NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hôn nhân bất đắc dĩ - Chương 310: Bây giờ còn thích không?

  1. Home
  2. Hôn nhân bất đắc dĩ
  3. Chương 310: Bây giờ còn thích không?
Prev
Next

x

Lâm Thư Nhã tuy không dong ý ngay với Ngô Bội Bội nhưng trong lòng cũng đã rung rinh.

Lần này cô ta đến kho hàng cũng chỉ đế thử vận may nào ngờ lại thật sự bắt gặp họ đang may lề phục tại đây.

Trước đó cô ta đã đến nhà máy một chuyến.

Sau khi giả vờ như vô tình hỏi thăm lề phục mới được cho hay rằng nó đã không còn nằm trong xưởng nữa.

Lại bóng gió xa gần một phen mới biết nó đã được đưa đến kho hàng.

Cô ta cho rằng đến đây lúc nửa đêm thì sẽ khồng có ai.

Chỉ cần chụp vài pô hình cho Ngô Bội Bội xem cũng xem như hoàn thành tâm nguyện của đối phương.

Lâm Thư Nhã không nhất định phải rời khỏi LM, nhưng nếu như LM thật sự muốn đuối cô ta đi thì chỉ cần có cam kết của Ngô Bội Bội, cô ta vẫn sẽ còn một đường lui.

Nếu có thể, Lâm Thư Nhã đương nhiên vần muốn ở lại.

Công ty khác có nổi đến đâu đi nữa cũng không bằng được LM – cung điện mà mọi nhà thiết kếtrên toàn cầu đều mơ ước được đặt chân vào.

Bản thân cô ta cũng đã phải tốn không ít tâm

huyết và nồ lực đế gia nhập.

Nếu thật sự không thể ở lại nữa thì cô ta cũng muốn rời đi một cách có thể diện.

Nhưng lúc này bồng dưng nhớ lại mình nên làm cơm cho Sở Lâm Xuyên, Lâm Thư Nhã bèn quên béng việc gửi video cho Ngô Bội Bội.

Thay vào đó lại bận rộn qua lại trong phòng bếp với gương mặt đỏ lừ, thậm chí còn vui vẻ ngân nga một bài hát.

Hạ Phương nhìn thấy hình ảnh này mà cạn lời.

Một đối thủ cứ thế mà bị nhan sắc của sở Lâm Xuyên chinh phục ư?

Mà họ Sở kia trông cũng khá thật chứ không đùa.

Ngặt nỗi Hạ Phương lại ngày ngày chung đụng cùng cái người sở hữu dung nhan tuyệt thế là Tư Thành nên đã miễn dịch với các thế loại “trai đẹp” từ lâu, ngay cả cao cấp như sở Lâm Xuyên cũng không có cửa lọt vào mắt cồ.

Xử lý công việc xong, Hạ Phương vừa ngáp vừa lái xe về nhà.

Hôm sau, Lệ Minh Nhã đã có mặt tại văn phòng của cồ từ sáng sớm, hai chân vắt chéo đến là đắc ý.

“Nào sếp Phương, hôm nay là ngày cuối cùng của thời hạn, lề phục của tồi may đến đâu rồi hả?”, cồ ta nhấp ngụm trà do Tô Tử Ninh mang đến, hếch mặt hỏi một cách đầy khiêu khích.

Lệ Minh Nhã phải thừa nhận Hạ Phương đúng là có chút bản lĩnh khi đã đưa đến cho cô ta một thùng kim cương không biết ở đâu ra.

Nhưng nó đã bị các ban ngành liên quan giữ lại khi vừa đến Giang Lâm.

Lệ Minh Nhã dầu gì cũng là người đứng đầu thế giới ngầm, làm sao lại không móc nối với lãnh đạo thành phố cho được.

Phàm là đá quý có liên quan đến Giang Lâm đều bị kiếm tra nghiêm ngặt, một khi phát hiện đó là kim cương thì lập tức có người liên lạc với chú của cồ ta.

Người này không ngờ lại có người thật sự thó được ngần này kim cương từ trong tay mình, tự hỏi chẳng lẽ thật sự có cá lọt lưới?

Thế là giận dữ gây áp lực lên các ban ngành, bắt phải tạm giữ số kim cương đó lại.

Khồng cần lâu lắm, chỉ ba ngày là được, bao nhiêu tổn thất ông ta sẽ chịu.

Đã vậy, người này còn chịu khó đi chào hỏi với lãnh đạo cấp trên.

Thế là số kim cương của Hạ Phương đã bị giữ lại một cách quang minh chính đại như vậy.

Ngày mai là đến hạn phải giao lễ phục, Lệ Minh Nhã muốn xem Hạ Phương không có số đá quý âỳ trong tay sẽ dự định làm thế nào.

Hạ Phương ung dung đi vào văn phòng, nghe cô ta hỏi vậy thì chỉ cười nói: “Cô Lệ xin cứ yên tâm,

chúng tôi đã hứa thì sẽ hoàn thành đúng thời hạn. Cô cũng đợi nhiều ngày rồi, cần gì phải vội vã vì một ngày cuối như thế?”

Sắc mặt Lệ Minh Nhã sa sầm: “Tóm lại vẫn không cho tôi xem lễ phục chứ gì?”

“Không phải không cho cô xem, mà lễ phục vẫn đang trong quá trình chế tác. Thời gian lại cấp bách, mọi sự quấy nhiễu đều có thể ảnh hưởng đến nó. Chẳng lẽ cồ Lệ chỉ vì khăng khăng muốn đi xem mà ảnh hưởng đến công việc của công nhân, để rồi hai ngày nữa không có lể phục mặc trong sinh nhật của mình?”

“Tôi chỉ đứng nhìn từ xa thôi”, Lệ Minh Nhã vần cố chấp.

Hạ Phương lập tức nghiêm mặt: “Xin lồi nhưng tồi không thể cho phép. Nếu cồ Lệ tin tưởng chúng tồi thì hãy chờ tôi tại nơi này vào sáng ngày mai, chúng ta tiền trao cháo múc”.

Sống chết không cho mình đi xem thế này chắc là vì chưa lấy được kim cương chứ gì?

Lệ Minh Nhã hừ lạnh trong lòng. Đế cõ ta chống mắt lên xem những người này định giao sản phẩm thế nào khi không có số đá quý ấy trong tay đây.

Đang lúc cồ ta vắt óc tìm cách tiếp tục gây khó dề cho Hạ Phương thì sở Lâm Xuyên hộc tốc chạy vào, vừa thở vừa la lên: “Sếp Phương! Khồng xong rồi!”

Hạ Phương nhìn lên, nghe anh ấy liến thoắng:

“Ba thợ dệt tay nghề cao nhất trong xưởng, hai người bệnh nặng, một người không liên lạc được! Phải làm sao đây? Kim cương còn chưa tới nơi…”

Nhác thấy Lệ Minh Nhã có ở đây, sở Lâm Xuyên lập tức ngậm miệng, sắc mặt hơi tái xanh.

“Anh nói vậy là sao hả? Các người còn chưa hoàn thành lễ phục của tôi à?”, Lệ Minh Nhã bật dậy, cao giọng chất vấn.

Sở Lâm Xuyên ra vẻ chột dạ, liên tục xua tay: “Không phải, tôi đang nói đơn hàng khác. Lễ phục của cồ ngày mai chắc chắn xong, cô yên tâm”.

Tuy nói vậy nhưng biểu cảm của anh ta lại không thuyết phục cho lắm.

Lệ Minh Nhã đanh mặt: “Anh nói dối. Tôi nghe rõ ràng anh nói không có thợ dệt kim cương, trừ lễ phục của tôi ra thì còn đơn của ai cần nhiều kim cương đến vậy?1’

“Tôi có nói bao nhiêu đâu? Có một dơn hàng khác cũng đang cần kim cương thôi, cô nghĩ nhiều rồi”, Sở Lâm Xuyên cắn răng lẩm bẩm: “Kim cương của cồ còn đang ở đâu đâu…”

Giọng rất nhỏ, nhưng Lệ Minh Nhã cũng đã nghe được, bèn âm thầm đắc ý.

“Các người dám cam đoan giờ này ngày mai sẽ có hàng chứ?”

Hạ Phương nghiêm giọng: “Có hay khồng thì giờ này ngày mai cô Lệ sẽ biết thôi, đúng không?”

Lệ Minh Nhã hừ mùi: “Được, vậy tôi cho các người thêm một ngày. Làm không xong thì đừng trách tại sao tôi không khách khí”.

Tiền cô ta đi rồi, Hạ Phương mới giơ ngón cái với Sở Lâm Xuyên: “Sếp Xuyên diễn như thần!”

Lại là một ngày được sếp Phương khen! Anh chàng lập tức vui vẻ ra mặt.

“Đâu có, tại sếp Phương dạy giỏi đó he he…”

Tô Tử Ninh thấy vậy thì che miệng cười trộm, trong lòng cũng đang mong ngóng đến ngày lễ phục hoàn thành.

Một bộ trang phục xinh đẹp den vậy chắc chắn sẽ võ cùng diễm lệ đấy nhỉ?

Cả ngày hôm đó luôn có người đi đi lại lại quanh kho hàng đế tìm cách nghe ngóng tình hình.

Nhưng Hạ Phương đa có chuẩn bị từ trước nên họ đành trở về tay khồng.

Đến tối, Lệ Minh Nhã càng nghĩ càng cảm thấy bất an. Lỡ như Hạ Phương thật sự làm được thì sao bây giờ?

Cô ta gọi điện cho chú mình để xác nhận xem thùng kim cương kia có còn bị giữ lại không, nghe được bên kia khẳng định chắc nịch mới dám thở phào.

Nào ngờ ông chú lại hỏi: “Nhã Nhã, nói thật cho chú nghe, người cháu muốn đối phó rốt cuộc là ai?”

Lệ Minh Nhã sửng sốt rồi nhanh chóng thêm

mắm dặm muối kế lể về Hạ Phương, cuối cùng mới dổi hờn: “Cô ta chỉ ỷ được anh Thành (Tối xử tốt mới vênh váo phách lối như vậy. số kim cương này chắc chắn cũng do anh ấy tìm cho, bằng không cô ta có khả năng gì mà tìm dược chứ?”

“Tư Thành à?”, đầu dây bên kia nghiền ngầm cười: “Chú nhớ Nhã Nhã hồi đó thích cậu ta lắm nhỉ, bâv qiờ còn thích khônq?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 310: Bây giờ còn thích không?"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com