạc Hạo là Vuơng Văn Nhã, nghe nói gần đây tham gia một cuộc họp ở nước M…”

…

Sáng sớm.

Tiểu Kha ở trong phòng nhổ ra một ngụm trọc khí, chậm rãi mở hai mắt ra.

“Tốc độ tu luyện tăng nhanh hơn rất nhiều.”

Trong đan điền, hai quả cầu ánh sáng không ngừng tỏa ra linh khí thuần khiết, có thể được cậu bé trực tiếp chuyển hóa và hấp thụ.

Với tốc độ tu luyện này, khoảng hai tháng là có thể thử đánh vào Trúc Cơ Trung Kỳ.

Cậu bé vui vẻ đứng dậy, sắp xếp xong xuôi rồi vội vàng chạy xuống tầng.

Vừa đi đến phòng khách, cậu bé bỗng nhìn thấy chị bảy đang xem máy tính trên bàn ăn.

Trước sự tò mò, Tiểu Kha nhẹ nhàng bước đến bên cạnh chị gái của mình.

Một cái đầu tròn thò vào màn hình máy tính, trên màn hình tràn ngập những dòng chữ nhỏ xíu.

“Chị bảy ơi, chị đang làm gì vậy?”

Vương Tư Kỳ quay đầu lại, dịu dàng giải thích với Tiểu Kha.

Adv

“Đây là sách kế hoạch kinh doanh của tập đoàn Vương thị chúng ta.”

Không lâu sau, những người khác trong nhà cũng lần lượt xuống tầng, đồng loạt ngồi vào bàn.

Hôm nay Vương Anh mặc bộ đồ thể dục màu xanh quân đội, càng làm nổi bật vẻ ngoài hiên ngang của cô ấy.

Vương Tâm Như cũng tỏ ra bất lực khi ôm bộ đồ thể dục cỡ nhỏ với vẻ bất đắc dĩ.

“Em trai à, em đi thay quần áo đi, lát nữa đưa hai em đi huấn luyện.”

Vương Anh nhếch miệng, cười nói với Tiểu Kha.

“Huấn luyện sao?”

Cậu bé sững sờ nhận lấy bộ đồ thể dục cỡ nhỏ, ngoan ngoãn chạy lên tầng thay quần áo.

Không bao lâu sau, cậu bé đã thay quần áo xong và đi tới trước mặt mọi người.

Nhìn thấy cậu bé vô cùng nhanh nhẹn trước mặt, Vương Anh hài lòng gật đầu.

dì Lam bưng bữa sáng tới, cả nhà nhanh chóng ăn xong bữa sáng.

Trước sự hướng dẫn của Vương Anh, ba người đi ra khỏi biệt thự.

Vừa mới bước ra khỏi cửa, Tiểu Kha đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lại xoay người đi trở về.

Không lâu sau, cậu bé liền bế Tiểu Hắc đang ngủ say đến bên cạnh các chị gái của mình.

Vương Tâm Như nghi hoặc nhìn Tiểu Hắc, không biết em trai mình muốn làm gì.

Mấy người đi về phía sân sau, vừa đến một chỗ, hai cô gái đều sững sờ.

Chỉ thấy toàn bộ sân sau vô cùng hỗn loạn, khắp nơi đều là đá vụn và hoa cỏ cành lá.

Chẳng lẽ sân sau không có người quét dọn sao?

Lúc này thủ phạm đang bĩu môi, nhìn lên bầu trời một góc 45 độ, như thể chuyện đó không liên quan gì đến mình.

Vương Anh cau mày nhìn một vòng, lập tức gọi điện thoại cho dì Lam.

Không lâu sau, dì Lam liền dẫn nhóm người Tiểu Lưu đến quét dọn sân.

Khi nhìn thấy cảnh này, bà ấy cũng rất ngạc nhiên.

Bình thường sân sau không cần phải quét dọn, thỉnh thoảng sai người đến quét lá rụng là được.

Tại sao khoảng thời gian này lại có nhiều lá rụng đến vậy?

Áp lực ngay lập tức đè nặng lên phía Vương Tiểu Kha.

Những người giúp việc nhanh chóng dọn dẹp sân sau, thấy quét dọn gần xong rồi, Vương Anh lập tức ra lệnh bắt đầu nhiệm vụ hôm nay.

“Để sinh tồn ở nơi hoang dã trong tương lai, chị cần hai em tập luyện một cách nghiêm khắc.”

“Bắt đầu từ bây giờ, nghiêm túc phục tùng mệnh lệnh của chị, bắt đầu báo số!”

Vương Tâm Như: 1!

Tiểu Kha: 2!

Tiểu Kha nhìn Tiểu Hắc ngủ say trong lòng mình, liền ném nó ra khỏi lòng mình.

Đầu nó đập vào mặt đất, lập tức phát ra âm thanh chói tai.

“Gâu gâu!”

Hai người phụ nữ đỡ trán, hơi đồng cảm liếc nhìn Tiểu Hắc.

“Được, bây giờ tiến hành nhiệm vụ thứ nhất, chạy bộ ba kilomet.”

Vương Tâm Như trợn trừng mắt, không thể tin được nhìn chị hai của mình.

“Bắt đầu!”

Sau khi cô ấy ra lệnh, Tiểu Kha lập tức dẫn đầu chạy về phía sân sau với tốc độ khiến hai người chị trợn mắt há hốc miệng, e rằng còn chạy nhanh hơn cả quán quân thế giới.

Tuy không muốn nhưng em trai đã bắt đầu chạy, Vương Tâm Như cũng chỉ đành phải chạy theo sau.

Tiểu Hắc vẫn còn ngẩn người tại chỗ, vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy ánh mắt áp bức vô cùng của Vương Anh.

Thân thể nó run rẩy, đôi chân ngắn ngủn đuổi theo chủ nhân của mình.

Tiểu Hắc: Tình hình gì thế này?

Hai người một chó chạy nhanh trong sân, Vương Anh khẽ gật đầu, ánh mắt tràn đầy nụ cười.

Bây giờ đã đến mùa thu, nhưng thời tiết ở Ma Đô vẫn rất oi bức.

Ánh mặt trời nóng hừng hực, Vương Tâm Như nhanh chóng mệt đến mức thở hổn hển.

Vợ chồng Vương Nhạc Hạo và Vương Nhạc Nhạc cũng đến sân sau xem Tiểu Kha.

Điều khiến người khác ngạc nhiên là Tiểu Kha và Tiểu Hắc chạy nhanh như bay trong sân, thoạt nhìn có vẻ rất thành thạo.

Còn người chị là Vương Tâm Như lại mệt đến mức đầu đầy mồ hôi nhễ nhại, quần áo đã thấm ướt mồ hôi.

Chẳng lẽ là do Tiểu Kha là người tu tiên nên thể lực tốt hơn sao?

Trong đầu mọi người đều nảy lên suy nghĩ này.

Một người một chó nhanh chóng chạy xong ba kilomet, còn Vương Tâm Như mới chạy xong tám trăm mét…

Tiểu Kha chạy đến bên cạnh người nhà, Vương Nhạc Nhạc kinh ngạc che miệng nhỏ nhắn.

Em trai cô ấy chạy lâu như vậy mà lại chẳng đổ mồ hôi sao?

Vương Nhạc Hạo ôm chầm lấy cậu bé, không nhịn được khen ngợi cậu.

“Con trai của cha giỏi quá, phong độ giống cha năm đó, ha ha ha!”

Một lúc lâu sau, cuối cùng Vương Tâm Như cũng chạy xong ba kilomet.

Lúc chạy đến trước mặt mọi người, đôi chân của cô ấy cứ run lẩy bẩy.

“Chị… Chị hai, bây giờ… Kết thúc được chưa?”

Vương Anh cười nhẹ nhàng với em gái mình và trả lời cô ấy.

“Nghỉ ngơi mười lăm phút đã, sau đó tiến hành nhiệm vụ tiếp theo.”

“Còn có nữa sao? Em không làm được.”

Cô ấy suy sụp ngồi xổm trên mặt đất, trong lòng có chút sụp đổ.

Thể lực của em trai cô ấy tốt như vậy, lần này cố tình huấn luyện cô ấy đúng không?

Tuy Trần Tuệ hơi đau lòng nhưng cũng không ngăn cản hành động của con gái mình.

Dù sao thì sau này cũng phải đối mặt với sự sinh tồn nơi hoang dã, bây giờ huấn luyện cũng vì muốn tốt cho họ.

Mười lăm phút nhanh chóng trôi qua.

Vương Anh nghiêm túc nhìn về phía hai người, ngay sau đó bèn cao giọng nói.

“Thời gian nghỉ ngơi kết thúc, bắt đầu báo số!”

Vương Tâm Như: 1!

Tiểu Kha: 2

Tiểu Hắc: Gâu!

“Tốt lắm, tiếp theo tiến hành huấn luyện kiến thức hoang dã!”

Người giúp việc ở bên cạnh lập tức đưa ba quyển sách đến, cung kính đặt trước mặt đội ngũ.

“Môi trường hoang dã chắc chắn có rất nhiều thức ăn, cũng có rất nhiều thứ không thể ăn.”

“Quyển sách này ghi lại một số loại thực phẩm và chất độc hoang dã khá phổ biến.”

“Bây giờ bắt đầu học, lát nữa chị sẽ kiểm tra, bắt đầu ngay bây giờ nhé!”

Nhìn quyển sách trước mặt, Vương Tâm Như không khỏi thở phào nhẹ nhõm, âm thầm vui mừng vì không cần phải huấn luyện thể lực nữa.

Cô ấy cầm lấy quyển sách cẩn thận lật xem, trông rất say sưa.

Tiểu Kha cầm quyển sách lên, nhanh chóng lật trang, dường như chỉ nhìn lướt qua rồi lật trang tiếp theo.

Bên khác, Tiểu Hắc ngồi xổm trên mặt đất, nhìn chòng chọc vào quyển sách trước mặt, rơi vào trầm tư.

Mọi người trong nhà họ Vương đều nhìn về phía Tiểu Kha.

Như vậy là đang đọc sách sao? Nói đùa gì vậy chứ?

Mười phút sau, cậu bé tự tin gấp quyển sách lại và nở nụ cười ngọt ngào.

Vương Anh không vui ra mặt, chậm rãi nói với cậu bé.

“Em trai à, em không nghiêm túc học tập, đến nơi hoang dã sẽ dễ nhầm thứ có độc…”

Thấy chị hai của mình nói không ngừng, Tiểu Kha bèn giơ tay phát biểu.

“Chị hai ơi, em đọc xong rồi, cũng nhớ kỹ rồi đấy.”

Vương Anh đột nhiên sững sờ, nghi hoặc nhìn em trai của mình.

“Em… Thật sự nhớ kỹ rồi sao?”

Cô ấy cầm quyển sách lên, tùy tiện lật bừa một trang.

Sau đó cô ấy che lời giải thích chi tiết về bức tranh và hỏi cậu bé.

“Loại nấm này có thể ăn được không?”

Tiểu Kha lập tức thốt lên.

“Không ăn được, đây là một loại nấm lá xanh, người ta sẽ bị suy nội tạng sau khi ăn nó.”

Vương Anh nghiêm mặt, lại tùy ý lật một trang khác và hỏi cậu bé.

“Cái này có thể ăn được không?”

“Được ạ, đây là cây tể thái, một trong những loại rau dại có thể ăn được.”

Lần này mọi người đều không thể bình tĩnh được nữa, không ngờ rằng Tiểu Kha có thể nói nội dung trong sách một cách chính xác.

Chẳng lẽ điều này cũng liên quan đến việc tu tiên sao?

Nhìn thấy em trai mình đã hoàn thành nhiệm vụ vượt chỉ tiêu, Vương Anh mỉm cười vui vẻ gật đầu.

“Em vào trong đình mát nghỉ ngơi trước đi, để chị năm tiếp tục đọc sách.”

Nghe vậy, Tiểu Kha nhảy chân sáo chạy vào trong đình mát ngồi.

Vợ chồng Vương Nhạc Hạo và Vương Nhạc Nhạc cũng đi theo Tiểu Kha vào trong đình mát nghỉ ngơi.

Tiểu Hắc chờ đúng thời cơ, nhanh chóng chạy vào đình mát.

Trong lúc nhất thời chỉ còn lại một mình Vương Tâm Như ngồi đọc sách.

Cô ấy nghiến răng tiếp tục học tập chăm chỉ dưới áp lực của chị hai của mình.

Trong đình nghỉ mát, Tiểu Kha lấy điện thoại ra mở Weibo.

Sau đó cậu bé liền chú ý đến những từ ngữ trong bảng hot search.

[Chiến tích vinh quang của Tướng quân Vương Nhạc Hạo!]

[Chiến tranh biên cương kết thúc, bốn trăm ngàn quân nước E bị tiêu diệt!]

[Quốc chủ sẽ ban thưởng gì cho Vương tướng quân?]

…

Sau khi liếc nhìn bảng hot search, cậu bé không khỏi liếc nhìn cha của mình.

Sau đó cậu bé lại lướt xuống, ở cuối bảng hot search có một hot search thu hút ánh mắt của cậu bé.

“Chương trình tạp kỹ mới của đạo diễn Hoa [Tuyệt địa sinh tồn] sắp khởi quay!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 87 Loại nấm này có thể ăn được không"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày
Tháng 10 29, 2021
đỉnh cấp thần y ở rể
Đỉnh cấp thần y ở rể
Tháng 9 29, 2022
đỉnh cấp shipper
Siêu Cấp Shipper
Tháng 1 8, 2023
Đỉnh cấp tông sư (2)
Đỉnh Cấp Tông Sư (Full)
Tháng 12 2, 2024
Tags:
#Đô thị, #Sảng văn, #Tu luyện
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com