Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa - Kiều Uyển Nhi (full) - Chương 173
Mẹ ơi, làm cái gì mà lâu thế?
Cũng đúng thôi, hắn ngồi trong đó lấy cớ tắm rửa cho cô rồi dùng cái bàn tay to lớn đó sờ nắn khắp nơi.
Tuy hắn massage đúng là thoải mái dễ chịu thật, nhưng mà ngực cô cần quái gì mà cứ xoa bóp hoài vậy?
Cái tên mặt dày này còn bảo làm thế để kích thích mạch máu lưu thông tốt hơn, sau này nếu có em bé thì sẽ có nhiều sữa hơn cho con.
Có quỷ mới tin, chỉ muốn chiếm tiện nghi của cô thì có.
Bằng một thế lực nào đó, khi ra bên ngoài thì căn phòng lại gọn gàng lên trông thấy, hệt như lúc nãy cùng nhau triền miên trên chiếc giường đó chỉ là giấc mơ cô tạo ra.
Hắn lại lần nữa đặt cô nằm lên giường, Kiều Uyển Nhi mệt mỏi chỉ muốn đi ngủ, cô nhanh chóng yêu cầu:
“ Hơn 12 giờ rồi, còn không ngủ thì ngày mai sẽ dậy không nỗi mất”.
Hắn dùng khăn lông lau khắp cơ thể cô, sau khi khô ráo còn nghênh mặt lên, đầy vẻ tự hào.
Kiều Uyển Nhi cười méo xệch, làm như bản thân đã làm được việc tốt lắm không bằng. Chẳng lẽ còn muốn được cô khen hay sao?
Lục Nghiên Dương nhìn cô, không nói gì cũng không cười.
“ ……” – Kiều Uyển Nhi.
Không ổn, sao cô cảm thấy có gì đó rất nguy hiểm.
Phải nghĩ đến trường hợp xấu nhất thôi, nếu còn không mau chóng kết thúc chủ đề này thì có khi …
Nghĩ đến đây, cô sợ hãi mà lên tiếng:
“ Chào anh, em ngủ .. á!”.
Còn chưa kịp kết thúc câu nói thì cái hoàn cảnh đáng sợ mà cô nghĩ ra trong đầu đã xuất hiện rồi.
Lục Nghiên Dương trèo lên giường, hắn mò mẫm khắp nơi, đầu vùi vào một bên đẫy đà rồi mút lấy.
“ Anh anh anh … anh làm cái gì vậy hả? Mau bỏ ra để em còn ngủ!!!!!!!”.
Khi chưa làm một việc gì đó, chúng ta thường cảm thấy e ngại và muốn bỏ qua, nhưng khi đã làm được một lần, hai lần, rồi N lần … việc đó chắc chắn sẽ chẳng còn là vấn đề gì quá to tác.
Lục tổng sau khi đã bày tỏ tâm tư cùng vợ mình, cảm thấy việc hắn nói ra những câu sến sẩm không còn gì khó khăn nữa.
Da mặt mỏng đến đâu thì lúc này cũng chẳng còn nữa.
Lục Nghiên Dương ngây thơ của cô đã không còn nữa.
Hắn mặt dày mà nói:
“ Kích thích tuyến sữa”
“ ???” – Kiều Uyển Nhi.
Cô cạn lời, căn phòng giờ đây chỉ còn nghe thấy tiếng chút chít từ miệng hắn phát ra và câu đáp trả hết sức khó tin.
“ Anh đang giúp con chúng ta sau này”.
“ Giúp cái chó nhà anh, buông ra, biến thái!!!”.
********
Ngày qua ngày, Kiều Uyển Nhi cứ thế mà bị giữ lấy hằng đêm.
Một năm sau thì cô đã đón thành viên nhỏ gia nhập.
Cô công chúa xinh xắn và đáng yêu thuỳ mị …
“ Oa oa!!!!!!”.
Hoặc có thể không.
Đây là cảnh tượng khi con bé thấy cha ôm mẹ mãi không buông.
Lục Nghiên Dương nhìn nhóc tì chỉ to bằng cái ngón chân đang ngồi trong xe đẩy kia, liếc mắt:
“ Lục Tiểu Nhã, nín”.
*Cập nhật chương mới nhất tại nhayho.cом
“ …. “ – Kiều Uyển Nhi.
“ Anh nói chuyện với con như vậy mà coi được à?”.
Nhiều lúc nhìn thấy hắn, cô lại chẳng biết hắn và Thượng Quan Thiên Kỳ, chồng Hạ Liên Tâm có phải họ hàng gì không, sao mà lại giống nhau như thế.
Ngay cả con mình cũng ganh tị.
Dạo này hình như hắn và Thượng Quan Thiên Kỳ rất hay qua lại.
Vì cô sinh sau Hạ Liên Tâm chỉ vài tháng, cho nên hai ông bố rất hay trò chuyện khi cô sang nhà Hạ Liên Tâm để chơi.
Advertisement
Có hôm cô còn nghe thấy Thượng Quan Thiên Kỳ ca cẩm với chồng mình:
“ Cứ tưởng là con gái, phòng công chúa, quần áo, giày dép đã chuẩn bị xong, ai ngờ đâu lại là một con vịt đực”.
Cứ tưởng hắn sẽ im lặng mà nghe, ai ngờ đâu cái người tưởng chừng ít nói này lại phụ hoạ theo:
“ Đứa con gái nhà tôi ngày ngày bám theo mẹ, nếu là con trai thì tôi đã thẳng chân đá vào mông vài cái rồi, tch”.
“ ……….”.
Cô đang nghe cái gì đây?
Đây là những câu mà người cha nên kể về con mình hay sao?
Hai cái người này, bình thường giúp tôi có được hay không hả???
Chỉ còn ba tháng nữa là tròn hai năm, Kiều Uyển Nhi hết hạn tang.
Lục Nghiên Dương vui còn hơn trúng thầu.
Cuồi cùng sau bao nhiêu năm chờ đợi thì hắn đã có thể tổ chức hôn lễ, cùng với cô tiến vào lễ đường.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks