Ngọn Sóng Tình Yêu - Đọc Truyện Full - Chương 576
Hố Truyện: Ngọn Sóng Tình Yêu
- Tác giả: Bạch Nhược Hy
- Thể loại: Ngôn tình, Đô Thị
Chương 576: Yêu thương (51)
An Chỉ Nguyệt ngồi trên ghế sô pha ôm quần áo của anh.
Cô có chút bất an nhìn xung quanh ngôi biệt thự xinh đẹp này, nhưng ngồi máy bay cả ngày cô cũng mệt rồi.
An Chỉ Nguyệt liếc nhìn lại cầu thang và thấy không có ai ở đó, cô lén đưa áo của Bộ Dực Thành lên môi.
Cô nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu.
Mùi hương tươi mát và thanh lịch tràn ngập khoang phổi, mùi hương nam tính và thanh mát dễ chịu chỉ thuộc về người đàn ông đó.
Cô đã ôm người đàn ông đó vài lần, và bây giờ cô đã nghiện mùi hương này.
Nhưng có một sự ngượng ngùng không thể giải thích được, trái tim cô như muốn nhảy lên, hai bên má nóng bừng, nhịp tim tăng nhanh khiến cô không thể kìm được mình.
Cô mặc quần áo vào người, lười biếng nằm trên sô pha, nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác như được anh ôm vào lòng.
Thật ấm áp và thoải mái. Quay lại лhayho.com để cùng ŋhảy hố nhiều ţȓuyện hay nhé!
Cô lại thích cảm giác ngượng ngùng nhịp tim đập nhanh và mạnh như thế này.
Cô tưởng tượng những ngày hạnh phúc trong tương lai, không tự chủ từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sau giấc ngủ sâu này, cô đã có một giấc mơ rất ngọt ngào và đẹp đẽ.
Giấc ngủ này, cô liền ngủ một giấc đến tối.
Khi cô tỉnh dậy, cô thấy mình đã nằm trên giường.
Khi cô mở mắt ra, những đám mây đỏ phản chiếu và khúc xạ từ bên ngoài ban công, cả căn phòng là một màu đỏ sẫm.
Sự ấm áp và vẻ đẹp đặc biệt được chiếu sáng bởi những đám mây đỏ.
An Chỉ Nguyệt đứng dậy khỏi giường, vừa dùng tay vuốt vuốt tóc, vừa nhấc chăn ra khỏi giường.
Cô nhìn quanh và thấy rằng căn phòng chính rất rộng, vô cùng ấm áp.
Tất cả những thứ đều rất mới, và chúng đều là phong cách yêu thích của cô.
Cô đi đến trước tủ và mở nó ra.
Trong tủ quần áo của cô, một bên để quần áo của cô, và bên kia đặt quần áo của Bộ Dực Thành.
Cô dùng đầu ngón nhẹ nhàng chạm vào bộ quần áo thuộc về người đàn ông, trong lòng dấy lên một ngọn sóng vui vẻ.
Cảm giác thoải mái lan tỏa từ đầu ngón tay đến trái tim, mặc dù quần áo của anh ấy đơn điệu và màu sắc đơn giản, nhưng chúng rất gọn gàng và sạch sẽ.
Lúc này, cánh cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra.
An Chỉ Nguyệt giật bắn mình khi nghe thấy tiếng đẩy cửa, vội vàng đóng cửa tủ quần áo lại.
Khi Bộ Dực Thành bước vào, phản ứng của cô đặc biệt chột dạ, giống như một tên trộm với lương tâm cắn rứt.
Bộ Dực Thành giật mình, sau khi nhìn chằm chằm cô vài giây, phát hiện má cô đang dần đỏ lên.”
Em dậy rồi?”
Anh nhẹ nhàng đóng cửa bước vào.”
Ừm.”
“Em có đói không? Bữa tối đã sẵn sàng.”
“Vâng.”
An Chỉ Nguyệt ngọt ngào lẩm bẩm, cô cụp mắt xuống không dám nhìn thẳng vào anh.
Bộ Dực Thành bước đến gần cô, nhìn xuống cô, hai tay không biết nên để đâu luống cuống đút vào túi quần.
Mắt anh dán chặt vào khuôn mặt cô, nhìn khuôn mặt xinh xắn của cô mà tim đập rộn ràng.
Anh cũng có chút chột dạ, bởi vì cảm giác tim đập thình thịch, anh không bao giờ nghĩ có thể có được cô, nói nhỏ giọng: “Không có sự đồng ý của em, anh đã chuyển đồ đến đây, em có ý kiến không?”
An Chỉ Nguyệt cúi đầu và lắc.
Ngượng ngùng không thôi.
Bộ Dực Thành không nhìn thấy vẻ mặt của cô, chỉ thấy cô lắc đầu.
Không Biết cô ấy sẵn sàng hay không muốn.”
Nếu em vẫn không thể chấp nhận, anh có thể ngủ trong phòng làm việc.”
An chỉ Nguyệt trong lòng lo lắng, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm đôi mắt đẹp sâu thẳm của anh, buột miệng nói: “Không cần, không, em có thể chấp nhận, anh không cần ngủ trong phòng làm việc.”
Bộ Dực Thành nhìn vào đôi mắt trong suốt như pha lê của cô, đôi mắt to thông minh và quyến rũ, đường nét trên khuôn mặt tinh xảo, đẹp đến nao lòng.
Khuôn mặt ửng hồng, đôi môi đỏ mọng như anh đào giống như hoa anh túc quyến rũ chết người đã thu hút anh lại gần.
Anh miệng lưỡi khô khốc nuốt khan.
Nhìn nhau ánh mắt lưu chuyển, ấm áp mơ hồ, ánh mắt thiêu đốt nhìn chằm chằm đối phương.
Lúc này lòng bàn tay của An Chỉ Nguyệt lo lắng mà đổ mồ hôi, và hơi thở của cô trở nên hỗn loạn.
Bộ Dực Thành đột nhiên đi về phía cô, tiến lại gần cô hơn.
Tim cô đập dữ dội, nhưng cô không lùi bước.
Hai người chỉ cách nhau một thước.
Anh duỗi tay chậm rãi chạm vào mặt cô, An Chỉ Nguyệt khẽ run lên.
Đôi mắt của người đàn ông nóng rực, bàn tay to của anh từ từ di chuyển từ vành tai lên phía sau gáy cô, cô căng thẳng đến phát điên rồi đột ngột nhắm mắt lại.
Giây tiếp theo.
Đầu cô bị kéo nhẹ nhàng, cảm nhận được khuôn mặt của người đàn ông trực tiếp bao phủ, anh hôn cô thật sâu.
Đầu lưỡi mềm mại và ẩm ướt của anh nhẹ nhàng cạy ra hàm răng trắng của cô, đi thẳng vào, khéo léo khơi dậy cảm giác nhạy cảm và xa lạ trong cơ thể.
Sự dịu dàng của anh trở nên điên cuồng.
Nó giống như nhấm nháp thức ăn, nhưng cũng giống như nuốt chửng con mồi.”
Ưm.”
cô không khổi phát ra âm thanh, cả người mềm nhũn dưới nụ hôn của anh, hai tay bám vào vai anh, không tự chủ kiễng chân lên, thân thể chủ động áp vào lồng ngực cường tráng của anh, cố gắng đáp lại nụ hôn sâu của anh.
Bàn tay của người đàn ông trên eo cô siết chặt.
Tựa như muốn nhập hai cơ thể làm một, hai trái tim cùng nhịp đập.
Bộ Dực Thành lúc mới đầu, chỉ muốn hôn cô.
Nhưng anh không ngờ cô lại ngọt ngào đến mức anh không thể ngừng lại được, và anh sẽ không sẵn lòng bỏ qua một khi cô chủ động đáp lại.
Tình yêu bị kìm nén suốt nửa đời này, tình yêu thầm kín đầy đau đớn nửa đời này, tình yêu và khát vọng sâu sắc này, đã hành hạ anh một cách tàn khốc.
Anh hôn cô, vòng tay qua eo cô thật chặt và xoay người nhẹ.
Anh ấn cô vào cánh cửa tủ.” Ủлg hộ chúng mình tại лhayhȯ.č0m I N h ảy h*ố ţȓuyëŋ full
Ưm…” Cô lại cất giọng, giọng khe khẽ ngọt ngào và ngượng ngùng quyến rũ, mê hoặc trái tim anh.
Nụ hôn của anh càng lúc càng sâu, bàn tay đặt trên eo cô không tự chủ được từ từ luồn vào trong quần áo của cô.
Xúc động hoàn toàn không khống chế được, nhẹ nhàng xoa nắn cơ thể cô.An Chỉ Nguyệt tràn ngập cảm giác kỳ lạ, ngượng ngùng, không thể nói lên lời thậm chí cô xấu hổ đến phát điên nhắm chặt mắt lại, cô thực sự tận hưởng cảm giác chưa từng có này, thoải mái và hưng phấn đan xen.
Lưng của cô áp sát vào cánh cửa tủ, và cơ thể của cô ấy bị kẹp giữa cánh cửa và Bộ Dực Thành, giống như một kẻ bất lực.
Đôi bàn tay to lớn của anh ấy đang nhóm lửa ở khắp mọi nơi.
Cô hoàn toàn chìm đắm vào trong đó.
Anh ngày càng trở nên điên cuồng và táo bạo hơn.
Nụ hôn của anh rời khỏi môi cô và từ từ đi xuống.
An Chỉ Nguyệt không biết quần áo của mình đã được cởi ra từ khi nào.Cô được ôm bởi cánh tay cường tráng của người đàn ông và chuyển lên giường.
Đắp nhẹ chăn bông.
Hai người thẳng thắn cởi mở với nhau dưới lớp chăn.
An Chỉ Nguyệt không dám mở mắt, hai má ửng đỏ, cả người nóng bừng, bất cứ nụ hôn nào của anh rơi xuống, cô đều có thể phát ra cảm giác ngứa ran, tế bào toàn thân sôi trào.
Bộ Dực Thành thở hổn hển thì thầm vào tai cô, giọng anh khàn đặc và có từ tính: “Chỉ Nguyệt, đừng căng thẳng.”
Thực ra, khi nói ra điều này, anh còn căng thẳng hơn cả người phụ nữ dưới thân.”
Ừm.”
An Chỉ Nguyệt cắn môi dưới, nhắm mắt lại, lo lắng gật đầu.
Trong một giây tiếp theo, cơ thể cô khẽ run lên.”
Á!”
Cơn đau đớn vì xé rách lập tức ập đến trong tích tắc.
Chỉ trong nháy mắt, anh chậm lại, thân thể cường tráng chậm rãi nhẹ nhàng…
“Chỉ Nguyệt …” Bộ Dực Thành thì thầm tên cô bên tai.
Khi cô giảm bớt cảm giác đau đớn, anh lại tiếp tục ham muốn cuồng nhiệt.
An Chỉ Nguyệt chịu đựng nỗi đau cảm nhận sự rung động kỳ lạ đang làm cho nhiệt huyết sôi trào.
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Ngọn Sóng Tình Yêu cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Bản dịch bởi nhóm Tsunami.
Donate khích lệ dịch giả: Link donate momo
Vui lòng reup nhớ ghi tên người dịch và link donate.