Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Chương 444 Bà còn xấu hơn trên TV
Chương 444: Bà còn xấu hơn trên TV
Cao thủ che mặt bổng xuất hiện, khiến kế hoạch gần như thuận lợi của hoà thượng Nhất Trinh thất bại trong gang tấc.
Khi Lý Trạch Vũ biết được tin này, phản ứng đầu tiên là lại có cao thủ thế tục ở Quỵ Khư đi vào thế tục!
Thế nhưng cấn thận ngẫm lại, điều này rất ít khả năng.
Nếu là người của gia tộc Đệ Ngũ, sẽ không quanh co lòng vòng đối nghịch với hắn, mà sẽ trực tiếp báo thù hắn.
Về những thế gia võ đạo khác, bọn họ không hề có liên quan gì đến Cung Vô Địch.
Nghĩ trước nghĩ sau, Lý Trạch Vũ cảm thấy chỉ có một khả năng.
Nhưng hắn hy vọng mình nghĩ sai rồi.
Sau khi Cung Vò Địch đào tấu, Tô Đại cấu cũng không lấy được thứ Lý Trạch Vũ muốn, Văn phu nhân mắng Tô Đại cấu máu chảy đầy đầu.
“Ông là tên phế vật, chút việc nhỏ đó mà cũng làm không xong, cần ông có lợi ích gì?”
Tức thì tức, Văn phu nhân cũng biết việc cấp bách thì phải nghĩ cách giải quyết trước.
Dù sao hai vạn đại quân Nam Cương vẫn ở
vùng biển đảo Nguyệt Lượng như hổ rình mồi.
Tô Đại Cấu ngượng ngùng trấn an: “Văn phu nhân, trước mắt Cung Vô Địch không còn ở đảo Nguyệt Lượng, chúng ta chỉ cần nói chuyện này cho Quân Đế, hắn sẽ không chuyện bé xé ra to.”
“Không đơn giản như vậy.”
Tiêu Mỹ Mỹ lắc đầu phủ nhận: “Chuyện đã bùng nổ, cho dù Quân Đế không muốn gây khó xử cho chúng ta, nước Hạ ở Đại Lục cũng sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này.”
“Không sai!”
Văn phu nhân cũng nghĩ như vậy.
Từ khi nước Hạ được thành lập tới này, bọn họ chưa từ bỏ suy nghĩ lấy lại đảo Nguyệt Lượng hoà bình.
Trước đó có nước Mỹ và Nhật Bản làm chỗ dựa, đảo Nguyệt Lượng tự tin tranh đấu với nước Hạ ở Đại Lục.
Nhưng bây giờ hai chỗ dựa lớn, một chỗ không rảnh quan tâm bọn họ, một chỗ muốn tỏ rõ thái độ với họ, với năng lực quân sự của đảo Nguyệt Lượng đi đối phó với nước Hạ ở Đại Lục, thì giống như là lấy trứng chọi đá vậy.
Vậy nên nước Hạ ở Đại Lục không có khả năng dễ dàng từ bỏ cơ hội này như vậy.
“Vậy chúng ta đi tìm vài vị lão đại ở Hoàng
Thành?”
Tô Đại Cấu đề nghị.
Văn phu nhân cảm thấy phương án này không tồi.
Trước mắt phải ổn định nước Hạ ở Đại Lục, sau đó sẽ phái người đến nước Mỹ và Nhật Bản xin viện trợ.
“Chúng ta phải tìm hiểu rõ ràng, tại sao nước Mỹ và Nhật Bản lại vứt bỏ chúng ta?”
Lời của Tiêu Mỹ Mỹ như một chậu nước lạnh dội lên đầu hai người kia.
Văn phu nhân nhíu chặt mày.
Nếu không biết rõ ràng nguyên nhân này, cho dù lần này có thế ốn định nước Hạ ở Đại Lục, người sau vẫn có thể khởi binh.
Vẻ mặt ba người trong văn phòng đều rất nghiêm trọng.
Một khi đại quân nước Hạ của Đại Lục đánh đến đây, bọn họ chắc chắn sẽ bị xét xử.
Ngồi tù là nhẹ nhất!
“Cốc cốc cốc!”
Có người có cửa văn phòng.
“Vào đi.”
Văn phu nhân ra vẻ bình tĩnh.
Sứ giả được phái đi đàm phán trước đó bước nhanh đến: “Văn phu nhân, Quân Đế đích thân đến đây.”
“Cái gì?”
Văn phu nhân nghe vậy thì ngây người.
“Quân Đế đến đảo Nguyệt Lượng?”
Tô Đại Cấu khuyên nhủ: “Mau điều quân đến đây kéo dài thời gian, chúng nhanh chóng chạy trốn thôi!”
“Ông gấp cái gì!”
Văn phu nhân trừng mắt nhìn hắn ta, sau đó bà ta hỏi tên sứ giả kia: “Nói rõ ràng, đại quân Nam Cương đã bắt đầu hành động sao?”
Sứ giả vội vàng bố sung: “Đại quân Nam Cương đang chờ lệnh, Quân Đế nói hắn đích thân đến đây lấy đồ.”
“Một mình Quân Đế đến?”
Tiêu Mỹ Mỹ lo lắng hỏi.
Sứ giả nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, hắn nói một mình hắn đến.”
“Tốt quá!”
Tô Đại Cấu hưng phấn nói: “Chỉ cần là người thì đều có nhược điếm, hắn đòi tiền, chúng ta cho tiền, hắn đòi gái, chúng ta cho gái, cũng không tin thằng nhóc kia phàm tục.”
“Mỹ Mỹ, bà cảm thấy chuyện này thế nào?”
Trong lòng Văn phu nhân đồng ý với đề nghị của Tô Đại cấu, nhưng vẫn muốn nghe ý kiến của Tiêu Mỹ Mỹ lắm mưu nhiều kế.
Tiêu Mỹ Mỹ thoáng trầm ngâm, sau đó bà ta gật đầu nói: “Đề nghị của Đại cấu cũng được, chỉ cần có thế thu phục Quân Đế, chắc hẳn sẽ có cách thuyết phục nước Hạ ở Đại Lục lui binh, nêu…
Bà ta nói đến đây, thì cười tà mị: “Dưới tình huống bất đắc dĩ, chúng ta còn có thể bắt Quân Đế làm con tin.”
Tiêu Mỹ Mỹ…
Văn phu nhân nghe thấy suy nghĩ điên cuồng này, bà ta không khỏi nuốt nước miếng.
Quân Đế là ai?
Vương giả tuyệt đối thế giới Hắc Ám trấn áp phương Tây, đến cả nước Mỹ và nước Anh cũng bó tay với hắn, người như vậy nói bắt là bắt được sao?
Có lẽ nhìn ra được sự lo lắng của Văn phu nhân, Tiêu Mỹ Mỹ nhắc nhở: “Đảo Nguyệt Lượng là địa bàn của chúng ta, mọi người đều vui vẻ nếu nói chuyện tốt, nhưng nếu không đàm phán được, vậy Quân Đế sẽ là tự chui đầu vào lưới.”
“Mỹ Mỹ nói đúng.”
Tô Đại Cấu đồng ý nói: “Chúng ta sẽ tổ chức hồng môn yến cho hắn.”
Nếu hai tâm phúc đều nói như vậy, Văn phu nhân bớt lo lắng hơn.
Hơn nửa tiếng sau.
Bến cảng phía Nam đảo Nguyệt Lượng, một mình Lý Trạch Vũ lái du thuyền chậm rãi cập bến.
Đã có hàng trăm tên gác súng trên vai, nên lòng sẵn bày binh bố trận ở bờ biển.
Mà Văn phu nhân đích thân dẫn hai gã tâm phúc tiến đến chào đón, có thể nói là cho đủ mặt mũi.
Lý Trạch Vũ mặc quần áo kiểu Tôn Trung Sơn ung dung nhàn nhã đi xuống du thuyền.
“Quân Đế, nghe tên đã lâu.”
Tô Đại Cấu dẫn đầu tiên lên, muốn bắt tay với Lý Trạch Vũ, nhưng người sau không hề liếc hắn ta một cái, hắn đi thẳng về phía Văn phu nhân.
Ách…
Tô Đại Cấu chỉ có thế xấu hổ theo sát phía sau.
“Quân Đế.”
Văn phu nhân nặn ra một nụ cười, bà ta thân thiện vươn tay ra.
Lý Trạch Vũ hơi nhấc tay lên, vốn tưởng rằng hắn muốn bắt tay với Văn phu nhân, nhưng không ngờ hắn lại dơ tay lên đế chỉnh tóc.
Vẻ mặt Văn phu nhân trầm xuống, rõ ràng là có hơi bất mãn.
“Bà chính là Văn phu nhân?”
Lý Trạch Vũ nhìn từ trên cao xuống hỏi.
“Đúng đúng, là tôi.”
Văn phu nhân cúi đầu khom lưng nói.
Lý Trạch Vũ lộ ra vẻ mặt khinh bỉ, hắn bĩu môi nói: “Tôi từng nhìn thấy bà vài lần trên TV, không ngờ ngoài đời bà lại xấu hơn trong TV nhiều như vậy.”
Liên tục là những lời nói không sợ chết.
Ý cười trên mặt Văn phu nhân lập tức biến mất.
Không khí cũng trở nên nặng nề.
Tiêu Mỹ Mỹ khẽ kéo áo Văn phu nhân, nhắc nhở người sau lên lấy đại cục làm trọng.
Văn phu nhân cố nén sự bất mãn, bà ta cười gượng nói: “Quân Đế thật biết nói giỡn, tôi là bà lão rồi, đương nhiên không thể so với các cô gái trẻ tuổi được.”
“Những lời này thì đúng, nhưng tôi cảm thấy khi bà còn trẻ chắc hẳn cũng không dễ nhìn.”
Lời của Lý Trạch Vũ giống như một con dao đâm thẳng vào ngực Văn phu nhân.
Giết người không cần dùng dao!
Tiêu Mỹ Mỹ thấy Văn phu nhân sắp bùng nố, bà ta vội ngắt lời: “Quân Đế, Văn phu nhân đã chuấn bị tiệc tối chào đón ngài, chúng ta vừa ăn vừa trò chuyện nhé.”
“Mấy người muốn bày hồng môn yến cho tôi sao?”
Lý Trạch Vũ ra vẻ hoài nghi.
Mặt Tiêu Mỹ Mỹ giật giật, bà ta cười gượng nói: “Quân Đế đúng là biết nói giỡn, ngài là khách quý của đảo Nguyệt Lượng chúng tôi, chúng tôi phải tiếp đón chu đáo.”
“Hy vọng là vậy.”
Lý Trạch Vũ vắt hai tay sau lưng, hắn dần đầu rời đi.
Văn phu nhân nhìn bóng lưng của hắn, bà ta tức giận nghiến răng nghiến lợi.
“Văn phu nhân, lấy đại cục làm trọng.”
“Người này rất quan trọng, trước mắt tối nhất không cần xé rách mặt nhau.”
Tô Đại Cấu và Tiêu Mỹ Mỹ lần lượt khuyên bảo.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks