NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Hôn nhân bất đắc dĩ - Chương 312: Cô cũng có ngày này

  1. Home
  2. Hôn nhân bất đắc dĩ
  3. Chương 312: Cô cũng có ngày này
Prev
Next

“Báo cáo sếp”, Tiêu Minh đấy cửa đi vào ván phòng Tư Thành.

Thấy anh đang xử lý giấy tờ trên bàn, anh ta thấp giọng nói: “Số kim cương của bà chủ đã được đì rồi ạ”.

Tư Thành khẽ nhíu mày: “ừ’.

Tuy số kim cương bên Hạ Phương đã đủ dùng rồi, nhưng…

Có kẻ dám to gan đụng vào đồ cúa vợ anh?

Tường Tư Thành này bốc hơi rồi chắc?

Thế là chỉ với một cú điện thoại đến Kinh Thành, số kim cương của Hạ Phương đã được thả ra.

Sau đó đương nhiên là gọi người đi chỉnh đốn phân cục nào đó ở Giang Lâm.

Dám âm thầm giữ kim cương của vợ anh lại, xem ra cũng không thiếu kết bè kết phái trong bóng tối.

Những người đó không đụng anh thì anh cũng lười đi quản, nhưng đụng vào Hạ Phương thì chẳng khác gì chạm vào vảy ngược của anh.

Tư Thành tuyệt đối không cho phép.

‘’Cục trường Đàm nói việc này có lẽ không chỉ có người nhà họ Lệ mà còn nhiều thế lực khác, có thế sẽ phức tạp”.

”Họ đang muốn xây thêm mấy tầng văn phòng đúng không? Bảo họ nhà họ Tưtài trợ thêm năm triệu, ai dính líu vào đều bất hết cho tôi”.

Chỉ cần dám ức hiếp vợ anh thì anh sẽ không tha cho bất kỳ ké nào.

Bằng không chẳng lẽ lại để chúng nghĩ có thể trèo lên đầu lên cố à?

Tư Thành khẽ nheo mắt, cất giọng lạnh lùng sắt đá: “Cử người theo dõi Lệ Minh Nhã”.

Khồng còn khống chế được kim cưong, cò ta chắc chắn sẽ tìm nơi khác để xuống tay hòng ngăn cản Hạ Phương hoàn thành bộ lề phục.

Chỉ cần Hạ Phương không thể giao hàng đúng hạn, cô ta sẽ kích động mạng xã hội để còng kích cô.

Có lẽ đã chuấn bị sẵn bài đăng chửi bới, chỉ cần đến đúng giờ hẹn mà Hạ Phương không mang ra được thành phẩm thì sẽ đăng đàn ngay.

Tư Thành sẽ không đế họ được toại nguyện.

Anh cũng đã nghĩ đến cách khoan hãy lấy kim cương lạỉ để tránh cho Lệ Mình Nhã làm chó cùng rứt giậu.

Nhưng anh lại biết người này, biết cho dù số kim cương có nằm tại đó thì cô ta cũng sẽ không chịu an phận.

Mà sẽ nghĩtrăm phương nghìn kế, dùng mọi thủ đoạn hèn hạ để ngáng đường Hạ Phương.

Thay vì để cô ta tác oai tác quái, chi bằng chủ động ra tay khiến họ rối loạn, sau đó giám sát chặt chẽ để không ai có thể động tay động chân gì.

Không ngoài dự đoán của Tư Thành.

Sau cuộc điện thoại với người chú, Lệ Minh Nhã trớ về nhà, vẫn cảm thấy không yên lòng.

Thái độ của Hạ Phương và sở Lâm Xuyên ớ LM ban nãy rất kỳ lạ.

Thoạt nhìn thì lo lắng bất an như thể đang cố gắng lấp liếm việc họ không thế hoàn thành đúng hạn, nhưng lại cố tình để cò tay hay.

Làm vậy là để cô ta thật sự tin họ không thể làm được, từ đó buông lòng phòng bị, cũng không ra tay theo cách khác?

Tuy số kim cương kia đã bị giữ lạỉ, nhưng họ đã có thể tìm được một mé thì sao không thế tìm mẻ thứ hai?

Lệ Minh Nhã không tin năng lực của Hạ Phương, nhưng không dám hoài nghi Tư Thành.

Lấy rương kim cương bị cướp ớ cửa sông Trùng làm ví dụ đi, đến giờ vẫn không biết đã đỉ đâu về đâu. Có người nói bị bên đảo Rồng lấy đi, nhưng sự thật là gì thì ai mà biết?

Lỡ như bị người của Tư Thành lấy đi rồi đưa cho Hạ Phương thì sao?

Lại còn vụ thợ dệt mất tích…

Đúng là do người của Lệ Minh Nhã làm ra, nhưng cò ta van không yên tâm.

Luôn cho rằng Hạ Phương chắc chắn sẽ có động tác.

Bới vì cô ta ỷ có chống lưng là Tư Thành thì làm sao có thế dễ dàng chịu thua?

Không được!

Lệ Minh Nhã cắn răng, đi đi lạì lạỉ trong

phòng. Sực nhớ đến đề nghị chú vừa nói tới, một tia âm u thoáng qua đáy mắt cô ta.

Vừa đúng lúc có người gửi cho cô ta đoạn video về họp báo ra mắt sán phẩm của LM mấy hồm trước, khi An Nina mất hơn một trăm triệu đầy đau đớn, bị Hạ Phương quay như quay dế đến mất bình tĩnh mà to tiếng, cuối cùng bị cảnh sát dân đi.

Lệ Minh Nhã nhếch môi, khiêh đôi mắt vốn đã mang vẻ tà ác nay lại càng ác độc.

Cứ chờ đấy Hạ Phương, cô đã muốn đối đầu với tôi thì đừng trách sao tôi không nương tay.

Cô ta muốn có Tư Thành.

Cũng tuyệt đối không để tiền chảy vào tay Hạ Phương.

Thế là Lệ Minh Nhã thu xếp một phen rồi gọi điện cho anh cả.

‘Anh có đang bận gì không? Hỏm nay đi ăn cơm với em không?”

Anh của Lệ Minh Nhã là Lệ Minh Hùng, từ bé đã có tiếng thương em, luôn xem cô ta như bảo vật mà nâng niu trong tay.

Nghe cô ta hỏi vậy, anh ta nhíu mày: “Sao thế? Lại gây chuyện gì à?”

Lệ Minh Nhã chu môi: “Đâu có, chỉ là một người bạn của em đang bị kẹt, bị ban ngành đưa đi mất rồi. Anh giúp em thả cô ấy ra được không?”

“Ai?”, Lệ Minh Hùng thậm chí không buồn hỏi lý do.

Dù sao thì chuyện này với anh ta cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Lệ Minh Nhã chỉ biết anh mình có quan hệ khá tốt với sếp tổng đứng đầu chứ không biết nhiều, nhưng cô ta từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh này, cũng hiểu được lợi ích của quan hệ trung gian.

Bằng không thì họ đã xộ khám không biết bao nhiêu lần rồi.

Hơn nữa cô ta cũng từng vài lần tìm đến Lệ Minh Hùng xin giúp đỡ, đã thành thói quen từ lâu.

“Cô ấy tên An Nina. Anh hai nói người ta thả cô ấy ra liền, để em đi đón ngay nha?”

Lệ Minh Hùng gật đầu: “ừ, đi đường cẩn thận, có gì báo anh hai”.

Lệ Minh Nhã tắt điện thoại, nờ nụ cười tự đắc rồi ngồi vào chiếc xe thể thao cực ngầu, phóng thẳng đến đồn cảnh sát.

Lúc này, An Nina đã bi giam hai, ba ngày.

Gần như nhận hết mọi tra tấn, bị thẩm vấn đến nổi chỉ muốn tự kết liễu.

Cô ta biết đời mình thế là hết.

Nhà họ Lục cũng sẽ chịu cảnh tương tự.

Nếu cô ta và Lục Trí Ván không làm ra hành động ngu dốt này thì có lẽ ông Lục vần sẽ sống tốt.

Nhưng sự lỗ mãng của họ không những không giúp được cho gia đình mà còn cung cấp manh mối cho cảnh sát.

Bên trên rõ ràng có người muốn diệt ông Lục và cả nhà ông, cứ nhằm vào việc An Nina là tình nhân của ông ta cũng như những chuyện đen tối nhiều năm nay bắt tay với Lục Trí Vân.

Ông Lục vốn đang tiếp thu điều tra, bây giờ lại không thấy điều tra đâu.

Bên trên nổi trận lồi đình, ra lệnh muốn miền nhiệm ông ta, lại nói cho các bên có liên quan lập tức bắt người xét nhà.

Hình thức điều tra kỹ càng này hoàn toàn khác với điều tra lúc ban đầu.

Chỉ cần không bị cách chức thì ông Lục

vần còn là lãnh đạo, cung chỉ bị điều tra bề ngoài; nhung nay không còn chức tước mà cấp độ điều tra còn tăng thêm, không đào đến gốc gác tổ tiên ông mới là lạ.

Hay tin ông Lục ngã ngựa, trong lòng An Nina chỉ có căm thù.

Cứ tường ỏng ta có thể bảo vệ mình vào lúc quan trọng, nào ngờ mưu kế nhiều năm qua cuối cùng quay lại cắn ngược, khiến cò ta càng tự hủy nhanh hơn.

Nhưng cô ta không cam tâm!

Khi Lệ Minh Nhã đến, An Nina hai mắt đỏ ngầu, run lẩy bẩy trên giường, đang ở trên bờ vực sụp đổ.

‘’Chậc, không ngờ cô cũng có ngày này”, Lệ Minh Nhã giở giọng giều cợt.

Năm xưa An Nina ỷ mình là em của Lộc An An mà cứ quấn quít lấy Tư Thành, thậm chí là mỉa mai tấn công cô ta.

Lệ Minh Nhã và An Nina là tình địch với nhau.

Nào ngờ bây giờ vì Hạ Phương mà cũng có ngày hợp tác.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 312: Cô cũng có ngày này"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com