Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 22
Đọc truyện tương tự Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Nếu so với thằng đần thì ôn Đình Vực quả là sự lựa chọn không thể tốt hơn nữa.
Dù sao người đàn ông này vóc dáng rất tốt, mình cũng không thua thiệt gì mấy.
Cố Niệm Niệm tự an ủi mình như vậy.
Cuộc sống khó khăn chật vật mấy năm nay đã khiến cô có khả năng tự trấn an bản thân, nếu không thì cô cũng không thể trải qua những năm tháng thống khổ thế này.
‘Thật sự không sao sao?
“Thật sự không sao đau.” cố Niệm Niệm chắc chắn.
Ôn Đình Vực vươn tay nhéo vào khuôn mặt mềm mại của cô: “Không sao mà em cười còn khó coi hơn khóc.”
Nhiệt độ từ ngón tay người đàn ông như thể khiến mặt cô muốn bỏng, cô rụt lại.
Ôn Đinh Vực trầm tư nhìn cố Niệm Niệm.
“Anh đừng nhìn tôi vậy, tôi sẽ đỏ mặt đó.” Cố Niệm Niệm nói.
Em sẽ đỏ mặt sao?” ôn Đình Vực
nhướng đôi mày tuấn tú lên.
“Đương nhiên rồi, dù sao người đàn ông đẹp trai thế này nhìn thì ai mà chẳng đỏ mặt.” cố Niệm Niệm nghiên túc nói.
Ôn Đinh Vực vừa cứu mình nên cố Niệm Niệm đột nhiên cảm thấy người đàn ông này không đến nỗi quá đáng ghét.
Sau khi hết ghét thì đột nhiên phát hiện ra ưu điểm của anh, như là sự đẹp trai không ai bì được.
Mặt Ôn Đình Vực không cảm xúc nhưng mi mắt lại có ý cười ẩn hiện.
“Chúng ta kết hôn đi.” ôn Đình Vực nói.
Cố Niệm Niệm giật mình kêu lên. Lúc ở bệnh viện, ôn Đình Vực nói vậy, cô tưởng là tùy tiện nói để chặn miệng Chu Mỹ Ngọc thôi, không ngờ người đàn ông này lại nghiêm túc thật.
“Anh nghiêm túc sao?” cố Niệm Niệm trừng lớn mắt.
“Tôi nghiêm túc.” Đôi mắt ôn Đình Vực sâu thẳm.
Mẹ cứ bắt mình phải kết hôn, mà cố Niệm Niệm cũng cần một chỗ dựa để có thể thoát khỏi người mẹ điên cuồng của cô ấy.
Có lẽ, bọn họ có thể thử một lần.
“Nhưng tôi không thích anh.” cố Niệm Niệm nghiêm túc nói.
Dù ngươi đàn ông này có anh tuấn đến mức khiến người khác ghen ghét, nhưng đối mặt với một người đàn ông mới quen hai ngày, cô thật sự không có chút tình cảm nào.
Hôn nhân cần có tình cảm, không phải sao?
Ôn Đình Vực thở phào, thản nhiên nói: “Vậy thì tốt quá, tôi cũng không thích em.”
Cố Niệm Niệm:”…”
“Vậy anh.”
“Mẹ tôi cứ ép tôi phải kết hôn, tôi cần một người để đối phó. Còn em cũng
cần một người để đối phó mà. Chúng ta có thể làm hợp đồng hôn nhân, mỗi người đều được lợi phần mình.” Ánh mặt Ôn Đình Vực vô cùng bình tĩnh.
Cố Niệm Niệm hơi động lòng.
Nếu cô gả cho ôn Đình Vực thật, Chu Mỹ Ngọc chắc sẽ không bắt cô hiến thân cho thằng đần kia nữa đâu nhỉ?
“Mặc dù là hợp đồng hôn nhân, nhưng tôi sẽ cho em lợi ích tốt nhất. Mọi chi phí ăn mặc, ngủ nghỉ tôi sẽ chịu trách nhiệm hết. Em hẳn phải biết tôi là ai, cuộc hôn nhân này sẽ mang đến cho em lợi ích không ngờ.”
Tôi không biết anh là ai mà?” cố
Niệm Niệm ngắt lời ôn Đình Vực.
“Không biết?” ôn Đình Vực nhướng mày: “Vậy tấm danh thiếp tôi đưa, em không xem sao?”
“Không xem.” cố Niệm Niệm nói thật.
“Em ném nó đi?” ôn Đình Vực lạnh lùng nói.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks