Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 466 Biến cố
Chương 466: Biến cố!
Đi kèm với thanh âm lạnh như băng là một cỗ hàn khí lạnh thấu xương quét tới, bao phủ toàn bộ vương quốc Anh!
Giờ khắc này, nhiệt độ hiện trường trực tiếp hạ xuống dưới 0 độ, tất cả mọi người đều không tự chủ mà rùng mình một cái, lạnh đến phát run!
Ánh mắt mọi người nhìn qua, phía xa xa có một cô gái váy dài màu lam, đầu đội mũ bông tuyết, ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ, khí chất cao quý lạnh lùng đi tới.
Trên người cô gái này tản ra khí lạnh thấu xương, những người chắn ở trước mặt vội vàng lui ra ngoài, không dám tới gần!
Xung quanh cô còn có một đám người mặc đồ trắng như tuyết đi theo, thị nữ nào cũng mang biểu cảm lạnh tanh, tất cả đều có thực lực trên Tông Cảnh.
Lúc này mọi người ở đây nhìn cô gái vừa tới, ánh mắt ai nấy đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Diệp Phàm ngạc nhiên nhìn cô gái.
Cô gái này không phải ai khác, chính là nữ hoàng Băng Tuyết của Băng Tuyết thần quốc mà Diệp Phàm gặp được lúc ở Lang Quốc!
Chỉ là đổi phương sao lại xuất hiện ở đây?
Vút!
Lúc này, nghị chủ Hắc Ám không đế ý tới nữ hoàng Băng Tuyết, ông ta trực tiếp giết về phía Diệp Phàm, năng lương hắc ám bộc phát ngập trời, hóa thành một cái hố đen hòng cắn nuốt Diệp Phàm.
Ầm!!!
Ngay sau đó, ánh mắt nữ hoàng Băng Tuyết híp lại, một cỗ hàn khí khủng bố quét ra, trực tiếp xuyên qua không gian phóng tới hướng nghị chủ Hắc Ám, đóng băng toàn bộ hố đen mà ông ta vừa dùng toàn bộ sức mạnh đế bộc phát!
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sợ ngây người!
Rắc rắc rắc!!!
Mấy giây sau, băng tuyết trên người nghị chủ Hắc Ám vỡ nát ra, thân thể ông ta lần nữa xuất hiện, nhưng trong miệng lại phun máu, bị thương nặng.
Ánh mắt nghị chủ Hắc Ám nhìn nữ hoàng Băng Tuyết bằng ánh mắt khó tin: “Cô là ai?”
“Động tới người đàn ông của bổn hoàng, giết!”
Nữ hoàng Băng Tuyết lạnh lùng nói.
Một giây sau, nữ hoàng Băng Tuyết liền xuất hiện ở trước mặt nghị chủ Hắc Ám, bàn tay trắng nõn như tuyết trực tiếp đánh về phía nghị chủ
Hắc Ám!
Ánh mẳt nghị chủ Hắc Ám khựng lại, điều động toàn lực ngăn cản đòn tấn công của đối phương.
Ầm!!!
Lực lượng hai người va chạm với nhau, truyền ra tiếng nổ rung trời!
Phụt!!!
Nghị chủ Hắc Ám phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể trực tiếp bay ra ngoài nện xuống mặt đất.
Bịch!
Nghị chủ Hắc Ám bị thương nặng, vẻ mặt mọi người đều thay đối, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.
“Còn ai muốn chết?”
Nữ hoàng Băng Tuyết uy nghiêm, giọng nói của cô như băng tuyết, lạnh tới thấu xương!
Vút!Vút!Vút!
Tám đại giáo chủ của Thánh Điện, đại đế Caesar, đại ma vương Satan, Vĩnh Dạ Tả sứ, đám cường giả Khô Lâu đều xông về phía nữ hoàng Băng Tuyết!
Đối mặt với những cường giả này, vẻ mặt của nữ hoàng Băng Tuyết vẫn hờ hững, ánh mắt lộ ra vài phần khinh thường!
Bum!
Trên người nữ hoàng Băng Tuyết bắn ra một cỗ khí tức khủng bố, những bông tuyết bay xuống đầy trời.
Giờ phút này mọi người chỉ cảm giác mình đã bước vào mùa đông khắc nghiệt!
Bông tuyết bay lượn đầy trời, khiến cho người ta lạnh đến thấu xương!
Nữ hoàng Băng Tuyết vung tay, những bông tuyết kia hội tụ ở lòng bàn tay, hình thành một quả cầu băng tuyết!
Ngay khi đòn tấn công của tám đại giáo chủ, đám người đại ma vương Satan sắp rơi vào trên người nữ hoàng Băng Tuyết, đối phương vung tay lên ném quả cầu tuyết kia ra ngoài, ngăn cản lại công kích của đám người!
Ầm ầm!!!
Trong phút chốc, tiếng nổ rung trời lở đất vang lên.
Quả cầu tuyết va chạm với đòn tấn công của đám người giống như tuyết lở, năng lượng ngập trời bộc phát ra.
Lúc này, Diệp Phàm, Huyết Cơ và những người đều lần lượt ra tay ngăn cản làn sóng năng lượng này, những người không đủ thực lực ngăn cản đều bị đánh bay ra ngoài, nhẹ thì bị thương
nặng, nặng thì chết ngay tại chỗ!
Uy lực của đòn này có thế so với đạn pháo nố, mức độ khủng bố làm cho người ta phải kinh hãi!
Ước chừng qua năm sáu phút, năng lượng mới dần dần tản đi.
Nữ hoàng Băng Tuyết vẫn đứng ở đó, biếu cảm lạnh như băng, khí chất cao quý của cô tựa như một đấng ở trên cao, nắm trong tay tất cả mọi thứ!
Tám đại giáo chủ của Thánh Điện, đại đế Caesar, đại ma vương Satan, Vĩnh Dạ Tả sứ cũng hiện ra, bọn họ nhìn chằm chằm nữ hoàng Băng Tuyết với ánh mắt không thể nào tin nổi.
“Cô…”
Tám đại giáo chủ Thánh Điện nhìn nữ hoàng Băng Tuyết định nói gì đó thì thân thể bọn họ đột nhiên nổ tung!
Ầm ‘âm ‘âm!!!
Cơ thể của cả tám người này đều nổ tung, xương cốt cũng không còn!
Phụt phụt phụt!!!
Đại đế Caesar, đại ma vương Satan, Vĩnh Dạ Tả sứ, và cường giả điện Khô Lâu phun ra một ngụm máu tươi, tất cả quỳ trên mặt đất, bị thương nặng!
Lúc này, hiện trường yên tĩnh không tiếng động, ngay cả không khí cũng ngưng lại!
“Thực lực của cô gái này lại mạnh mẽ lên không ít nhỉ.”
Diệp Phàm lấm bẩm nhìn nữ hoàng Băng Tuyết.
Hơn nữa hắn có thể cảm giác được, đòn đánh này chỉ là chiêu rất bình thường của đối phương, không tính là thực lực chân chính!
“Cô… Rốt cuộc cô là ai?”
Vinh Dạ Tả sứ nhìn nữ hoàng Băng Tuyết, vẻ mặt ngưng trọng nói.
“Ông không xứng biết được thân phận bốn hoàng!”
Nữ hoànq Bănq Tuyết lạnh lùnq nói.