Đoàn sát thủ tiến hóa thần cấp - Chương 534
Đúng lúc này, một đạo hỏa diễm pháo, đúng lúc rơi xuống,
Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Một đao quét qua, lực lôi đình bùng lên dữ dội lập tức hình thành một đạo ánh sáng cực lớn, quét sạch đàn kiến trước mặt.
“Ôi!”
Tuy nhiên lúc này, một tiếng hét bén nhọn vang lên. Chỉ thấy một con Hỏa Khải Cự Nghĩ khổng lồ chui ra khỏi mặt đất. Chỉ nghe thấy tiếng ‘phanh’ vang lên. Một đao lôi đình bổ thẳng lên người Nghĩ Hoàng, đột nhiên một ngọn lửa bùng lên. Tuy nhiên dưới sự bảo vệ của Chước Viêm Chi Khải, một đao lôi đình tấn công lúc nãy chẳng khiến nó bị thương chút nào.
“Đây…”
Nhìn thấy cảnh này, tên phó tướng da ngăm đen ngơ ngác, hắn ta nhìn chằm chằm vào Nghĩ Hoàng vừa xuất hiện với vẻ kinh ngạc. Hiển nhiên hắn ta cũng không ngờ một con Hỏa Văn Nghĩ lại có thể đỡ được một đao của một người có sức chiến đấu cấp 9 như hắn ta, thậm chí còn chẳng bị thương tí nào! Tình huống này hoàn toàn đánh đổ khái niệm Hỏa Văn Nghĩ cấp thấp của hắn ta. Đúng là không thể tin nổi!
“Con Hỏa Văn Nghĩ kia có khả năng phòng ngự lợi hại vậy ư?”
Ba tên phó tướng khác lúc này cũng sững sờ. Bọn họ hiểu rất rõ thực lực của tên phó tướng da ngăm đen, tuy cùng cảnh giới với nhau nhưng lực tấn công của võ học Lôi hệ có thể nói là đứng đầu. Nhưng dù vậy vẫn bị con Hỏa Văn Nghĩ kia chống đỡ dễ dàng! Trải qua chuyện này, ánh mắt của bọn họ hơi ngưng đọng, không khỏi nhìn Nghĩ Hoàng thêm vài lần. Chỉ thấy toàn thân nó được bao bọc bởi lửa, vỏ ngoài của nó dày như áo giáp, lộ ra ánh sáng kim loại sáng bóng. Nhưng sau đó, điều khiến họ kinh ngạc hơn cả là… Khi Hỏa văn bùng khắp cơ thể Hỏa Nghĩ Văn lại phân thành hàng trăm con Hỏa Văn Nghĩ giống hệt nhau.
“Phân thân?”
Thấy vậy, bốn tên phó tướng trợn trừng hai mắt và đồng thời kêu lên.
“Dừng lại!”
Lúc này, bọn họ vội giật dây cương điều khiển ngựa dừng lại. Toàn bộ Hắc Kỵ Binh đều cho ngựa dừng lại, bọn họ hoảng sợ nhìn đám kiến trước mặt. Đi đầu của đội quân Hỏa Nghĩ chính là hàng trăm con Nghĩ Hoàng hiên ngang kiêu hãnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn quân địch ở phía đối diện, khí thế chúng dường như vô cùng mạnh mẽ.
“Thì ra đây chính là chiến thuật của lãnh chúa đại nhân!”
Nhìn cảnh này, Bạch Lân trên tường thành vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Nhất là khi nhìn thấy năng lực mạnh mẽ của Nghĩ Hoành lại càng khiến cho hắn ta cảm thấy tự tin hơn. Hắn ta tin rằng chỉ cần có đại quân Hỏa Nghĩ này ngăn chặn thì cho dù quân địch có 4 tên phó tướng mạnh mẽ tới mức nào muốn phá cổng thành cũng không phải là chuyện dễ dàng!
“Gϊếŧ.”
Trên tường thành, Lâm Lăng nhìn xuống phía dưới. Tiếng từ phù truyền âm truyền đi… Hơn trăm con Nghĩ Hoàng cùng với hơn trăm nghìn con Hỏa Văn Nghĩ giống như một làn sóng đỏ rực điên cuồng lao về phía kẻ địch. Đối mặt với một đoàn quân kiến như thế khiến cho đám Hắc Kỵ Binh được bảo vệ bên trong pháp sư doanh cảm thấy bất an. Bởi vì hiện tại, sức mạnh tinh thần của đám pháp sư này đều dùng để chống đỡ kết giới phòng ngự ở trên đầu nên bọn họ không rảnh tay tấn công đám Hỏa Văn Nghĩ. Một khi đoàn quân kiến đột phá được Hắc Kỵ Binh ở bên ngoài thì bọn họ ở bên trong chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng may thay tuy số lượng của Hỏa Văn Nghĩ nhiều nhưng thật ra đều là ma thú cấp thấp nên khi bị kỵ binh chém thì không hề có sức phản kháng. Nhất là bốn tên phó tướng kia thi triển võ thuật tấn công đã thành công gϊếŧ chết Hỏa Văn Nghĩ.
“Nghĩ Hoàng, cản bốn tên phó tướng lại, ra lệnh cho đám kiến tấn công ngựa.”
Nhìn tình hình chiến đấu, trạng thái tinh thần của Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, hắn trực tiếp thay đổi chiến lược. Nghĩ Hoàng nhận được mệnh lệnh, hai cái râu trên trán khẽ rung rung, đàn kiến xung quanh lập tức hành động điên cuồng cắn xé đàn ngựa của kỵ binh. Nhất thời, đoàn kỵ binh trong tình trạng ngựa đổ người ngã. Bốn tên phó tướng cũng bị kìm hãm trước sự tấn công điên cuồng của Nghĩ Hoàng cùng với hàng trăm bản phân thân.
Một lúc sau, cuối cùng kết giới bảo vệ đội kỵ binh cũng xuất hiện vết nứt. Đàn kiến vốn đang giữ sức chờ đợi đột nhiên lao về phía khe hở và đánh pháp sư. Khi tính mạng của bọn họ bị đe dọa, các pháp sư bên quân địch cũng không thể chịu đựng được nữa nên đều rút hết sức mạnh tinh thần về và nhanh chóng thi triển pháp thuật để chống đỡ. Chỉ trong phút chốc, kết giới năng lượng trên đầu bọn họ dần dần biến mất. Toàn bộ đội hình lộ diện dưới họng pháo dữ tợn đó.
“Nã pháo!”
Lâm Lăng híp mắt, ra lệnh dứt khoát.
Ầm! Ầm! Ầm!
Thanh âm của Lâm Lăng vừa dứt, năm khẩu Linh Dương pháo đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ. Phù văn lưu chuyển khiến năm đại bác bắn ra tiếng nổ lớn. Hướng của nòng pháo nhằm thẳng vào pháp sư doanh ở đội hình trung tâm. Năm khẩu pháo bắn ra, năm loại thuộc tính năng lượng trộn lẫn làm bộc phát dao động năng lượng vô cùng khủng bố, nó điên cuồng quét qua tất cả mọi thứ một cách áp đảo. Đất đai trong vòng trăm trượng rung chuyển, dường như tất cả pháp sư đều bị tiêu diệt ngay tức khắc. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, khu vực này trở nên trống trải một cách lạ thường!
Khi lá chắn bảo vệ biến mất, đám pháp sư chắc chắn trở thành mục tiêu tấn công đầu tiên. Tiếng năm khẩu pháo nổ ầm ầm không ngừng vang lên. Số lượng của pháp sư doanh đã bị thương gần nửa chỉ trong phút chốc. Những pháp sư còn lại không còn là mối đe dọa nữa.
“Vô liêm sỉ!”
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của tên phó tướng da ngăm đen thay đổi, trong mắt hiện lên vẻ kinh sợ. Cổng thành gần ngay trước mắt, chỉ còn vài bước nữa là bọn họ có thể hoàn thành nhiệm vụ. Thế nhưng không ngờ lại xuất hiện biến cố như vậy!
Tên phó tướng da ngăm đen cầm thanh đao chống lại hơn mười bản phân thân của Nghĩ Hoàng, đồng thời nhìn lướt qua cổng thành bằng kim loại ở phía sau. Trong lòng hắn ta sốt ruột, trong mắt lóe lên một tia tàn nhẫn, mặc cho ngọn lửa của Nghĩ Hoàng phân thân đánh lên người khiến cho hắn ta như kiểu bay ra từ trong đống lửa. Với lực đánh mạnh mẽ, thân thể hắn ta như hóa thành một ngọn lửa lao về phía cổng thành. Lúc sắp đánh tới cổng thành, tên phó tướng da ngăm đen quát lớn một tiếng, hai chân đạp xuống đất khiến cho thân thể của hắn ta dừng lại. Trong lúc linh lực còn đang chấn động, ngọn lửa trên người hắn ta đều bị phá hủy!
Xoạt!
Ngay sau đó, thanh đao trong tay hắn ta bộc phát một lực lôi đình vô cùng mạnh mẽ chém về phía cổng thành. Một tiếng “ầm” vang lên. Cổng thành kim loại nặng nề mở ra dưới thanh đao lóe ra ánh điện nhấp nháy.
“Nhiệm vụ hoàn thành…Phụt!”
Tên phó tướng da ngăm đen cười toe toét nhưng hắn ta còn chưa kịp nói xong thì miệng đã phun ra một ngụm máu tươi. Mặc dù vậy nhưng trên gương mặt hắn ta vẫn lộ ra vẻ phấn khích. Cổng thành vừa bị phá, chắc chắn sẽ mở ra một kẽ hở cho đoàn quân và cũng có lợi cho việc tấn công thành.
Tuy nhiên khi lớp bụi trên cổng thành tan đi, một số thân ảnh đỏ tươi đập thẳng vào mắt. Tất cả đều là áo giáp đỏ trông như thanh đao bằng thép. Đội quân này còn cao lớn hơn cả binh lính loài người. Nhìn xung quanh chỉ thấy tất cả đều là thân thể vạm vỡ, cơ bắp cường tráng, toàn thân tràn ngập hơi thở cuồng bạo giống như mãnh thú.
“Chiến sĩ Cuồng tộc?”
Thấy vậy, con ngươi trong mắt của phó tướng da ngăm đen đột nhiên co rút lại.
Nụ cười trên gương mặt hắn ta lúc này cũng trở nên cứng ngắc. Bởi vì số lượng người của đội quân Cuồng tộc trước mắt này lên tới mấy vạn! Nhất là tên chiến sĩ trung niên Cuồng tộc đứng ở vị trí cao nhất kia đang cầm một thanh đao răng cưa, khí phách ngang tàng. Không còn nghi ngờ gì nữa, người này chính là thủ lĩnh của Cuồng tộc, Đạt Vũ.
“Gϊếŧ!”
Trong mắt Đạt Vũ lộ ra vẻ hung ác, tiếng quát chói tai vang lên, đồng thời ông đột nhiên biến thân thành chiến sĩ Cuồng tộc. Hơi thở toát ra từ ông lập tức tăng vọt có thể so với võ tu cấp 9! Theo sát phía sau là hơn 10 nghìn chiến sĩ Cuồng tộc cũng đồng loạt nổi điên lao về phía cổng thành như một cơn lốc.
“Chịu chết đi!”
Đạt Vũ xông lên phía trước đột nhiên gầm lên một tiếng, thân hình xông lên đầy mạnh bạo. Cùng lúc đó, thanh đao răng cưa trong tay ông mang theo một cỗ lực lượng khủng bố chém xuống đầy mạnh mẽ.
Thấy vậy, nhất thời vẻ mặt của tên phó tướng da ngăm đen trở nên căng thẳng. Với khoảng cách gần và tốc độ như thế mà muốn toàn thân trở ra là rất khó. Hơn nữa, hiện tại hắn ta còn đang bị thương.
Trong lòng vô cùng hoảng sợ nhưng tên phó tướng da ngăm đen chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài đối đầu, vội vàng giơ đao ra chặn. Tuy nhiên đây cũng là lần đầu tiên hắn ta giao chiến với chiến sĩ Cuồng tộc cho nên hắn ta đã xem nhẹ sức mạnh của bọn họ.
“Keng!”
Khoảnh khắc khi hai thanh đao chạm vào nhau bắn ra tia lửa, tiếng kim loại va vào nhau vang lên và thanh đao trong tay tên phó tướng da ngăm đen bị gãy. Thanh đao răng cưa của Đạt Vũ uy lực không giảm, bổ thẳng về phía đầu của đối phương!
Rắc!
Tiếng xương gãy vang lên, toàn thân tên phó tướng da ngăm đen cùng với áo giáp trên người hắn ta bị chém làm đôi. Máu chảy khắp nơi, ruột và nội tạng cùng với nửa thi thể còn lại trông vô cùng máu me.
Sau khi chặt đầu một tên phó tướng bên địch, Đạt Vũ còn chẳng thèm nhìn, ông cầm thanh đao dính máu trong tay vè lao về phía đội quân phía trước với vẻ mặt dữ tợn. Ngay phía sau là hơn 10 nghìn chiến sĩ Cuồng tộc cũng điên cuồng lao lên. Bọn họ giống như một thanh đao sắc bén trên chiến trường, đi đến đâu máu cũng đổ thành sông.
“Ngừng bắn Linh Phương pháo, bắt đầu đánh tay đôi với quân địch!”
Để tránh Linh Dương pháo gây tổn thương cho chiến sĩ Cuồng tộc nên Lâm Lăng ra lệnh ngay.
“Bọn khốn kiếp này, kiếm của ông đây đã đói khát lắm rồi.”
Nghe thấy đánh nhau, La Hán chính là người phấn khởi nhất.