Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1288
Đọc truyện hay Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Vừa rồi bảo vệ đi bên ngoài hỏi thăm vội vàng chạy về, cách cửa, anh thở hổn hển nói: “Nghe được, là đôi vợ chồng già ở biệt thự số mười bảy bên cạnh tổ chức đám cưới vàng, người một nhà ở biệt thự chúc mừng. Nói là lão thái thái thích náo nhiệt, lão nhân gia liền mở bài hát này cho lão thái thái nghe, nói chỉ mở mấy làn rồi sẽ tắt ngay. Hy vọng nhóm hàng xóm chúng ta thông cảm một chút.”
“Thật là lãng mạn nha.”
Hồng Vũ sáng mắt, vẻ mặt hướng tới: “Cũng không biết đời này của mình cỏ thể tìm được loại tình cảm này hay không.”
Sắc mặt Lâm Quán Quán khó coi.
Quán Quán, cậu làm sao vậy?’
Không có việc gì.
Lâm Quán Quán kéo cổ áo, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm bên ngoài: “Mình cũng cảm thấy rất cảm động rất lãng mạn.”
“….” Lúc cô nói chuyện liền nghiến răng
nghiến lợi, một chút cũng không giống bộ dáng bị cảm động nha.
Hồng Vũ gãi gãi đầu, rất khó hiểu.
Lúc này, bảo vệ cửa bên ngoài vỗ vỗ hàng rào sắt: “Mở cửa đi.”
Bảo vệ bên trong mở cửa ra.
Biến cố vào lúc này.
Lúc mở cửa, trong chớp nhoáng, sau một cây bách bên cạnh đột nhiên một bóng người vụt ra, động tác ạnh nhanh như tia chớp, trong nháy mắt liền tới cạnh cửa.
Sắc mặt Hồng Vũ đại biến: “Đóng cửa!”
Nhưng mà.
Đã không còn kịp rôi.
Người đàn ông đã vọt tới cửa, một phen kéo hàng rào sắt lại.
Lâm Quán Quán vừa mừng vừa sợ.
“Tiêu Lăng Dạ!”
Nhưng vào lúc này, bảo vệ trong ngoài đều phản ứng lại đây, bọn họ đều là người biết võ đi theo Long Ngự Thiên, giơ nắm tay muốn tấn công Tiêu Lăng Dạ.
Lâm Quán Quán kinh hô: “Cẩn thận!”
Sắc mặt Tiêu Lăng Dạ lạnh lùng, đồ sộ bất động, trong nháy mắt hai người tấn công, anh trốn cũng chưa trốn, một tay bắt lẩy một nắm tay, hung hăng gập lại.
“Tạp sát.”
“A.” Hai người liên tục kêu thảm thiết.
Tiêu Lăng Dạ lạnh mặt đá văng hai người ra.
Cả người Hồng Vũ căng chặt, cô tiến lên một bước, Lâm Quán Quán chạy nhanh giữ chặt cô: “Hồng Vũ, cậu không phải đối
thủ Tiêu Lăng Dạ, đi lên cũng là bị đánh vẫn là đừng tìm ngược.”
“…” Hồng Vũ cũng biết cô đánh không lại
Tiêu Lăng Dạ.
Dù sao! Lúc trước anh cùng thiếu gia đánh nhau một trận ở Thanh Thành, một lần đó hai người đều bị thương khác mức độ, lần đó thiếu gia ở trên giường rát nhiều ngày.
Tuy rằng Hồng Vũ cũng là người xuất sắc trong cao thủ nhưng thiếu gia lợi hại hơn.
ở trong lòng cô thiếu gia chính là thiên thần mà cô nhìn lên, mà Tiêu Lăng Dạ có thể cùng thiếu gia bất phân tanhg bại, thậm
chí đánh tanhg thiếu gia.Hồng Vũ rụt
cổ, cảm thấy cô căn bản không có cửa.
Kỳ thật.
Nếu lúc này, Hồng Vũ bắt cóc Lâm Quán Quán, kéo dài một chút thời gian, người hầu biệt thự sẽ lao tới, đến lúc đó Tiêu Lăng Dạ có thể mang đi Lâm Quán Quán hay không liền khó nói.
Nhưng theo Hồng Vũ thấy Quán Quán là
bạn tốt cô, cô căn bản không có ý niệm bắt cóc cô uy hiếp Tiêu Lăng Dạ.
Vì thế.
Qua một thoáng công phu, Lâm Quán Quán đã không có chút rụt rè bổ nhào vào trong lòng ngực Tiêu Lăng Dạ.
Mà vừa rồi người mặt lạnh sát thần vào lúc Quán Quán nhào qua liền duỗi tay ôm cô vào lòng, khuôn mặt anh vừa rồi còn lãnh lệ như Tu La giờ lại nhu hòa.
“…” Hồng Vũ cảm thấy, thiếu gia nhà bọn
họ thật sự không có cơ hội rồi.
“A a a a.” Lâm Quán Quán giống như bạch tuột ôm lấy Tiêu Lăng Dạ: “Tiêu Lăng Dạ cuối cùng anh cũng tới rồi, em nhớ anh muốn chết. Huhuhu em còn tưởng rằng
phải thật nhiều ngày nữa anh mới tìm thấy
_ __ >» em.
Tiêu Lăng Dạ ôm chặt lấy cô, cúi đầu hôn đỉnh đầu cô: ‘Thực xin lỗi, anh tới quá muộn.”
Không muộn không muộn, không bao giờ
là muộn cả.
Hai người luyến tiếc không muốn buông nhau ra.
Lâm Quán Quán ngửa đầu, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Tiêu Lăng Dạ, như là sợ giây tiếp theo anh sẽ biến mất.
Tiêu Lăng Dạ cũng đồng dạng cúi đầu chăm chú nhìn cô.
Nhưng vào lúc này.
Ánh mắt anh dừng ở cổ cô, hơi hơi ngưng lại.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks