Ma Tôn - Chương 744
Hai người nhìn nhau cười, tiếng cười sảng khoái vang vọng cả đại điện.
Lúc này, Tiêu Tâm và Hàn Lan đã bay đến Thiên Thượng Thành, Hàn Lan bối rối hỏi: “Có phải sư tôn nhầm lẫn gì rồi không? Sao khõng có động tĩnh gì?”
“Sư tôn nói tới thì nhất định sẽ tới!”, Tiêu Tâm kiên quyết nói: “Chúng ta chờ ở đây đi. Lan muội, muội có thấy lần này sư tôn có gì đó kỳ lạ không?”, Tiêu Trình Tử là bác của Tiêu Tâm, cũng chính là sư tôn của hắn, vì vậy hai cách gọi đều không sai.
Hàn Lan nở nụ cười xảo quyệt: “Ta không cảm nhận được gì cả, Tiêu Tâm, huynh thấy gì không ổn?”
Tiêu Tâm bối rối nói: “Lần này đến Thiên Thành, ta cũng biết lành ít dữ nhiều, ta cứ tường bác chắc chắn sẽ ngăn ta lại, nhưng ta không ngờ bác không những không ngăn cản, mà còn nói cho muội biết, điều này thật không giống tính cách của bác ấy”.
Đương nhiên không phải vậy. Sư tôn luôn coi huynh như con ruột, thậm chí còn tốn bao nhiêu công sức giúp đỡ huynh trờ thành chưởng giáo, sao có thể để huynh gặp nguy hiếm? Nhưng sư tồn không nól sự thật, ta cũng không tiện nói, đế tạo bất ngờ cho huynh.
Hàn Lan biết rõ trong lòng, trước khi Tiẻu Trình Tử gọi cô ta đến, Tiêu Trình Tử đã đưa cho cô ta một bài kiếm tra.
Tiêu Trình Tử nói cho Hàn Lan biết về chuyện ở Thiên thành, không cần hỏi tại sao Tiêu Trình Tử biết, đó là bởi vì giữa các thế lực luôn có qua lại với nhau, núi Cố La có gian tế của điện Thiên Nhất, điện Thiên Nhất đương nhiên cũng có gian tế của núi Cố La.
Chỉ là Tiêu Trình Tử cao minh hơn điện chủ Cổ Hàn Y của điện Thiên Nhất ở chỗ, Tiêu Trình Tử biết rõ có gian tế nhưng không vạch trần, chỉ để cho bọn họ những gì nên biết, còn những tin bí mật sẽ điều bọn họ đi.
Còn cách làm của cổ Hàn Y ngu ngốc hơn nhiều. Khi ông ta phát hiện ra gian tế của núi CỐ La, ông ta lập tức giết người diệt khẩu, còn cố ý ra vé đắc ý, nhưng không hề biết hậu quả của việc ngu ngốc đó là thế nào.
Bởi vì có tin của gian tế truyền đến, cho nên Trình Tiêu Tử biết rất rõ hành động của điện Thiên Nhất.
Ông ta nói chuyện điện Thiên Nhất xuất binh cho Hàn Lan nghe, Hàn Lan liền đưa ra quyết định sẽ sát cánh cùng Tiêu Tâm.
Tiêu Trình Tử vô cùng vừa ý, cho nên mới nói sẳp xếp của mình cho Hàn Lan, chỉ là vị sư tòn này hơi xấu xa, còn muốn trêu đùa cháu mình, bảo Hàn Lan phối hợp diền kịch, lúc tiền Tiêu Tâm và Hàn Lan đi cũng không nói sắp xếp của mình cho Tiêu Tâm nghe, khiến Tiêu Tâm rời đi trong mơ hồ.
Vì vậy Hàn Lan bĩu môi cười nói: “Sao ta biết được! Nhưng ta nghĩ sưtôn chắc chắn có suy nghĩ riêng của mình. Hừ, huynh dám trốn ta đến Thiên Thành một mình, ta còn chưa tính sổ với huynh đâu đấy”.
Tiêu Tâm không hề biết Hàn Lan cố ý lảng sang chuyện khác, hân vội vàng xin lỗi: “Ta cũng không còn cách nào khác, nguy hiểm quá!”
“Hừ, còn muốn bảo sư tôn tìm người đàn ông khác cho ta. Nếu ta thật sự muốn tìm, huynh chịu nổi sao?” Hàn Lan tức giận nói.
“Ta không chịu nổi, nhưng đế muội cùng ta ra ngoài gặp nguy hiếm, ta càng không chịu được”, Tiêu Tâm cười khổ.
“Sư huynh hiểu ta mà, nếu huynh gặp nguy hiếm, ta nhất định sẽ đi cùng huynh. Không có huynh, ta chỉ có thể treo cố tự tử thôi”, Hàn Lan nghiêm túc nói.
Tiêu Tâm biết cô ta nói đùa, nhưng cũng nghe ra được tình cảm chân thành của Hàn Lan đối với mình. Hán thần thở dài, hân đã hiểu lầm ý tốt của cô gái này rồi.
Hàn Lan là nữ thần ở núi Cổ La. Cô ta đối tốt với hắn không phải vì hắn là cháu của sư tôn, cũng không phải vì sư tôn cho cô ta địa vị. Lúc hai người mới gặp nhau, Hàn Lan không hề biết thân phận của hắn.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks