Đỉnh cấp thần y ở rể - Chương 437
“Được rồi, đứng dậy thử xem.”
Sau khi đến trung tâm y tế, Giang Dĩ Minh cười nói với Kim Vũ vẫn đang nằm trong thùng gỗ.
“Được rồi!” Kim Vũ gật đầu và đứng dậy khỏi thùng.
Sau khi đứng dậy khỏi thùng gỗ, Kim Vũ cảm thấy toàn thân của mình dễ chịu chưa từng có, cảm giác đau đớn toàn thân đến chết đi sống lại trước đây giờ đã biến mất không còn sót lại chút nào!
Lúc này trong thùng gỗ, mùi dược liệu trước đó đã sớm không còn, thay vào đó là mùi hôi thối tanh tưởi.
Nhìn làn da của Kim Vũ, mặc dù vằn có màu đồng như trước nhưng đã trắng hơn trước rất nhiều, thậm chí còn mịn màng hơn!
Sau khi Kim Vũ vào phòng tắm để tắm và mặc quần áo của mình, Giang Dĩ Minh vừa cười vừa nói với Kim Vũ:”Nào lại đây đi, bây giờ cố gắng công kích tôi một lần nữa!”
“Được!” Kim Vũ cũng cảm thấy toàn thân tràn đầy năng lượng, cho dù Giang Dĩ Minh không nói, anh ta cũng định đấu lại với Giang Tiếu Bắc một phen!
Kết quả của trận chiến, mặc dù Kim Vũ vẫn bị đánh bại!
Tuy nhiên, Kim Vũ có thể cảm nhận được thực lực trong cơ thế đã cái thiện hơn một chút, có thế cảm giác được giới hạn trong cơ thế dường như đã mở rộng lớn hơn ngay cả thực lực cũng đã tăng lên, nhưng có vẻ so với cảm giác như bị cầm tù trước đây thì hiện tại tốt hơn nhiều. Nếu có thể tăng tốc độ luyện tập nhanh hơn thì thực lực anh ta có thế được tăng lên một mức độ cao hơn!
“Giang tiên sinh, cảm ơn anh rất nhiều!” Kim Vũ kích động nói với Giang Dĩ Minh.
Giang Dĩ Minh xua tay nói. “Không có gì, nhưng hiện tại cũng đừng vui mừng quá sớm. Gần đây trong khoảng thời gian này, cậu còn vẳn phải tiếp tục ngâm linh dược và biến đối xương cốt.”
“Giang tiên sinh, lần này không phái đã xong rồi sao?” Kim Vũ ngạc nhiên hỏi. “Ý nói xương cốt của tôi vằn có thể biến đổi tức là có thể tiếp tục khuếch trương thêm năng lực tiếp nhận của bán thân sao?”
Kim Vũ đã cảm thấy cơ thể mình dường như đã thay đối rất nhiều vào lúc này, anh ta rất hài lòng với điều này, nhưng không ngờ khi nghe từ miệng của Giang Dĩ Minh, anh ta vẫn có thể khuếch trương thêm không gian giới hạn một lần nữa?
“Đúng vậy!” Giang Dĩ Minh gật đầu nói: ‘Thân thể của cậu không tệ vần còn có chồ khuếch trương không gian, về phần bao nhiêu thì hiện tại không thể nói nên hãy thử một chút xem sao.”
“Được rồi!” Kim Vũ gật đầu lia lịa, điều này thực sự là một bất ngờ đối với anh ta.
Đương nhiên, đối với Giang Dĩ Minh mà nói đây cũng là một chuyện khá bất ngờ. Bởi vì, đối với một người bình thường mà nó lần khuếch trương xương cốt này ra thêm, theo logic mà nói một khi đã có thời điếm nhưvậy, hẳn là gần giống nhau, mà Giang Dĩ Minh vừa mới đánh nhau với Kim Vũ thì phát hiện rằng cơ thế của Kim Vũ vẫn còn khả năng phát triển!
Hơn nữa, dường như còn nhiều hơn một lần!
Nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy, dù Kim Vũ không luyện tập thì cũng e rằng theo thời gian chỉ cần không ngừng khiêu chiến giới hạn thân thế để thực lực và xương cốt của thân thể chịu đựng và phối hợp như vậy thì thực lực của anh ta sẽ vô cùng kinh người!
Thậm chí, rất có thể sẽ vượt qua một người tu luyện nào đó!
“Thực sự quá tuyệt vời!” Kim Vũ cười tươi nói.
“Hừ, đợi đến lúc thực lực của tôi tăng lên lần nữa, thì đến thời điếm có thế giết chết Hồng Toàn, tôi phải giết Đinh Văn Thành! Hôm nay, cái lão tặc này đã hoàn toàn làm tổn thương trái tim của tôi, tôi sẽ báo thù này!”
Nhìn thấy Kim Vũ nói những lời như vậy, Giang Dĩ Minh đột nhiên cười nói. “Kim Vũ, thật ra trong mấy tiếng đồng hồ cậu ngâm mình trong thùng gồ thì thành phố Nam Xuyên đã xảy ra rất nhiều chuyện.”
“Đã xảy ra rất nhiều chuyện?” Kim Vũ nghe xong lời này sửng sốt, nói. “Hai tên điên Đinh Văn Thành và Lý Bản kia lại làm thêm chuyện thương thiên hại lý à?”
Giang Dĩ Minh cười lâc đầu, nói:”Điều đó không có. Họ đã không làm thêm bất cứ chuyện thương thiên hại lý, bởi vì họ không thế làm được!”
“Không thể làm được?” Kim Vũ sửng sốt, hỏi.
“Vì cái gì?”
“Bới vì họ đã ra đi.”
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks