NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hoắc Tổng Truy Thê - Chương 122 Không gọi cậu ta, chẩng lẽ gọi anh sao

  1. Home
  2. Hoắc Tổng Truy Thê
  3. Chương 122 Không gọi cậu ta, chẩng lẽ gọi anh sao
Prev
Next

Chương 122: Không gọi cậu ta, chẩng lẽ gọi anh sao?
Ôn Noãn không chịu xuống xe!
Cô ngồi trong xe ngước lên nhìn anh.
Trên khuôn mặt mềm mịn trắng nõn dù sao vẳn có chút uất ức, nhất là khóe mắt long lanh.
Hoắc Minh cúi người ẵm cô ra ngoài.
“Em tự đi hay để tôi ẵm em?”
Ôn Noãn sợ xấu hổ nên yêu cầu anh thâ cô xuống: “Hoắc Minh, tôi không muốn lên báo trở thành scandal hoa bên đường của anh.”
Hoắc Minh đặt cô xuống.
Anh nhìn cô thật sâu, từ khuôn mặt đến đôi vai gầy và bộ váy lãng mạn của cô.
Một lúc sau, anh mới khàn giọng nói: “Váy rất đẹp!”
Ôn Noãn tức giận đến đỏ mặt.
Cò ở bên cạnh anh đã lâu, ít nhiều có thể nhìn ra được Hoắc Minh có dục vọng khá lớn, nếu cô ăn mặc đẹp hơn, rất nhanh anh sẽ có cảm giác và sẽ đòi hỏi cô bất kể đang ở đâu.
ôn Noãn không hề cảm thấy vinh dự chút nào.
Cỏ chỉ là một người phụ nữ để anh chơi đùa, Kiều An mới chính là ánh trăng sáng trong lòng anh.
Tại lè tân khách sạn.
Hoắc Minh lấy chứng minh thư và vài ngàn ra.
Cô nhân viên lễ tân lén nhìn anh khi đang làm thủ tục đăng ký nhận phòng.
Hoắc Minh là một người nối tiếng ở thành phố B, một người độc thân kim cương, nhưng nghe nói anh đã có bạn gái… lại nhìn sang cô gái xinh đẹp bên cạnh anh, chắc hẳn là bạn gái của anh.
Trong mắt cô nhân viên lề tân tràn đầy vẻ tò mò, đưa tấm thẻ phòng.
“Phòng 3601, chúc anh Hoắc có một đêm vui vẻ.”
Hoắc Minh nhận thé phòng từ tay cô nhân viên.
ở một nơi như thế này, anh làm những việc này mà vần có thế mặt không đổi sắc, động tác cảnh đẹp ý vui.
Đây là lần đầu tiên ôn Noãn đến khách sạn cùng với một người đàn ỏng, từ đầu đến cuối cô đều cảm thấy không thoải mái.
Đi vào trong thang máy.
Hoắc Mình ép người cô vào vách thang máy, nâng cằm hôn cồ. ôn Noãn không thể tránh vì khi cỏ vừa định thoát ra, anh đã dùng đầu gối chặn cô lại…
Thân thể ôn Noãn lập tức mềm nhũn.
Hoắc Minh cười nhẹ.
Sau khi hòn xong, hai người đều thở hổn hến, nhất là gân xanh mỏng nổi lên ờ phần đuôi lông mày trên mặt ôn Noãn.
Hoắc Minh nhẹ nhàng vuốt ve nó.
Anh chợt nhớ ra vừa rồi ờ câu lạc bộ, lúc Ôn Noãn nằm trong vòng tay của Khương Duệ, thực sự trông cô có vài phần giống như đang động tình vậy.
Trong lòng anh hiện lên một tia khó chịu, anh ấn lên trán cô hỏi: “Nếu tôi không đưa em đi, em thật sự sẽ gọi Khương Duệ là ông xã sao?”
Ồn Noãn mở mắt ra, mơ màng nhìn anh.
Cò phải mất một lúc lâu mới tiêu hóa
được ý nghĩa trong lời nói của anh, cô biết hôm nay cô không thể thoát được, chi bằng chọc tức anh khiến anh chán ghét.
Ôn Noãn ôm lấy Hoắc Minh.
Cò áp sát vào cổ anh, giọng nói thanh tú dịu dàng: “Sẽ gọi nhai”
Thân thế Hoắc Minh hơi cứng đờ.
Ôn Noãn buông anh ra, cô dựa vào vách thang máy, hơi thờ như lan nói: “Không gọi cậu ta, chẳng lẽ gọi anh sao?”
Rõ ràng là đang khiêu khích.
Nhưng Hoắc Minh lại bị cô đốt cháy…
Có rất nhiều phụ nữ muốn ngủ với anh, nhưng Hoắc Minh rất dễ mất hứng thú, còn Ôn Noãn thì khác… Họ rõ ràng đã trải qua chuyện ấy rất nhiều lần, nhưng mỗỉ lần cò nhìn anh với đôi mắt ươn ướt.
Thì anh sẽ không nhịn được!
Kiều An không thế cho anh loại cảm giác này!
Kiều An cũng rất xinh đẹp, nhung vẻ đẹp đó lại mang tính công kích, cộng thêm chuyện không mấy vui vẻ trong quá khứ, Hoắc Minh chưa bao giờ có ảo tưởng về thân
thế của cô ta, càng không có kích động.
Vé đẹp, sự dịu dàng điềm đạm của ồn Noãn khiến đàn ông muốn ôm ấp.
Thang máy là nơi công cộng, Hoắc Minh đã kiềm chế lắm rồi!
Anh chỉ chạm nhẹ vào mặt cô, nheo mắt nhìn cô chằm chằm, như muốn nhìn rõ toàn bộ da thịt của cô!
Dù không làm gì nhưng thang máy giống như đang bắt lửa!
“Ting”, cửa thang máy mờ ra.
Hoắc Minh nắm tay õn Noãn, mờ cửa phòng khách sạn.
Anh bê’ ôn Noãn đến bên cửa sổ sát đất, chỉ bật một ngọn đèn ngủ nhỏ, ngắm nhìn cò trong ánh sáng mờ nhạt.
Rất lâu sau, anh ôm mặt cô và hôn cô.
Trong lúc cả hai người đều đang nong cháy khó kỉềm chê’thì ôn Noãn đột nhiên nghiêng mặt né tránh và bắt đầu vùng vầy.
Có vần còn uất ức!
Anh làm vậy là có ý gì?
Mỗi ngày đều mập mờ với ánh trăng sáng trong lòng, khi cơ thế có nhu cầu thì đến tìm cô để phát tiết…
Hoắc Minh hôn cằm cỏ, giọng khàn khàn.
“Sao vậy?”
“Vừa rồi không phải vẵn đang tốt sao?”
Ôn Noãn áp đầu vào tấm kính trong suốt, giọng nói vỡ vụn: “Đêm nay không phải tõì đến tìm anh.”
“Tôi biết!”
“Nhưng thế thì sao nào!”
“Em không muốn sao?… ôn Noãn em cũng muốn mà, cơ thể cúa em đẵ nói cho tôi biết”
Trong chuyện này Hoắc Minh rất độc đoán và bá đạo, ôn Noãn không thể phản kháng.
Khoảnh khắc tình cảm đang nóng bỏng.
Anh không khỏi nghĩ tới tình ý của Khương Duệ đối với cồ, nghĩ tới cố Trường Khanh luôn tơ tường nhớ đến cỏ, nên khó tránh khỏi trớ nên thô bạo hơn bình thường.
ôn Noãn vẫn luôn từ chối.
Nhưng Hoắc Minh rất phấn khích, anh chưa bao giờ xúc động đến vậy.
Kết thúc hoàn toàn.
Ôn Noãn cảm thấy không khỏe, mệt mỏi đến mức muốn ngất đi.
Nhưng cô mở mắt một hồi lâu, vân là ngồi dậy…
“Hoắc Minh, anh không dùng bao cao sui”
Hoắc Minh đưa tay che mẳt, một tay kéo cồ vào lòng: “Thỉnh thoảng một lần! Hơn nữa, em đang trong thời kỳ an toàn.”
Ôn Noãn rất kiên quyết.
Trong bóng đêm, cô nhẹ nhàng hỏi anh: “Nếu lỡ như tôi có thai, anh có cho phép tôi sinh con không?”
Trong giọng nói của cô vang lên tiếng khóc: “Hoắc Minh, tôi sẽ không phá bỏ đứa bé.”
Có thai sẽ sinh con, dù anh có muốn hay không!
Đêm dày đặc…
Thật ra Hoắc Minh rất muốn đi ngủ, anh đã lâu không làm tình với cô nên đêm nay đặc biệt phóng túng, nhưng bây giờ ôn Noãn vẩn kiên trì không chịu ngủ, anh không thể tiếp tục nằm im được.
Đèn phòng ngủ bật sáng.
Anh đứng dậy mặc quần áo: “Tôi đến hiệu thuốc mua.”
Ôn Noãn bèn ngồi dậy theo, cắn nhẹ mỏi dưới: ‘Anh… mua thêm chai thuốc bồi ngoài da, tòi cảm thấy có chút không khỏe.”
Ánh mẳt Hoắc Minh sâu xa.
Ôn Noãn tránh đi ánh nhìn của anh: “Có chút đau.”
Hoắc Minh xuống giường, cài nút áo, kéo quần lến.
Anh ra ngoài khoảng hai mươi phút thì mang về một hộp thuốc nhỏ và thuốc mỡ, khi đưa cho ồn Noãn, cả hai đều có hơi không được tự nhiên.
Anh chưa từng mua thứ này cho phụ nữ bao giờ.
Ôn Noãn cũng chưa tùng dùng thuốc, huống chi là bôi thuốc mỡ…
Cô ngồi trên giường đọc hướng dần, sau khi đã hiểu rõ, cô lấy chai nước khoáng ớ đầu giường mở nắp ra, bỏ thuốc vào miệng, uống với nước…
Hoắc Minh đang ở bên giường nhìn cô.
Ôn Noãn khá bình tĩnh, không có cuồng loạn khi uống thuốc sau khi hành sự như nữ chính trong phim truyền hình, anh không nhịn được bèn hỏi: “Loại thuốc này, sẽ giết chết thứđó…của tôi?”
Ôn Noãn nhìn anh.
Cồ khá ngạc nhiên, anh đang rối rắm cái gì vậy?
Ồn Noãn không để ý đến anh.
Cô mặc áo choàng tắm xuống giường, định vào phòng tắm bôi thuốc mỡ.
Hoắc Minh cản lại, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên một tia dục vọng: “Cứ bôi ờ đây đi, tôi giúp em.”
Tất nhiên ôn Noãn không chịu.
Mối quan hệ giữa cô và anh không thân mật đến thế.
Nhưng Hoắc Minh lại bế cô trớ lại giường, nhất quyết muốn bói thuốc cho cô,
toàn bộ quá trình khiến ôn Noãn một lời khó nói. Sau khi bôi thuốc xong, cô lấy chăn mền quấn chặt nói: “Tôi muốn đi ngủ.”
Hoắc Mình thu dọn đồ rồi ôm cỏ từ phía sau.
Ôn Noãn rất mệt mỏi, lười đầy anh ra.
Khi trời gần sáng, Hoắc Minh có cảm giác nóng rát trong lòng mình…
Đưa tay chạm vào, người ồn Noãn rất nóng, hẳn cô đã bị sốt.
Dù sao anh có chút hiểu biết, đoán được là do mình gây ra, thế là vồ nhẹ vào má của õn Noãn: “Em bị sốt rồi, để tôi đưa em đến bệnh viện.”
Ôn Noãn bị sốt đến mơ màng.
Cỏ mở mắt ra, nhìn anh bắng đõỉ mắt ướt át, mong manh như một con thú nhỏ đáng thương.
Trái tỉm của Hoắc Minh đột nhiên thắt lại khó hiếu…

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 122 Không gọi cậu ta, chẩng lẽ gọi anh sao"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com