Hãy Gọi Ta Là Quỷ Sai Đại Nhân - Chương 23 Chuyện hoang đường thế mà ngươi cũng tin, ngươi có ngốc không vậy
- Home
- Hãy Gọi Ta Là Quỷ Sai Đại Nhân
- Chương 23 Chuyện hoang đường thế mà ngươi cũng tin, ngươi có ngốc không vậy
Chương 23: Chuyện hoang đường thế mà ngươi cũng tin, ngươi có ngốc không vậy?
Sắc mặt của Tuyết Hoa chân nhân u ám, gã cực kỳ uất ức nhưng vẫn thiêu đốt một nửa huyết khí chuyển hóa thành công đức đưa cho Tô Doãn Sâm.
Cuối cùng gã càng ngày càng suy yếu, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ già nua, thở thoi thóp.
“Ta đã thiêu đốt một nửa huyết khí rồi, hiện tại đi được chưa?”
“Đã thiêu đốt một nửa nhưng ta thấy phong thái của ngươi vẫn sung sức lắm, chuyển nốt phần còn lại luôn đi!” Tô Doãn Sâm nói.
“A…” Tuyết Hoa chân nhân suýt thì tức chết, gã nhìn Tô Doãn Sâm đầy oán hận, nói: “Không thế nào, ta không thế thiêu đốt thêm huyết khí. Nếu còn thiêu đốt một nửa, mạng của ta sẽ nguy mất.”
“Đã như vậy, để ta tiễn ngươi lên đường.” Tô Doãn Sâm nói, hắn cũng biết đối phương không thể nào tiếp tục thiêu đốt huyết khí.
“Không… Ngươi đã nói sẽ bỏ qua cho ta mà!” Tuyết Hoa chân nhân gầm thét.
“Hừ! Chuyện hoang đường vậy mà ngươi cũng tin? Chẳng lẽ ngươi tu tiên đến choáng váng luôn rồi? Chưa từng nghe câu lời ma quỷ nói tin được mới là lạ hả?”
Dứt lời, Tô Doãn Sâm vung xích câu hồn đập nát thân thể của gã, một nguyên thần suy yếu bay ra, u
oán trừng Tô Doãn Sâm.
“Ác quỷ ngươi sẽ không được chết tử tế!”
“Ta đã chết fôi, sao mà chết được nữa chứ?” Nói rồi, Tô Doãn Sâm thổi một hơi, thổi tan nguyên thần vô cùng suy yếu kia.
Sau đó hắn cầm lấy xích câu hồn, rời khỏi nơi đây.
Hắn không đi nơi khác mà quay về cái hố luyện hồn gần huyện Bình An kia.
Từ Hồng đã chết, hắn muốn xem hồn của Trương Lão cửu kia như thế nào rồi.
Chẳng lâu sau, hắn đã đến nơi, trong hố luyện hồn yên tĩnh không một tiếng động, từng sợi âm khí bay lơ đãng, hồn Trương Lão Cửu đang đứng đờ ra dưới hố.
Trước đó không lâu, ông ta đột nhiên khôi phục trí nhớ, nhớ lại cuộc đời của mình.
Khi còn bé cha mẹ dều mất, ăn cơm trăm nhà mà lớn lên, cả đời một mình lẻ loi hiu quạnh, không cưới được một người vợ nào nhưng tính tình thiện lương, trợ giúp rất nhiều người trong thồn.
Tuy rằng không có người đưa tiễn nhưng sau khi qua đời thân thể khồ héo, hồn phách ông ta tận mắt nhìn thấy người trong thôn mua một cỗ quan tài cho mình. Tuy không có lễ chôn cất fâm rộ nhưng cũng coi như mồ yên mả đẹp.
Cách đó không lâu, ông ta gặp được một người
xấu, đưa ông ta tới nơi đây. Dường như Trương Lão Cửu bị người kia khống chế, ép phải nuốt chửng những u hồn khác, thực lực của ông ta không ngừng tăng lên, giờ đây đã đạt tới cấp Quỷ tướng.
Những chuyện xảy ra trước đó đối với Trương Lão Cửu mà nói đều quá dơ bẩn ác độc. cả đời làm việc thiện, sau khi chết lại hóa thành ác quỷ, cắn nuốt những u hồn vồ tội kia, khiến ông ta cảm giác tội lồi vồ cùng.
“Hu hu hu…” Hồn Trương Lão cửu co cụm trong góc, phát ra tiếng nức nở đáng sợ.
Tô Doãn Sâm đứng trên hố luyện hồn, nhìn Trương Lão Cửu đau đớn không chịu nổi, hắn có thể cảm nhận được cảm giác tội lồi trong lòng Trương Lão Cửu.
“Trương Lão Cửu!” Tô Doãn Sâm trầm giọng lên tiếng.
Nghe vậy, Trương Lão cửu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về bóng dáng ở trên hố luyện hồn.
“Đại nhân là quỷ sai ư?” Trương Lão cửu run rẩy hỏi.
“Quỷ sai đại nhân, xin người hãy mang ta đi, đưa tới chảo dầu của Địa phủ. Ta đã phạm sai lầm, ta đã cắn nuốt rất nhiều sinh hồn, bọn họ dều vò tội.”
“Ta không ngờ khi ta còn sống làm việc thiện cả đời, kết quả lại hóa thành ác quỷ gây ra tội ác tày trời. Là ta đáng chết, quỷ sai đại nhân, xin đại nhân hãy trừng phạt ta đi.”
Trương Lão cửu vô cùng hối hận, đau khố không thôi.
“Trương Lão cửu, những chuyện này đều không phải ý chủ quan của ngươi làm, ngươi bị người ta khống chế, không trách ngươi được.” Tô Doãn Sâm nói.
“Nhưng cuối cùng vẫn là ta làm, sai chính là sai, món nợ này vẫn tính trên người ta.”
“Được, theo ta trở về, ta sẽ đề cử với Ty Quân để ngươi làm âm sai, ngày sau chuộc tội.”
Nghe vậy, Trương Lão cửu hoảng hốt hỏi: “Ta cũng có thể làm quỷ sai ư?”
“Có thế!”
“Được! Ta đi theo đại nhân, nhưng trước khi làm quỷ sai, ta xin được xuống chảo dầu đế chuộc tội!”
Khóe miệng Tồ Doãn Sâm co rút, đây đúng là con quỷ kỳ lạ, quỷ khác nghe đến dầu chiên là xoay người bỏ chạy, vậy mà Trương Lão cửu này còn khát khao dầu chiên.
Sau đó hắn lấy xích câu hồn ra, trói hồn của Trương Lão, rồi đi về phía xa xa.
Một ngày trôi qua rất nhanh, Tô Doãn Sâm câu dược năm vong hồn ở huyện Thủy Giang liền quay về Địa phủ.
Ve phần chuyện xảy ra trong phạm vi của núi Đoạn Bối, trong khoảng thời gian ngắn, không một ai biết.
[Họ tên: Tô Doãn Sâm
Cảnh giới: Quỷ sát (68/1000)
Thiên phú: Thân xác bất tử (Linh hồn bất diệt)
Công pháp: Kinh u Minh (Thành tựu nhỏ 68/100)
Thuật pháp: Quỷ Thần Thất Tai (Tam Tai 68/100)
Điểm tiến hóa: 68
Cồng đức: 8502]
Nhìn điểm thuộc tính của mình, Tô Doãn Sâm khẽ mỉm cười, với điếm công đức hiện giờ, có thể nói hắn khá giàu có.
E rằng có rất nhiều Ty Quân của ty câu hồn cũng không sở hữu nhiều công đức như hắn, dù sao thứ này cần tiêu hao liên tục.
Chẳng những cần lúc tu luyện mà còn cần để khồi phục hồn thể trong trường hợp bị hao tốn khi chiến đấu.
Hơn nữa, nghe quỷ trong kỹ viện nói, dồng tiền mà những quỷ nữ muốn cũng là cồng đức chứ không phải tiền giấy hay vàng bạc gì.
Chẳng lâu sau, Tồ Doãn Sâm đã đến ty câu hồn, hắn đề cử Trương Lão cửu với Lục Cương.
Lục Cương dùng gương soi nghiệp chiếu qua người đối phương, gật đầu nói: “Khi còn sống làm việc thiện tích lũy được không ít cồng đức, tuy rằng sau khi chết có đi đường vòng nhưng cũng coi như
phù hợp với yêu cầu của quỷ sai, sau này cứ ở lại ty ba mươi ba làm quỷ sai câu hồn đi.”
“Ty Quân, ta xin được đến chảo dầu của ty trị ác, chờ ta chịu hình phạt xong xuôi sẽ trở về làm quỷ sai.”
“Hể?” Lục Cương ngẩn tò te, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp loại quỷ như này đấy.
Lục Cương nhìn Tô Doãn Sâm, Tô Doãn Sâm nhún vai, cũng không mở miệng.
“Được được được, nếu muốn chiên thì ngươi đi đi. Ta sẽ viết một văn thư, ngươi cứ mang theo.”
Khoảng thời gian kế tiếp, mồi ngày Tô Doãn Sâm vẫn câu hồn như thường lệ, điểm tiến hóa đang nhanh chóng gia tăng. Ve phần công đức, bổng lộc hàng tháng của hắn là 100 điếm công đức bổng lộc, đối với Tô Doãn Sâm hiện giờ mà nói có hơi chướng mắt.
Vần là lấy công đức từ người khác thì tốt hơn.
Nhưng hắn cũng không thể gặp ai là lại lừa gạt công đức của người ta được chứ?
Bởi vậy, Tô Doãn Sâm vẫn rất thong dong, muốn quỷ sai của ty ba mươi ba đến tìm hắn gây rắc rối. Thế nhưng giờ đây ai cũng biết Tô Doãn Sâm không dề chọc, không một ai đến kiếm chuyện với hắn.
“Xem ra vần chưa du chăm chỉ, nếu chăm chỉ đến trình độ nhất định, chỉ sợ bọn họ sẽ không chịu nổi mà muốn doi phó với mình.” Tô Doãn Sâm lấm bấm.
Chớp mắt đã hơn ba tháng trôi qua, điếm tiến hóa Tô Doãn Sâm lại gia tăng 500 điếm.
Hiện giờ đã đạt tới 568 điểm, lại tiến thêm một bước đến khoảng cách 1000 điếm tiến hóa.
“Thăng cấp Kinh u Minh!”
Lúc này, Tô Doãn Sâm khoanh chân ngồi trên quan tài trong mộ huyệt, thì thầm trong lòng.
“Tiêu hao 100 điểm tiến hóa, Kinh u Minh đã thăng lên cấp bậc thông thạo.”
[Họ tên: Tô Doãn Sâm
Cảnh giới: Quỷ sát (468/1000)
Thiên phú: Thân xác bất tử (linh hồn bất diệt)
Công pháp: Kinh u Minh (Thông thạo 468/1000)
Thuật pháp: Quỷ Thần Thất Tai (Tam Tai 468/1000)
Điểm tiến hóa: 468
Công đức: 8502]
Sau khi Kinh u Minh tăng lên cấp bậc thông thạo, Tô Doãn Sâm cảm giác tốc độ luyện hóa quỷ khí của hắn cũng nhanh hơn. Có quỷ khí tẩm bổ hồn thế, tốc độ tăng cường hồn thể của hắn cũng nhanh hơn không ít.
Qua ba tháng, cuối cùng cái chết của đệ tử Xiển giáo đời thứ tư Từ Hồng cũng nhấc lên sóng gió, mà trong Địa phủ, Tô Doãn Sâm lại nghênh đón một cơ hội mới.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks