Một Thai Hai Bảo: Cô Vợ Trộm Giống Của Bắc Minh Tổng - Chương 28
Đọc truyện tương tự Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Cố Hoan đưa trà đến trước mặt hai người họ.
Đây là lần đầu tiên cô nghe thấy chuyện trước kia của Bắc Minh Mặc.
Cô luôn cho rằng, anh chỉ đơn giản là phú nhị đại.
Không ngờ anh lại có được những thành tựu rực rỡ trong lĩnh vực kiến trúc như vậy.
“Quá khen rồi.” Bắc Minh Mặc nhàn nhạt nói, “Đây đều là những chuyện cũ rồi.” Anh liếc nhìn tách trà mà cố Hoan đưa tới.
cố Hoan nhìn chằm chằm vào anh với đôi mắt sáng rực.
Bắc Minh Mặc không nghĩ gì, cầm ly trà lên, nho nhã nhấp một ngụm….
Ác quỷ nhỏ bé trong lòng cố Hoan bắt đầu sôi trào.
Sau đó, trên gương mặt anh tuấn của Bắc Minh Mặc xuất hiện sự kỳ lạ, anh đột nhiên cau mày một cái.
Anh nhìn ly trà trong tay một cái.
Lạnh giọng hỏi: “Thư ký cố, trà sao vậy?”
Cố Hoan nở nụ cười tươi rói, ngây thơ vô tội, nói rành mạch từng chữ.
‘À, quên chưa nói với chủ tịch, đây là
trà long tĩnh pha thêm vị tất sợi tơ tằm mà tôi đặc biệt chuẩn bị cho chủ tịch.”
“Tất sợi tơ tằm?” Bắc Minh Mặc cắn răng, trên trán xuất hiện những đường gân xanh.
Cố Hoan cố gắng kiềm chế sự phấn khích trong lòng, lạnh lùng nghịch ngón tay.
“Đúng vậy. Lúc nãy có một dì dọn dẹp vệ sinh làm ướt tất nên cởi ra. Tôi đã mượn nỏ để pha trà. Chủ tịch thấy thế nào, mùi vị được không?”
Cô đúng là chết cũng không biết hối cải!
Gương mặt anh càng khó coi thì cô càng cười tươi hơn.
Bắc Minh Mặc không thể chịu đựng thêm, sắc mặt ngày càng đen.
Ọe một tiếng.
Anh lao vào phòng vệ sinh với tốc độ ánh sáng rồi đóng cửa rầm một cái.
Đằng sau là tiếng cười điên cuồng của Cố Hoan.
“Hahahahaha….”
Đột nhiên…
Một cái bạt tai đột nhiên rơi vào mặt Cố Hoan.
Cô cảm thấy một cơn đau dữ dội trên má.
“Cố Hoan, cô chơi đùa đủ chưa?”
Cố Hoan đưa tay sờ má, mắt nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt.
Cô nói vơi giọng đầy chế nhạo: “Sao vậy, rốt cục cũng lộ rõ nguyên hình rồi sao?”
Người phụ nữ đó nhìn về phía cửa nhà vệ sinh, dường như sợ rằng Bắc Minh Mặc sẽ đi ra bất cứ lúc nào, cô ta cắn răng, thấp giọng nói: “Trước
mặt anh Minh Mặc mà cô cũng dám hỗn xược! cố Hoan, cô không cần mặt mũi nhưng tôi thì cần.”
“Ồ…” Cố Hoan thấp giọng mỉa mai, “Chuyện tôi làm liên quan gì đến cô? Cái tát này tôi nhớ rồi.”
Người phụ nữ kia nhướn lông mày một cái, nói: “Chuyện của cô không liên quan gì đến tôi! Nhưng mà cô họ Cố, trên người có dòng máu của họ Cố chảy trong đó, cho dù tôi không muốn thừa nhận đứa con tạp chủng là cô, thì điều đó cũng không biểu đạt cô có thể làm chuyện mất danh dự của nhà họ cố.”
Mất danh dư của nhà ho cố.” cố
Hoan mỉm cười, một tia buồn rầu lóe lên trong mắt cô, “Tôi chỉ nhớ mấy năm về trước, tôi và mẹ tôi bị nhà họ Cố lăng mạ và ngược đãi hết lần này đến lần khác. Tại sao đến hôm nay lại trở thành tôi làm mất danh dự nhà họ Cố, Cố An Kỳ?”
Cố Hoan cũng chưa từng nghĩ tới, bao nhiêu năm như vậy, vậy mà lại gặp lại người em gái cùng ba khác mẹ đầy kiêu ngạo trong tình huống này.
Cố An Kỳ vẫn dùng ánh mắt đầy kiêu ngạo nhìn cô, giống hệt mấy năm trước.
Trái tim cố Hoan đột nhiên run lên.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks