Cố tổng lại phát điên rồi - Mẫn Hạ (full) - Chương 193
Vốn tưởng đã mất mối, giờ anh ta lại tự tìm tới! Không sai! Người chủ động add zalo của cô chính là King – Dung Vương!
Không biết anh ta lấy được phương thức liên hệ từ chỗ nào nhưng đây cũng là niềm vui bất ngờ. Tiền lại mọc cánh bay trước mặt cô, đổ ào ào về phía cô.
Chỉ có tiền mới có thể khiến trái tim chết dần chết mòn của cô sống lại mà thôi.
Hứa Tịnh Nhi cố gắng đè nén sự kích động. Cô ấn vào, sau đó giao diện xuất hiện phòng chat giữa cô và Dung Vương.
Bởi vì trước đây khi chuẩn bị, Hứa Tịnh Nhi đã thâm nhập được vào nhóm fan của Dung Vương. Do fan của anh ta có sáng tạo ra một khẩu hiệu, nên để chứng minh mình cũng là một fan cuồng thì cô đã nhắn một tin như thế này.
Hứa Tịnh Nhi: “Anh là vua của em. Em là vị thần trung thành của anh! Dung Vương. Em yêu anh!”
Ngay sau đó, Hứa Tịnh Nhi còn lựa chọn một icon trái tim và gửi đi.
Cũng không biết là Dung Vương bận thật hay là giữ vẻ lạnh lùng mà cả nửa ngày cũng không nhắn lại. Hứa Tịnh Nhi cũng không vội, dù sao thì nóng vội cũng chỉ sôi hỏng bỏng không.
Có điều…từ hành động của Dung Vương chủ động thêm zalo của cô có thể thấy thông tin anh ta luôn có thái độ khác hẳn dành cho những fan xinh đẹp là có thật.
Hứa Tịnh Nhi bỗng có dự cảm cô sắp có được một nguồn tin siêu cấp vô địch.
–
Tại phòng sếp tổng của tập đoàn Cố Thị.
Trợ lý Lâm mới đi nhà vệ sinh quay lại thì đã thấy Tô Tử Thiến đầu bù tóc rối lao vào phòng làm việc. Anh ta định chặn lại nhưng không kịp. Đành vội vàng đi theo. Lúc cô ta lao về phía Khiết Thần thì cuối cùng anh ta cũng kịp ngăn lại.
Khiết Thần ngồi trước bàn làm việc rộng lớn, mệt mỏi nhìn tới bằng vẻ lạnh lùng ghê người.
Da đầu trợ lý Lâm tê rần rần. Anh ta lập tức nhận lỗi: “Cố tổng, tôi sơ ý quá. Giờ tôi sẽ bắt cô ấy ra ngoài ngay”.
Tô Tử Thiến đương nhiên không chịu. Sau khi Khiết Thần đưa Hứa Tịnh Nhi rời đi thì cô ta cũng bị người quản lý dẫn về. Cả tối qua không ngủ, cô ta đợi điện thoại của Khiết Thần, hi vọng anh sẽ tới tìm cô ta. Nhưng chẳng có động tĩnh gì cả.
Sáng hôm nay, quản lý của cô ta gọi tới nói là hợp đồng vốn có của cô ta đã bị hủy. Không chỉ có điều đó, toàn bộ những hợp đồng quảng cáo, phim truyện khác cũng đều gặp tình hình tương tự.
Nói một cách khác thì là cô ta đã bị đóng băng sự nghiệp rồi.
Cô ta đơ ra một hồi lâu. Đầu óc trở nên trống rỗng. Cô ta không dám tin Khiết Thần lại đối xử với mình như vậy. Ba năm qua, dù cô ta có làm gì thì anh cũng không bao giờ đối xử như vậy. Tại sao…Tại sao cô ta bị Hứa Tịnh Nhi đánh mà còn bị Khiết Thần đóng băng như thế chứ?
Đây là ý của Hứa Tịnh Nhi sao? Hay là con tiện nhân đó đi nói với ông cụ Hứa nên ông cụ hạ lệnh?
Cô ta không thể ngồi chờ chết được.
Cô ta nhất định phải hỏi cho ra nhẽ. Tô Tử Thiến không sợ mất việc mà sợ mất Khiết Thần. Cô ta có thể từ bỏ tất cả, chỉ cần có Khiết Thần là được. Chỉ cần có anh là được.
Tô Tử Thiến phát điên lên. Nước mắt lã chã, cô ta hét lên: “Khiết Thần. Em có chuyện muốn nói. Khiết Thần…Anh đừng có đuổi em, xin anh đấy…Khiết Thần!”
Trợ lý Lâm lạnh mặt lôi cô ta ra.Tô Tử Thiến khóc lóc sụt sùi, sống chết không chịu đi. Khi cô ta sắp bị lôi ra khỏi phòng làm việc thì cô ta dùng toàn bộ sức mạnh gào lên: “Rốt cuộc là tại sao? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?”
Trong phòng làm việc vang lên giọng nói trầm thấp bình thản của người đàn ông: “Trợ lý Lâm, anh cứ ra ngoài đi”.
Trợ lý Lâm sửng sốt, rồi nhanh chóng gật đầu, buông Tô Tử Thiến ra, cúi người, sau đó ra khỏi phòng làm việc, tiện tay đóng cửa lại.
Tô Tử Thiến vô cùng mừng rỡ, không kịp lau nước mắt đã vừa lăn vừa bò đến trước mặt Cố Khiết Thần, nước mắt giàn giụa nhìn anh đầy đáng thương, nói vẻ tủi thân: “Khiết Thần, em biết là anh vẫn thương em mà”.
Cố Khiết Thần ném chiếc bút trong tay xuống, ngửa người dựa vào lưng ghế, khuôn mặt đẹp trai có vẻ hơi mệt mỏi, đôi mắt có tơ máu đỏ, dường như… cũng thức trắng cả đêm.
Nhưng ánh mắt anh nhìn Tô Tử Thiến lạnh lẽo băng giá, không có chút nhiệt độ nào.
Tô Tử Thiến chạm phải ánh mắt của anh, thân thể bất giác run rẩy, trong lòng rất sợ hãi, lập tức tỏ vẻ yếu đuối nói: “Khiết Thần, em biết… em không nên gây chuyện trong sự kiện quan trọng như bữa tiệc thường niên. Em biết sai rồi, chỉ là… em bị sự đố kị nhất thời làm mờ mắt, em không cố ý, sau này em sẽ không như vậy. Anh đừng tức giận nữa được không?”.
Cố Khiết Thần không nói gì.
Tô Tử Thiến lại nước mắt như mưa, chẳng khác nào chuỗi trân châu bị đứt: “Khiết Thần, em thực sự rất yêu anh, vì quá yêu anh nên em mới trở nên như vậy. Em cũng không muốn bản thân trở thành trò cười, nhưng em quả thực không khống chế được bản thân, Khiết Thần… anh có thể hiểu cho em được không?”.
Ngón tay thon dài của Cố Khiết Thần khẽ day ấn đường đang nhíu chặt, sau đó anh đứng dậy, vòng qua bàn làm việc, bước tới trước mặt Tô Tử Thiến, đứng cách cô ta một bước.
Người đàn ông đứng thẳng tắp, sắc mặt bình thản, nhưng khoảnh khắc đó lại khiến Tô Tử Thiến cảm thấy vô cùng xa xôi, rõ ràng… anh đang đứng trước mặt cô ta mà.
Cố Khiết Thần hé đôi môi mỏng, nói rất nhẹ: “Tô Tử Thiến, em còn nhớ những lời tôi từng nói với em vào lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?”.
Lần gặp đầu tiên…
Thời gian trôi qua đã khá lâu, đến mức Tô Tử Thiến ngẩn ngơ một lát mới dần lấy lại ký ức.
Lần đầu tiên Tô Tử Thiến gặp Cố Khiết Thần là ba năm trước. Lúc đó, cô ta chỉ là một người đóng thế thân cho nữ chính trong đoàn làm phim, chịu đủ cực khổ.
Lúc đó có phân cảnh nữ chính bị đánh, nữ chính vì ghen ghét khi thấy cô ta xinh đẹp hơn mình, nên vẫn luôn thấy ngứa mắt, nhân cơ hội trả đũa. Thế nên trong phân cảnh đó, cô ta đã chịu mười cái tát thay nữ chính. Lúc đạo diễn hô đạt, má cô ta đã sưng vù lên, vừa đau vừa xấu, nhìn còn rất buồn cười.
Sau khi xong việc, cô ta đến lấy lương, còn bị trợ lý của nữ chính cố ý sỉ nhục, vứt tiền xuống đất. Tuy chỉ là số tiền nhỏ, nhưng cô ta không thể không cúi xuống nhặt.
Cô ta vừa nhặt vừa khóc, cuối cùng không nhịn được ngồi xổm ở đó khóc òa lên.
Cố Khiết Thần đã xuất hiện vào lúc đó, anh đưa cho cô ta một tờ khăn giấy. Lúc cô ta nước mắt nhập nhèm nhìn qua, khoảnh khắc đó anh như thiên sứ giáng từ trên trời xuống thế giới của cô ta.
Sau đó, anh quả thực đã trở thành thiên sứ của cô ta, cứu vớt cô ta, còn tạo nên một thế giới hoàn mỹ không chút tì vết cho cô ta.
Cố Khiết Thần đứng ở đó, đôi mắt đen nhìn cô ta, hé môi nói rành rọt từng chữ: “Nếu cô muốn, tôi có thể ký với cô, có thể khiến cô trở thành nữ minh tinh hạng A, nhưng…”
Nhưng gì nữa đây?
Đây là những lời Tô Tử Thiến không muốn nhớ đến chút nào, cô ta mím môi một lúc vẫn chưa thốt nên lời.
Dường như cô ta kiên trì không nói thì câu nói kia không hề tồn tại.
Nhưng người đàn ông trước mắt này lại không muốn cho cô ta được toại nguyện. Cô ta nhìn thấy Cố Khiết Thần liếc nhìn mình, giọng nói lạnh lùng: “Tôi không thích em, bất kể là hiện tại hay tương lai cũng sẽ không. Đừng nảy sinh bất cứ tình cảm gì với tôi. Nếu em làm trái, thì sự giúp đỡ của tôi dành cho em sẽ chấm dứt tại đây”.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks