Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (đọc full) - Chương 3768
Gã là giọt máu duy nhất của tộc Đông Minh để lại Trái Đất, nhiều thông tin đã xuất hiện trong đầu gã thông qua ký ức truyền thừa từ khi gã sinh ra, trong đó có tin tức liên quan đến Thiên Ma Tông.
Thiên Ma Tông, môn phái tu ma hàng đầu dải Ngân Hà, sản sinh ra không ít người tu ma thực lực mạnh mẽ. Nhưng cũng vì là ma tu nên bị các môn phái tu tiên trên dải Ngân Hà bài xích và xem như kẻ địch, cuối cùng bị các cường tộc và các môn phái tu tiên trên dải Ngân Hà hợp sức tiêu diệt.
Nhưng dựa theo mô tả từ ký ức được truyền thừa của gã, đó đã là chuyện của mấy nghìn năm trước. Sau khi bị tiêu diệt, Thiên Ma Tông đã mai danh ẩn tích trên dải Ngân Hà. Nghe đồn, ma tu hàng đầu Hổ Ma Thánh Đế từng xưng bá trên Trái Đất cũng là nhờ nhặt được công quyết truyền thừa của Thánh Ma Tông thất lạc ở Trái Đất mới có thể vươn lên xưng bá tiểu thế giới, chèn ép nhiều môn phái ở tiểu thế giới phải cúi đầu, buộc gã và Tứ Tượng Thần Quân – Thi Chiến Thiên phải hợp sức mới có thể tiêu diệt được.
An Hà Đạo không quan tâm đến suy nghĩ của Thiên Luân, nói tiếp: “Hồ Ma này còn có tên gọi là Tu Di Ma Giới, không phải một cái hồ, mà là một món pháp khí tăng trưởng của ma tu”.
“Số máu mà anh nhìn thấy là từ các cao thủ trên dải Ngân Hà, trong đó có cả nhân vật trên bảng xếp hạng tiên. Bọn họ bị cao thủ của Thiên Ma Tông giết chết, sau đó dung luyện tinh huyết của người đó vào trong Hồ Ma, trở thành chất dinh dưỡng và nguyên liệu tăng cường hiệu quả cho pháp khí tăng trưởng”.
“Có thể nói đây là tích lũy đầy tâm huyết của cao thủ các đời trong Thiên Ma Tông, chỉ là sau khi Thiên Ma Tông bị các môn phái trên dải Ngân Hà hợp sức tiêu diệt, sau cùng Tu Di Ma Giới này đã thuộc về thần điện Thái Dương”.
Thiên Luân càng nghe càng kinh ngạc, cuối cùng gã cũng hiểu được trong hồ máu này không phải là máu bình thường, mà là máu, là tinh hoa cả cuộc đời của vô số cao thủ tu tiên dải Ngân Hà. Nếu thật là vậy, năng lượng chất chứa trong này đúng là khó mà tưởng tượng.
“Mặc dù Tu Di Ma Giới có tác dụng tăng trưởng rất cao, có thể nâng cao tu vi lên mấy cấp bậc trong thời gian ngắn, nhưng nó chỉ có tác dụng với người tu ma, đối với người tu tiên thì không có tác dụng gì”.
“Bây giờ anh là người tu ma, Tu Di Ma Giới đối với anh mà nói vô cùng hữu dụng. Bây giờ anh có thể vào trong hồ máu, hấp thu sức mạnh trong đó, trợ giúp bản thân tu luyện”.
An hà đạo đứng yên tại chỗ, không lùi bước cũng không tiến lên, chỉ chỉ vào hồ máu nói với thiên luân.
Thiên luân nửa tin nữa ngờ, nhưng nghĩ tới thỏa thuận với dương diệt sinh, gã tiến tới phái trước, sau đó bay vọt lên, đáp xuống trong hồ máu.
Vù!
Khi thiên luân vào trong, hồ máu vốn yên tĩnh lại bắt đầu sôi trao giống nước sôi 100 độ. Thiên luân cảm giác được đáy hồ máu có một luồng ma khí dồi dào trước nay gã chưa từng gặp vọt thẳng lên, tràn về phía trước gã, chui vào mỗi một lỗ chân long, đến thẳng từng tế bào.
Sức mạnh của gã bắt đầu dâng cao vào giờ khắc này. Xương cốt, tứ chi, cơ thể giống như được kích hoạt, tham lam mà điên cuồng hấp thu ma khí dưới đáy hồ máu. Mặt mũi vốn đã thối rữa cũng khôi phục với tốc độ cực kỳ nhanh, mau chóng quay lại gương mặt tuấn tú khi xưa.
An Hà Đạo dõi theo Thiên Luân một lúc, sau đó mới quay người rời đi, giọng nói truyền từ xa tới.
“Tu luyện cho tốt đi, ma khí trong Hồ Ma này đủ để anh đột phá lên nguyên anh thất phẩm, thậm chí càng cao”.
“Đợi anh xuất quan là có thể tìm Diệp Lăng Thiên phân cao thấp lần nữa”.
Dứt lời, An Hà Đạo đã biến mất. Thiên Luân không quan tâm đến điều này, ngược lại tinh thần lắng đọng, chuyển hóa mỗi một tia ma khí thành sức mạnh của mình, bắt đầu tu luyện điên cuồng…
Ở điện chính của thần điện Thái Dương, An Hà Đạo quay trở lại, nhìn Dương Diệt Sinh đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn, gã không khỏi lên tiếng: “Chưởng môn, cứ để Thiên Luân sử dụng Tu Di Ma Giới nâng cao thực lực như vậy có phải là nuôi một mầm họa không?”.
“Nếu thực lực hắn lên đến nguyên anh thất phẩm, với thiên phú dị bẩm của tộc Đông Minh, muốn khiến hắn khuất phục e rằng sẽ khó hơn nhiều”.
Dương Diệt Sinh không mở mắt ra, cười nhạt nói: “Kiếm Bộc, không cần lo lắng”.
“Dù hắn có đạt đến nguyên anh thất phẩm, hoặc là đạt đến nguyên anh cửu phẩm, đối với tôi mà nói không có gì khác nhau, muốn bắt hắn dễ như trở bàn tay”.
“Cái tôi thật sự coi trọng là tộc văn của tộc Đông Minh, chỉ có thứ đó là không thể dùng thủ đoạn cướp lấy, khi nào hắn tự nguyện giao ra, tôi mới có thể tự do sử dụng”.
Ông ta vừa nói xong, bỗng nhiên mở mắt ra. Ông ta nhấc tay, lòng bàn tay có ánh sáng máu nhàn nhạt hội tụ, sau đó vô số đường máu từ xung quanh ngưng tụ lại, hình thành một quả cầu máu với kích thước khoảng một trượng, lơ lửng trên đỉnh đầu ông ta.
Trong quả cầu máu đó chứa khí tức huyết mạch cực kỳ nồng đậm, còn chứa sức mạnh vô cùng dồi dào mạnh mẽ, mà số khí tức huyết mạch này lại có bảy tám phần tương tự của Thiên Luân.
Lúc này dương diệt sinh lại lên tiếng, nụ cười nơi khóe miệng trở nên lạnh lẽo, ác liêt.
Hắn mãi mãi sẽ không ngờ được, máu của tất cả người trong tộc đông minh đều nằm trong tay tôi.
Tộc văn của tộc Đông Minh mà hắn sắp giao cho tôi sẽ trở thành chìa khóa duy nhất để tôi sử dụng số sức mạnh tinh huyết này.
Ngày đó cũng là ngày tôi đạt tới hóa thần.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks