Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Chương 416
Tất nhiên, ngay cả khi không có sự đáo ngược của Diệp Văn, anh cũng sẽ không đế Du Ân bị cha con Thấm Thanh Sơn bât nạt cô thảm hại như vậy.
Trước đây anh bị mù nên mối cho rằng tính nết của Thấm Dao rất tốt, cho nên đã làm tổn thương Du Án, sau này anh sẽ không thế nữa, nếu có chuyện gì xảy ra với Du Ân, anh nhất định sẽ đứng ra bảo vệ cô ngay, đứng chán trước đầu sóng ngọn gió cho cô.
Giọng điệu của Thấm Thanh Sơn vẫn nhẹ nhàng như mọi khi, giống như không hề có hiềm khích gì, như thế ông ta vẫn là trướng lão có quan hệ tốt với ba mẹ anh vậy: “Nghe nói cháu đi công tác đà về, đẽm nay cùng ăn một bữa cơm nhé?”
“Được rồi.” Phó Đình Viền vui vẻ đáp lại.
Phó Đình Viên biết nếu Thẩm Thanh Sơn chủ động đến tìm anh thì hần là có chuyện.
Anh muốn xem Thấm Thanh Sơn còn có những thú đoạn đẽ hèn nào nữa.
Chỉ là Phó Đình Viền trăm tính vạn tính cũng không ngờ râng Thấm Thanh Sơn sẽ dùng nhược điểm của ba mẹ đế uy hiếp anh.
Trong căn phòng sương khói lượn lờ, khuôn mặt Phó Đình Viền trầm xuống từng chút khi nghe Thấm Thanh Sơn kể lại chuyện cũ.
Thấm Thanh Sơn kế: “Hồi đó, ba cúa cháu quen biết với một cô gái nhỏ ớ trưởng đại học bên ngoài, cô gái đó thậm chí còn mang thai con cúa anh ấy. cho nên mẹ cháu đã lãm ầm lèn và bât anh ấy phái cắt đứt quan hệ với cõ gái kia, thời điếm đó ba châu đúng lã rất gian khố.”
“Nhưng sau đó, để không gây ra rầc rối lớn, anh ấy vần chia tay cô gái kia. Anh ấy đã bồi thường một số tiên lớn, và cô gái hứa sẽ đoạn tuyệt hoàn toàn với anh ấy.”
“Sự việc vốn dĩ đến đây là kết thúc nhưng mẹ cháu không cam tâm, lại chạy tới trường học của cô gái đỏ làm ầm ĩ, sau đó cô gái đó chịu không nối những lời chi tró sau lưng cúa bạn học nén đã nháy lầu tự sát.”
Tay Phỏ Đinh Viền nâm chặt lấy thành cốc.
Anh chỉ biết rằng ba anh có một người phụ nữ trẻ đẹp bên ngoài, và suýt ly hôn với mẹ anh vì người phụ nữ đó, nhưng anh không biết rang phía sau đó còn có sinh mạng ra đi, và mẹ anh là đao phủ tiếp lửa cho chuyện đó.
Thấm Thanh Sơn liếc nhìn khuôn mặt khó coi của anh, chậm rãi tiếp tục nói: “Chuyện này gây ‘ôn áo rất lớn. Ba mẹ cỏ gái kia từ què lẽn, chi tháng mặt rang be mẹ cháu đã ép người ta đến chết.”
“Chuyện này ba cháu là người sai. Khi theo đuổi cô gái đó, anh ấy đã nói dối rằng mình đã ly hôn và lừa dối người ta. Sau này, mẹ cháu lẽ ra không nên làm ầm lên sau khi người ta đã đồng ý cẳt đứt quan hệ với ba cháu, đã gián tiếp giết người rồi.”
“Tôi không có hứng thú với quá khứ của họ.” Phó Đình Viến lạnh lùng ngát lời Thấm Thanh Son, sau đỏ hòi: “Vậy nên ông
muốn dùng chuyện này để chèn ép tôi?”
Nghe đến đó, Phó Đinh Viển đại khái đã đoán được ý đồ cúa Thấm Thanh Sơn, Thấm Thanh Sơn lật ra chuyện cũ này, ông ta còn có thế làm gi khác hơn là chèn ép anh chứ?
Vả lại, đây thực sự là một vụ bê bối.
Thẩm Thanh Sơn nở nụ cười đạo đức giả: “Sao có thế gọi là bát chẹt chèn ép cháu chứ? Tôi chì là mỏi với cháu một ít lợi và hại trong đó thôi.”
“Năm đó cõ gái nhảy lầu đã gãy ra chấn động mạnh, truyền thõng thiếu chút nữa đã phơi bày sự thật, là tôi đã sử dụng tất cả các mối liên hệ có thế sử dụng trong một đêm đế dập tât những bãi báo nãy.”
“Nếu không, một khi hành động của ba mẹ cháu bị tiết lộ, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến nhà họ Phó các cậu đấy.”
Hệ lụy là dù sau bao nhiêu năm, nếu sự việc này bị bại lộ, nó vẫn sẽ giáng một đòn mạnh vào Phó thị, và sẽ có những tác hại khôn lường.
Phó Đỉnh Viền thừa nhận râng anh đã hơi sốc khi biết râng có những sinh mạng con người đẫ mất ấn đằng sau vụ việc xưa cũ này.
Nhưng anh nhanh chóng bình tĩnh lại, nhanh chóng phân tích mục đích của Thẩm Thanh Sơn: “Nếu tôi không hợp tác với ông, ông sẽ vạch trân? Sau đó hủy hoại Phó thị sao?”
“Tô khá chướng mắt tẽn Diệp Văn kia. Hiện tại chí có chúng ta hợp tác lả cách tốt nhất đế giái quyết ông ta.” Thấm Thanh
Sơn giang hai tay, lời nổi của ông ta đều không kiêng nê’ gì, giống như châc chăn Phó Đình Viền sẽ thỏa hiệp vậy.
Phó Đình Viền cười khẩy một tiếng, không nói đến việc Thẩm Thanh Sơn đối phó với Diệp Văn chỉ vì tư lợi của bản thân, loại hành vi này khiến anh rất khinh thường.
Chí cần nói Diệp Vãn là cha ruột cúa Du Ân, dù có một vạn Thấm Thanh Sơn thì anh cũng sẽ từ chối.
Đùa à, bây giờ anh có đầc tội ai cũng không thể đẳc tội Diệp Văn được.
Thẩm Thanh Sơn bị phỏng ờ chân, không phải não, vậy tại sao lại lôi kéo anh đi xử lý bố vợ tương lai chứ?
Nói cách khác, Thấm Thanh Sơn châc chân rang anh sẽ không quan tâm không vì Du Ân mà sợ đối đầu với Diệp Văn.
Nói cách khác, không ai trong số họ cảm thấy tình cảm của anh dành cho Du Ản là nghiêm túc.
Anh, Phó Đình Viền, trước đây chưa bao giờ thực sự quan tâm đến Du Ân, nhưng bây giờ, anh đã thực sự đưa cô đến tận cùng trái tim mình.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks