Long Vương trở lại - Chương 442
Tiêu Dao Vương cực kỳ hoảng sợ và gầm lên:
“Hòi tội à? Sao không nói cho tôi biết sớm hơn, Thiên Tử là
người như thế nào cậu không biết sao? ống ta trấn thủ ở Kinh Đô, là cao thủ xài ém mưu thủ đoạn. Hắc Long cứ thế này đi thì hỏi ra được cái gì chứ? Nếu lỡ như nói chuyện không hợp nhau rồi động tay động chân, thì chuyện này sẽ râc rối to đấy.”
Tiếu Hâc cũng bất lực.
Anh ta hiểu rõ Giang Thân nỏng nảy như thế nào, anh ta cũng biết chuyện này sẽ rất nghiêm trọng, nhưng anh ta không thế nào ngăn cản được.
‘Tôi nghĩ chác là anh Giang biết mình phải làm gì. Dù sao Thiên tử cũng là thủ lĩnh của ngũ đại soái. Trước khi có bằng chứng xác thực, anh Giang chác lè sẽ không làm bậy đâu.”
“Hi vọng vậy.”
Tiêu Dao Vương hít một hơi thật sâu.
Hy vọng mọi chuyện không diễn ra theo cách ông ta nghĩ.
Một khi Giang Thân xích mích với Thiên Tử, chuyện này nhất định sẽ dẫn tới đại loạn.
Kinh Đô là thủ đô của nước Trung Quốc.
Trong một tứ hợp viện nào đó ớ Kinh Đô.
Một vải vệ sĩ mặc tây trang mảu đen đang đứng bẽn ngoài viện.
Một người đàn ông mặc áo khoác màu đen bước đến.
Anh còn chưa đến gần tứ hợp viện, một đám báo vệ sĩ đã xông ra, chặn đường anh.
“Đây là nơi quan trọng của Phủ Thiên Tử, người không có phận sự mau rời khỏi, nếu không sẽ giết bỏ không tha.”
Người đàn ông mặc áo khoác đen là Giang Thần vừa từ Giang Trung vội vã đến đây.
Sau khi Giang Thân biết được một chút manh mối, đẽ lập tức đáp chuyên cơ vội đến Kinh Đô, anh phải đích thân gặp mặt Thiên Tử, hỏi một vài vấn đề.
Nếu như chuyện này thật sự có liên quan đến Thiên Tử.
Vậy thì, chết.
“Hâc Long của Nam Hoang, có việc cần gặp Thiên Tứ, hãy mau đi thông báo.”
Sác mặt Giang Thần âm u.
Nghe thấy là Hâc Long, vệ sĩ ớ xung quanh bị doạ đến mau
chóng lui ra sau.
“Mau, đi thõng bảo.”
“Váng.”
Mấy người vệ sĩ mau chóng chạy vào trong tứ hợp viện. Giang Thần cũng không vội, kiên nhẫn đứng ngoài cửa chờ. Mấy phút sau.
Một hàng người mau chóng đi ra khỏi tứ hợp viện.
Đi đầu là một người đàn òng khoảng bốn mươi tuổi, ăn mặc giản dị, nhưng trên người lại có khí chất hơn người.
Ông ta là Thiên Tứ, một trong Ngũ Đại Soái, cũng là người có quyền lực nhất trong Ngũ Đại Soái.
Được gọi là người đứng đầu Ngũ Đại Soái.
“Ha ha, anh Giang, sao anh lại đến đây?”
Thiên Tử đi đến, giang hai tay ra, muốn trao cho Giang Thần một cái ôm.
Giang Thần giơ chân lên đạp ra.
Cơ thế cúa Thiên Tứ bị đạp vảng ra xa mấy mét.
Nhưng ông ta là Thiên Tử, là một trong Ngũ Đại Soái, đương nhiên là thân thủ không tầm thường, cơ thể ông ta xoay chuyến trên không, vững vàng đứng trên mặt đất.
“Soạt soạt soạt!”
Vệ sĩ xung quanh mau chóng lấy súng ra.
“Làm gì đấy?” Thiên Tử trách mâng: “Có biết đây là ai không? Đảy là Hâc Long đấy, dám cầm súng chĩa vào Hâc Long, muốn chết à?”
Lúc này vệ sĩ xung quanh mới cất súng vào.
Thièn Tứ đi về phía Giang Thần, cười nói: “Anh Giang, anh đang thăm dò võ công của tôi sao?”
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks