Cưới Trước Yêu Sau: Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện - Mặc Tu Trần - Chương 328
ĐỌC TRUYỆN CỰC HOT TỔNG TÀI ANH QUÁ BÁ ĐẠO RỒI
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 328: Tiểu Tiểu, anh đi trước đây!
Anh ta phát hiện trong lòng mình có một nỗi ghen tuông mãnh liệt.
Trên giường bệnh, vẻ mặt Bạch Tiểu Tiểu thờ ơ, dường như cô không nghe thấy những lời của
Tiêu Dục Đình.
“Tiểu Tiểu, anh đi trước đây!”
Tiêu Dục Đình muốn nói gì đó, nhưng lời đến bên môi lại đổi miệng, trước ánh mắt làm ngơ của Bạch Tiểu Tiểu và ánh mắt coi thường của Đàm Mục và Lạc Hạo Phong, anh ta hậm hực bỏ đi.
Anh ta vừa ra khỏi phòng bệnh, Đàm Mục đã đóng cửa phòng bằng một tiếng bang.
Lạc Hạo Phong vui vẻ cười với Bạch Tiểu Tiểu: “Tiều Tiểu, trước
đó Tiêu Dục Đình chưa từng đến thăm cô sao?”
Nghe giọng điệu vừa rồi của Tiêu Dục Đình, có vẻ như hôm nay là lần đầu tiên anh ta đến.
Bạch Tiểu Tiểu bị tai nạn đã được gần hai tuần rồi, lúc này anh ta mới xuất hiện, lại còn mang theo dáng vẻ Bạch Tiểu Tiểu sẽ mãi mãi thích mình, vừa nhìn thấy anh ta là anh muốn đấm.
Bạch Tiểu Tiểu gật đầu, thẳng thừng nói: “Lúc tôi gặp tai nạn xe anh ta đang đi công tác, không phải anh ta vừa nói mới về sáng
nay đấy à.”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt của Lạc Hạo Phong nhíu lại, ánh mắt cũng híp lại: “Không phải cô hối hận vì đã đuổi anh ta đi đấy chứ, chẳng lẽ cô còn thích anh ta?”
“Tôi thích ai còn cần phải báo cáo với anh sao?”
Sắc mặt Bạch Tiểu Tiểu hơi thay đổi, cô không vui đáp lại.
Lạc Hạo Phong bị cô làm cho nghẹn họng, theo bản năng muốn phản bác lại, nhưng khi anh nhớ tới chuyện hôm qua mình làm cô
ngất xỉu, anh đành nuốt lời tới bên miệng xuống, trên khuôn mặt đẹp trai lại nở một nụ cười: “Tiểu Tiểu, chúng ta là bạn, sao có thể nói là báo cáo hay không báo cáo chứ, tôi chỉ quan tâm đến cô thôi mà, cô không tin thì cô có thể hỏi Đàm Mục, đúng không Đàm Mục!”
Khóe miệng Đàm Mục cong lên: “Cô Bạch, Hạo Phong thật sự rất quan tâm đến cô, tối hôm qua cậu ấy khiến cô ngất xỉu gần như cả đêm cậu ấy không ngủ. Được rồi, hai người nói chuyện tiếp đi, tôi còn có việc đi trước đây.”
“Cậu chờ tôi với, lát nữa chúng ta cùng nhau đi.”
Lạc Hạo Phong giữ lại lời nói, buột miệng thốt ra.
Đàm Mục khẽ liếc nhìn anh, anh ấy cười với Bạch Tiểu Tiểu, mở cửa ra đi thẳng.
***
Khi Mặc Tu Trần và ôn Nhiên ăn trưa xong trở lại, cảnh tượng mà họ nhìn thấy là Lạc Hạo Phong đang ngồi trước giường bệnh, tập trung gọt táo.
“Lạc Hạo Phong, sao anh vẫn ờ đây, tôi tưởng anh về sớm rồi.”
Ôn Nhiên bước vào phòng, cô nhìn thấy Bạch Tiểu Tiểu và Lạc Hạo Phong hòa hợp ờ chung với nhau, trong lòng cô không khỏi nhẹ nhõm hơn.
“Cậu còn chưa ăn trưa?”
Mặc Tu Trần liếc qua Bạch Tiểu Tiểu, anh nhìn Lạc Hạo Phong đã gọt xong một quả táo, kỹ thuật gọt táo của anh ấy luôn tốt, với kĩ thuật cao siêu của anh ấy, dường như quả táo gọt xong vẫn nhẵn bóng.
Lạc Hạo Phong nhún vai, anh ấy cắt quả táo thành từng miếng, bỏ vào đĩa hoa quả, lấy ra cây tăm cắm vào, động tác thành thạo và tao nhã: “Chưa, hai người còn chưa trở về, tôi nào dám đi. Đàm Mục có việc nên cậu ấy đi trước rồi.”
“Đàm Mục? Cậu ấy cũng đến cùng cậu?”
Trong mắt Mặc Tu Trần thoáng qua một tia ngạc nhiên, ờ công ty, Lạc Hạo Phong rủ Đàm Mục đi cùng nhưng bị anh ấy từ chối, chuyện này anh biết.
Lạc Hạo Phong mỉm cười, đắc ý nói: “Đàm Mục miệng thì nói sẽ không đi cùng tôi, thực ra cậu ấy còn đến sớm hơn tôi. Lúc cậu và Ôn Nhiên rời đi không gặp cậu ấy sao, cậu ấy dừng xe ờ bên đường.”
“Không để ý.”
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks