Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Khương Tuyết Nhu ( Truyện Full) - Chương nhóm kín 21.11
Đọc nhanh hơn ở nhóm kín TẠI ĐÂY
Đây là truyện được dịch bởi nhóm của web nhayhȯ. čom
Để đọc được nhiều hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào nhóm đọc đến khi chúng mình dịch hết nhé.
Nếu bạn thấy những dòng này ở web nào khác thì đó là bản copy chưa được sự cho phép từ chúng mình.
. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Chap 2885
“Cút.”
Nhạc Tiếu Nhi phất tay.
Thân hình cao lớn của người đàn ông đột ngột lắc lư hai lần, người đàn ông và chiếc bát đều rơi xuống đất phát ra âm thanh đổ vỡ.
Nhạc Tiếu Nhi lập tức sững sờ.
Cô thật không ngờ Quý Tử Uyên lại yếu ớt như vậy.
Đúng là cô ấy đã dùng lực tay hơi mạnh một chút vì cô ấy đang ôm đứa bé….
Nhưng không quá nhiều… .
Chẳng lẽ anh ta đang dùng khổ nhục kế?
Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, Trần Lôi liền nghe thấy động tĩnh trong phòng ăn, liền chạy ra xem xét, kinh ngạc nói: “ôi trời m, Tiểu Quý, cậu làm sao lại té ngã, tôi đã bảo cậu ngồi đi, bát đũa tôi sẽ lo liệu, Nguyễn Nguyễn, con nhìn cái gì vậy, không nhanh tay đỡ người ta lên. “
“Ồ.” Nhạc Tiếu Nhi tỉnh táo lại, ngồi xổm xuống đỡ Quý Tử Uyên.
Ánh mắt cô vô thức liếc về phía chân của Quý Tử Uyên, lúc trước không để ý thấy anh ta đang mặc quần, lúc này vén ống quần lên một chút, chỉ thấy bên trong là chân giả làm bằng thạch cao mô phỏng, nhưng người biết chuyện nhìn thoáng qua vẫn có thể nhận ra nó khác hoàn toàn so với chân thật.
Không hiểu sao trong lòng cô lại dâng lên một cảm giác rất khó chịu.
“Dì à, không sao đâu, con chỉ sơ ý trượt chân thôi.”
Thắt lưng và cánh tay của Quý Tử Uyên ngã có hơi đau nhưng anh ấy không giả vờ ngã, thường khi đứng anh ấy chỉ dùng một chân, bởi vì khớp chân của Quý Tử Uyên sau khi dùng lâu sẽ bị đau. Tiếu Nhi đột nhiên đẩy, Hơn nữa anh còn cầm bát nên không kịp bám vào bàn.
Nghe vậy, Nhạc Tiếu Nhi ánh mắt phức tạp nhìn anh.
“Đừng nhúc nhích, cho dù cậu không giúp tôi, tôi cũng không trách cậu.”
Trần Lôi nhìn thấy dáng vẻ của Quý Tử Uyên lại càng thương xót hơn, hôm nay té ngã ở nhà vẫn phải có người dìu, thường nếu không có giúp việc thì không có ai giúp đỡ khi té ngã.
Hiện tại bà nghĩ Quý Tử Uyên ở bên cạnh cũng ổn, ít nhất có thể chăm sóc một chút được.
Trần Lôi xoay người đi lấy chổi, Quý Tử Uyên nhìn cái bát bị đập vỡ tứ tung, trong mắt hiện lên vẻ khó chịu.
Anh muốn giúp đỡ một số thứ, nhưng anh lại làm mọi thứ tệ hơn.
“Vừa rồi anh xảy ra chuyện gì?” Nhạc Tiếu Nhi đỡ anh ngồi xuống, trực tiếp hỏi: “Anh không dùng khổ nhục kế đấy chứ?”
Quý Tử Uyên khóe miệng giật giật không nói nên lời, không khỏi nói: “Anh hiện tại trong ấn tượng của em thật tệ.”
“…”
Nhạc Tiếu Nhi xấu hổ.
Cô cũng không muốn nghi ngờ, là do Quý Tử Uyên giở trò trước mặt Trần Lôi từ lúc anh vào đến giờ, khiến cô có chút bối rối.
“Cho dù anh có khổ nhục kế, anh cũng sẽ không muốn ngã chổng vó lên, xấu hổ quá.” Quý Tử Uyên nói xong cúi xuống vén ống quần chỗ chân giả bằng thạch cao lên cho đến đoạn nối giữa chân thật và chân giả, rõ ràng là có dấu vết của sự phân đoạn giữa chân thạch cao và chân thật, vì phần đuôi của chân thật có màu đỏ.
Nhạc Tiếu Nhi vừa nhìn đã cảm thấy khó chịu toàn thân.
“Sao vậy, cảm thấy buồn nôn sao?” Quý Tử Uyên thấy ánh mắt cô biến hoá, mất tự nhiên, đáy mắt không khỏi tối sầm lại.
“Không….” Nhạc Tiếu Nhi nhớ tới nghi ngờ của mình vừa rồi, trong lòng đột nhiên cảm thấy áy náy, “Không thấy buồn nôn.”
“Buồn nôn có thể nói thẳng, anh sẽ không trách em.”
“Không, không phải.” Nhạc Tiếu Nhi vội nói, “nhưng chân của anh đỏ như vậy… anh không sao chứ.”
“Anh đang cho em xem để chứng minh rằng anh không cố ý ngã.” Quý Tử Uyên giải thích, “Anh không quen dùng cái chân giả này lắm, nhất là các khớp xương sẽ không thoải mái, cho nên khi đi lại, anh phải dùng gậy, lúc đứng thì dùng chân bình thường để chống đỡ, đó là lý do vừa rồi đột ngột đẩy anh, anh ngã không kịp phòng bị. “
Chap 2886
Nhạc Tiếu Nhi nghe xong áy náy vô cùng.
Thật là… vừa rồi cô quá tiểu nhân.
Nhưng cô cũng hiểu rằng, dù mang chân giả, Quý Tử Uyên cũng có thể đi lại, nhưng vẫn luôn có vài phần khác với người bình thường.
“Sau này … sẽ luôn như thế này sao?”
“Bác sĩ nói theo thời gian sẽ khỏi, nhưng không thể ngày nào cũng đeo chân giả,” Quý Tử Uyên chống nạng lên, “đã muộn rồi, anh về trước đây.”
“Tôi… tôi sẽ đưa anh về.” Nhạc Tiếu Nhi bất an nói, nghĩ đến vừa rồi anh ngã như thế nào.
“Không, chỉ cần không có ai đẩy anh đột ngột, anh sẽ không ngã.”
Nhạc Tiếu Nhi: “…”
Được rồi, nếu là chuyện lớn, cô sẽ không bao giờ thô bạo khi gặp anh, cùng lắm thì mắng anh vài câu cũng không sao.
Chỉ là cuối cùng Nhạc Tiếu Nhi vẫn kiên quyết đưa anh tới cửa, “Tập đoàn Quý thị khi nào thì anh trở về làm việc?”
“Anh sẽ không trở lại.”
Quý Tử Uyên nhẹ giọng nói.
Nhạc Tiếu Nhi sững sờ tại chỗ, “Tại sao?”
Quý Tử Uyên bình tĩnh nhìn chằm chằm phía trước bằng đôi mắt đen, “Công ty hiện tại phát triển rất tốt, không có anh không có nghĩa là không thể hoạt động bình thường.”
“Nhưng đó là tâm huyết của anh.”
“Đúng là tâm huyết của anh, cho nên không cần làm gì mỗi tháng, anh vẫn có thể nhận được khoản cổ tức mà người bình thường cả đời cũng không kiếm được.” Quý Tử Uyên cười với cô, “Tiếu Nhi, anh từng xem những thứ đó rất quan trọng , có lẽ vì anh chưa thực sự trải qua bất cứ điều gì khác ngoài những vật ngoài thân đó. “
Nhạc Tiếu Nhi có thể nghe thấy trong đó chua xót, nhưng vẫn là trêu ghẹo: “Làm như anh phát hiện cái gì quan trọng hơn những thứ ngoài thân.”
Quý Tử Uyên cười, “Làm sao em biết anh không phát hiện ra.”
Đôi nạng và chân dài dừng lại cùng nhau.
Dưới ánh trăng và ánh đèn đường, anh dịu dàng nhìn cô, “Cả đời này, anh định âm thầm canh giữ thứ quý giá nhất đối với anh.”
“Tôi là đồ vật sao?” Nhạc Tiếu Nhi không khỏi động lòng trước sự dịu dàng, bất giác thốt lên.
Cô không ngu đến mức không nghe hiểu những gì Quý Tử Uyên đang nói.
Vừa nghe đã không nhịn được hỏi.
Quý Tử Uyên sững sờ một chút, sau đó nắm chặt tay, ho nhẹ một tiếng, “Anh sai rồi, em không phải đồ vật.”
“…”
Nhạc Tiếu Nhi tay lại bắt đầu khó chịu, cô muốn đẩy anh ra, bảo anh tránh ra, nhưng đề phòng anh lại ngã xuống, cô cũng không dám động vào.
Biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô thật phong phú, Quý Tử Uyên không nhịn được cười.
“Anh đi đi.” Nhạc Tiếu Nhi thấy anh cố ý làm như vậy, ánh mắt cứng rắn nhìn anh.
“Được, anh đi.” Quý Tử Uyên đẩy cửa nhỏ trong sân, đi vài bước, đã đến cửa nhà riêng.
“Tiếu Nhi, ngủ ngon.” Anh vẫy tay chào cô với nụ cười rạng rỡ trong mắt.
Thật tuyệt, anh từ nước ngoài trở về, từ đó đến nay, anh ấy sống cạnh cô ấy, và anh không phải lo lắng về việc không gặp lại cô ấy nữa.
Đêm nay, Quý Tử Uyên không khỏi mất ngủ.
Hôm sau, anh đứng dậy đi ra ban công nhìn sang sân nhà bên cạnh.
Nhạc Tiếu Nhi đang tưới hoa trong sân.
Ánh ban mai chiếu vào cô, và cô đẹp như một bức tranh chuyển động.
Quý Tử Uyên im lặng nhìn cho đến khi chuông điện thoại vang lên.
Nhìn thấy tiếng gọi, Quý Tử Uyên nhíu mày chán ghét.
“Alo… .”
“Thằng ranh con, nghe nói mày đã về nước.” Quý Trạch Hào thanh âm vang lên, “Về nước cũng không biết đường về nhà một chuyến, mày định cả đời không quay về Quý gia sao? “
“Nói việc chính đi.” Quý Tử Uyên lạnh nhạt.
Anh ấy đi nước ngoài một năm để chữa lành vết thương nhưng bố mẹ anh ấy không quan tâm, nếu không có chuyện gì xảy ra thì họ sẽ không bao giờ liên lạc với anh.
Chap 2887
“Thái độ của mày như thế à,” Quý Trạch Hào nghiêm giọng nói, “Mẹ mày sức khỏe không tốt, mày đã trở về, cũng không biết đường tới thăm bà ấy hay sao, mỗi ngày bà ấy đều lẩm bẩm gọi tên mày.”
“Không phải bà ấy có con gái Thang Nhược Lan sao, còn muốn nhắc đến tôi làm gì.” Quý Tử Uyên giễu cợt nói.
“Còn không phải là bởi vì mày không ở bên cạnh chăm sóc cho hai người già chúng ta sao. Chỉ có Thang Nhược Lan luôn ở bên cạnh bà ấy. Mày đã không làm tròn trách nhiệm của mình. Thang Nhược Lam đã làm tất cả. Nói mới nhớ, Thang Nhược Lan thực sự là một cô gái tốt.”
Quý Tử Uyên cạn lời.
Nếu không phải anh có ngoại hình giống Quý Trạch Hào, anh thực sự nghi ngờ họ không phải là cha mẹ ruột của mình.
Anh cũng không hiểu tại sao đầu não phát triển như vậy.
Có phải vì con người ta già đi và não của họ bị teo lại.
“Ôi, nếu trong túi ông không có tiền tôi cho, làm sao Thang Nhược Lan có thể đối xử tốt với ông?” Quý Tử Uyên chế nhạo, “Tôi nghe nói gần đây ông bỏ rất nhiều tiền để Thang Nhược Lan thành lập công ty, tiết kiệm một chút, đến lúc bị cô ta ép khô thì đừng chạy tới đòi tiền tôi. “
“Mày là đồ đê tiện, mày đang nói người…”
Quý Trạch Hào chưa kịp nói xong, Quý Tử Uyên đã cúp máy.
“Nghiệt súc, khốn nạn.”
Bên kia, Quý Trạch Hào gần như tức giận đập vỡ điện thoại.
“Đừng tức giận, bác sĩ nói rằng huyết áp của ông lại cao, ông đừng nóng giận như vậy,” Quý phu nhân an ủi chồng, “Tử Uyên thật sự không định quay lại gặp chúng ta sao. Nó đã sống ở đâu, nó không ở biệt thự kia. “
“Tôi không biết.” Quý Trạch Hào nhíu mày thật sâu, “ Thừa Húc nói mấy ngày trước nhìn thấy Đường Giai ở Kinh Đô, hẳn là đã trở về, Đường Giai vẫn luôn đi theo nó.”
“Này, ông nói xem sao nó lại tàn nhẫn như vậy.” Quý phu nhân lộ ra vẻ thất vọng, “Giao công ty cho người khác cũng thôi đi, trở về cũng không chịu gặp chúng ta, tôi sinh ra nó thật vô ích.”
Quý Trạch Hào hừ lạnh một tiếng, “Không độc ác thì làm sao chỉ có thể tồn tại trong bụng, lấy đi dinh dưỡng của anh em song sinh, ngay cả anh em ruột cũng không buông tha, quên đi, đứa con trai này không thể trông cậy vào, mà Quý Gia không thể không có người kế vị, cũng không thể để Nguyễn Nhan chiếm tiện nghi. “
Quý phu nhân thở dài, “Không phải Thang Nhược Lan đã đồng ý sinh con cho Quý gia sao, mà Tử Uyên sẽ không quay lại, tự mình con bé cũng không làm gì được.”
“Đừng lo lắng, chỉ cần nó trở về, tôi sẽ có cách để nó có con với Thang Nhược Lan” Quý Trạch Hào chế nhạo, “Khi tôi có cháu trai, tôi không cần đứa con trai này nữa. “
Quý phu nhân gật đầu, “Thang Nhược Lan tốt lắm, biết báo đáp ân tình. Tôi coi con bé như con gái ruột của mình, nhưng dù sao cũng không phải ruột thịt, có cháu trai của chính mình thật tốt.”
Hai vợ chồng đã có một kế hoạch.
Ngay cả một người thông minh như Quý Tử Uyên cũng không bao giờ có thể tưởng tượng ra một ý tưởng vô lý đến thế từ cặp đôi này.
Trong biệt thự, Đường Giai nhanh chóng bị Quý Tử Uyên gọi qua.
“Quý Trạch Hào biết tôi đã trở lại, bên người tôi cũng không có tiết lộ thông tin. Có phải là bên cậu đã rò rỉ thông tin?”
Đường Giai sửng sốt một chút, sau đó vỗ vỗ đầu, “Mấy ngày trước đi chợ, hình như là gặp Thừa Húc. Lúc trước Thừa Húc đi theo anh, nhưng sau khi anh tai nạn, hình như là đi theo cha của anh. “
“Chẳng trách.”
Quý Tử Uyên nhíu mày, “Sau này đi ra ngoài cẩn thận, đừng để người của Quý Trạch Hào tới đây, tôi không muốn quấy rầy sự bình an của Nguyễn Nhan và gia đình cô ấy.”
“Được.”
“Ngoài ra, hãy kiểm tra chi tiết tài sản hiện tại của Thang Nhược Lan” Quý Tử Uyên sắp xếp, “Mặc dù tôi ghét Quý Trạch Hào, nhưng tiền trong tay của hai người bọn họ cũng là tiền tôi vất vả kiếm được. Không thể vô duyên vô cớ bị cô ta lừa mất.”
Chap 2888
“Tôi sẽ làm ngay.”
Đường Giai gật đầu, “Chẳng qua, ở bệnh viện, giám đốc đã liên lạc với tôi mấy lần, nói muốn hỏi khi nào anh quay lại, từ khi anh rời đi, viện trưởng đã gặp phải mấy ca rất khó. Trong phẫu thuật, không có ai ở Nguyệt Hàn có thể so sánh với anh. “
Quý Tử Uyên nhìn xuống tay mình, chậm rãi nói: “Tôi đã rời khỏi bàn mổ hơn một năm rồi, tay đã chai sạn rồi, quên đi.”
“Viện trưởng có ý rằng cho dù không muốn phẫu thuật, anh cũng có thể ngồi khám bệnh.”
“Nói sau đi.” Quý Tử Uyên thản nhiên nhìn sân bên cạnh.
Đường Giai bất lực, xem ra Quý Thiếu bây giờ không thể làm gì khác hơn là canh giữ cô gái bên cạnh.
…
ở sân bên cạnh.
Nhạc Tiếu Nhi đút Nhạc Nhạc ăn xong, vừa mới đưa Nhạc Nhạc cho chị Linh thì nhận được điện thoại của Khâu Hạo Lâm.
“Hôm nay cô có rảnh không, đến Phong Hồng, có chuyện tôi muốn nói cùng cô.”
“Được rồi, sáng mai tôi qua.” Nhạc Tiếu Nhi đã làm việc với Khâu Hạo Lâm lâu rồi, từ khi trở thành cổ đông của Phong Hồng, Khâu Hạo Lâm xử lý công ty rất tốt, hiếm khi làm phiền cô, kêu cô đến Phong Hồng có lẽ là có việc rất quan trọng.
Mười giờ sáng.
Xe chạy vào bãi đậu xe dưới tập đoàn Phong Hồng, đi thang máy lên tầng 15. Cửa thang máy vừa mở ra, Nhạc Tiếu Nhi liền gặp một người quen cũ đã lâu không gặp.
Đỗ Tuyên.
Từng là chủ tịch của Phàm Ngu, cũng là phó giám đốc đi theo Quý Tử Uyên trong làng giải trí.
Đỗ Tuyên của hôm nay thần sắc kém hơn trước một chút, trông có vẻ rất phiền muộn mà cầm trong tay bản sơ yếu lý lịch.
Hai mắt nhìn nhau, Đỗ Tuyên trong mắt hiện lên một tia ngượng ngùng, “Nguyễn Nhan, đã lâu không gặp.”
“Đỗ Tổng ….”
“Đừng gọi tôi là Đỗ Tổng.” Đỗ Tuyên xua tay, “Phàm Ngu đã đóng cửa rồi.”
Nhạc Tiếu Nhi lâu nay ít để ý tới Phàm Ngu, chuyện Phàm Ngu phá sản hẳn là có liên quan đến cô, lúc trước chia tay Quý Tử Uyên, cô đã lợi dụng cơ hội của Phong Hồng để có được hợp tác với Phi Ưng video và không tiếc công sức đào nghệ sĩ của Phàm Ngu về Phong Hồng, vô tình nổ ra scandal và trấn áp nó, khiến nhân viên của Phàm Ngu không có chỗ đứng trong làng giải trí.
Nhất thời Nhạc Tiếu Nhi không biết phải nói gì, nhưng cô không hối hận vì những gì mình đã làm.
Ngành công nghiệp giải trí là như vậy, mưu mô toan tính.
Không phải là người tính toán ta thì cũng là ta tính toán người.
Chỉ là cô ấy không có ác cảm với Đỗ Tuyên.
“Đỗ Tổng, hôm nay anh có phải…?” Nhạc Tiếu Nhi nhìn bản lý lịch trong tay nghi ngờ.
Đỗ Tuyên mất tự nhiên nói: “Hôm nay không phải là Phong Hồng đang tìm nhà sản xuất sao? Tôi xem có thể có cơ hội ứng tuyển hay không.”
Nhạc Tiếu Nhi hơi sững sờ, “Với năng lực của anh, anh có thể thành lập một công ty, làm nhà sản xuất, làm web drama và những thứ tương tự.”
“Trước đây tôi cũng định làm như vậy, nhưng từ khi Quý Thiếu xảy ra tai nạn, tôi không có chỗ dựa ở đây, cộng thêm những người tôi đã đắc tội năm xưa đều ngăn cản tôi.” Đỗ Tuyên thở dài, “Không dễ dàng gì, tôi đã quay một số bộ phim truyền hình trực tuyến nhưng không thể phát hành và đã phải bồi thường mất rất nhiều tiền. “
“Tôi biết khả năng của anh. Sau này tôi sẽ nói với Khâu Tổng, và cố gắng đưa anh đến đây với tư cách nhà sản xuất.”
Đỗ Tuyên vẻ mặt kinh ngạc, “Cô……”
Nhạc Tiếu Nhi giải thích, “Trước đây tôi có nhắm tới Phàm Ngu, nhưng tất cả chỉ là ân oán cá nhân giữa tôi và Quý Tử Uyên. Trong lòng tôi, anh là một ông chủ có tư cách, và tôi hy vọng anh cũng không ghét bỏ tôi, nếu không phải lúc đó bị dồn vào đường cùng, tôi cũng sẽ không … “
“Tôi biết lúc đó Quý Thiếu đã quá đáng quá, tôi đã thuyết phục anh ấy, nhưng anh ấy đối với chuyện của cô rất cố chấp, rất ít nghe lời tôi, tôi chỉ là không ngờ cô sẽ giúp tôi, mà Thang Nhược Lan ……”
Chap 2889
“Chuyện gì đã xảy ra với Thang Nhược Lan?”
Đỗ Tuyên cười khổ, “Lúc trước Phàm Ngu dùng nhiều tài nguyên nâng đỡ Thang Nhược Lan, mặc dù là do Quý Thiếu ra lệnh, nhưng tôi là giám đốc không cho cô ta sắc mặt tốt, bây giờ cô ta tốt hơn rồi, tự mình là ông chủ lớn. Cô ta đã gây khó khăn cho sếp cũ của mình bằng mọi cách có thể và web drama tôi quay không thể ra mắt bình thường, là do cô ta sau lưng đã chào hỏi một số người”.
Nhạc Tiếu Nhi cũng không nói nên lời.
Mặc dù Đỗ Tuyên là một ông chủ có chút dở hơi trong làng giải trí, thích chèn ép nhân viên, nhưng đối với Thang Nhược Lan mà nói, nếu không nói là nâng như nâng trứng thì cũng là hứng như hứng hoa.
Trước đây Phàm Ngu mất rất nhiều nghệ sĩ bởi vì công ty dành quá nhiều tài nguyên cho Thang Nhược Lan, bọn họ không hài lòng.
Cuối cùng, Thang Nhược Lan còn làm khó Đỗ Tuyên.
Nhưng Đỗ Tuyên cuối cùng cũng tự mình tìm ra được, “Đương nhiên, tôi không phải chưa từng thấy người như cô ta. Có lẽ cô ta cho rằng mình từng là nghệ sĩ trong tay tôi, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội thay da đổi thịt nên trả đũa ông chủ cũ, trả thù hoài thành nghiện, tôi không dã tâm như cô ta, nghe nói khi Quý phu nhân nhập viện, cô ta đã bưng trà rót nước, bưng bô đổ shit, chẳng trách cô ta đã nắm được Vợ chồng Quý Gia trong lòng bàn tay, người phụ nữ này, thật là tàn nhẫn, đừng bao giờ coi thường tham vọng của một người lớn như thế nào, đó là hố sâu không đáy. “
Đỗ Tuyên nhìn ánh mắt đầy dấu chấm hỏi của Nhạc Tiếu Nhi rồi mới giải thích, “Khi Quý tổng đưa cô ta đến gặp Phàm Ngu, cô ta đã nói với tôi rằng cô ta không có nhiều tham vọng, chỉ cần có thể thực hiện được ước mơ của mình, ở trên sân khấu biểu diễn là đủ. Sau này, cô ta lại muốn trở thành ca hậu, tôi đã giúp cô ta mua giải thưởng bằng tiền, rồi cô ta lại muốn trở thành ảnh hậu. Lúc đầu, cô ta nói rằng chỉ cần một ngôi nhà rộng 100m2. Sau này, cô ta lại yêu cầu một biệt thự. Bây giờ biệt thự có lẽ là không làm cô ta hài lòng nữa. “
Nhạc Tiếu Nhi nghe Đỗ Tuyên nói một hồi, liền từ biệt tiến vào văn phòng Tổng giám đốc.
Ngoài Khâu Hạo Lâm còn có một người đàn ông trung niên, dáng người mập hơn một chút.
Nhạc Tiếu Nhi cũng đã từng gặp qua một lần ở hội nghị, người này là Giang tổng, người phụ trách video Phi Ưng.
“ Nguyễn thiểu thư, cô nói ở dưới lầu 20 phút trước, sao bây giờ mới vào.” Giang Tổng nhiệt liệt bắt tay Nhạc Tiếu Nhi.
“Vừa rồi gặp Đỗ Tuyên ở cửa.” Nhạc Tiếu Nhi giải thích.
“Anh ta?.” Khâu Hạo Lâm nhướng mày, “Đỗ Tuyên có chút kỹ năng, nhưng chúng tôi không nhận anh ta được.”
“Tại sao.” Nhạc Tiếu Nhi nghĩ là do bản thân, “Mặc dù trước đây là sếp của tôi, nhưng anh ấy đối xử tốt với tôi. Tôi nghĩ anh ấy có thể là nhà sản xuất hay gì đó. Dù sao anh ấy cũng là đạo diễn”.
Khâu Hạo Lâm cùng Giang Tổng nhìn nhau, rót một chén trà cho Nhạc Tiếu Nhi, “Hơn nữa hôm nay gọi điện thoại cho cô, tôi muốn cùng cô bàn chuyện lớn, cô biết khoa học công nghệ Khang Chuẩn không?.”
Nhạc Tiếu Nhi cau mày, “Nghe quen tai.”
“Năm ngoái, cựu CEO của khoa học công nghệ Khang Chuẩn đã qua đời vì bạo bệnh, công ty lâm vào cảnh điêu đứng. Con trai của CEO muốn kế thừa công ty nhưng còn quá trẻ và bị một nhóm cổ đông chèn ép. Một trong số họ đã xuất hiện một cổ đông đầy tham vọng. Không biết sao quen biết Thang Nhược Lan, cô ta từ trong tay hai vợ chồng Quý Trạch Hào kiếm được mấy trăm ức quăng vào đi, lại nhờ người Quý gia liên hệ, nắm giữ công nghệ khoa học Khang Chuẩn.”
Khâu Hạo Lâm thở dài, “Cô không biết đấy thôi, ông chủ cũ đã phát triển một loại công nghệ mới nhất và bộ vi xử lý cốt lõi như thiết bị đầu cuối thông minh, và bây giờ tất cả đều nằm trong tay của Thang Nhược Lan.”
Nhạc Tiếu Nhi đột nhiên nhớ tới hình như lúc trước cô có nghe Lâm Minh Kiều nhắc tới chuyện này một chút.
“Chuyện này liên quan gì đến chúng ta?”
“Đó là một vấn đề lớn”, Giang Tổng háo hức nói, “bây giờ video Phi Ưng đã quá phổ biến, nhưng hệ thống ban đầu không thể hỗ trợ nhiều người như vậy, phần mềm luôn có vấn đề và dữ liệu của chúng tôi quá thô sơ, bây giờ nó cần Công nghệ mới từ khoa học công nghệ Khang Chuẩn. “
[/datpass]
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks