Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ - Chương 620 Vào hoàng cung, sát khí lại xuất hiện
- Home
- Thần vương xuống núi, vô địch thiên hạ
- Chương 620 Vào hoàng cung, sát khí lại xuất hiện
Chương 620: Vào hoàng cung, sát khí lại xuất hiện!
“Các người…”
Lúc này, một vị cường giả của bộ tộc Atlantis nhìn bốn người và định nói gì đó, Lục sư phụ Tiêu Thiên Sách của Diệp Phàm lạnh lùng quát: “Sao còn chưa cút đi, các người đều muốn chết đúng không?”
Trên người Tiêu Thiên Sách toát ra tinh thần chiến đấu đáng sợ, trấn áp đến nổi đám người này run rấy, vẻ mặt của những người trong tộc Atlantis thay đối, họ trực tiếp giải tán và bỏ chạy.
“Bốn vị sư phụ, sao các sư phụ lại tới đây?”
Diệp Phàm nhìn bốn người này, kích động nói.
“Không phải Đại sư phụ của con phát hiện ra con đã xảy ra chuyện nên đã yêu cầu chúng ta chạy tới giúp con. Nhưng nhìn bộ dáng của con thì cũng không có chuyện gì, làm hại chúng ta chạy vội tới suýt chút nữa đã mệt chết!”
Ngũ sư phụ Long Ngạo nhìn Diệp Phàm, nhếch môi nói.
“Ngũ sư phụ, nếu không phải do con may mắn, suýt chút nữa sư phụ đã không còn nhìn thấy con nữa rồi, thậm chí còn không gặp được Sở Sở!”
Diệp Phàm mở miệng, hắn giải thích ngắn gọn chuyện vừa xảy ra, bổn vị sư phụ nghe được lời này đều chấn động, bọn họ không ngờ Diệp Phàm và Đường sở sở lại gặp phải chuyện nguy hiếm như vậy!
“Sở Sở, trông con không giống lúc trước!”
Bách Hoa chi chủ, chung Vô Diệm, đi tới trước mặt Đường sở sở và nhẹ giọng nói.
“Thất sư phụ!”
Đường sở sở nhỏ giọng nói với Chung Vô Diệm.
“Đúng rồi, sở sở, anh còn chưa hỏi em, tại sao em lại đột nhiên chết đi sống lại?”
Lúc này Diệp Phàm cũng tò mò nhìn Đường Sở Sở.
Đường sở sở lắc đầu nói: “Việc này thì em cũng không biết rõ lắm, em chỉ biết trong cơ thể em đột nhiên bộc phát ra một luồng sức mạnh!”
Thấy vậy, Diệp Phàm cũng không hỏi thêm gì nữa, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy sở sở vẫn còn đang che giấu điều gì đó.
Diệp Phàm liếc nhìn về phía đám người Đông Phương Hạo Thiên, hắn trực tiếp đi tới trước mặt bọn họ, nhìn vết thương của bọn họ, sắc mặt Diệp Phàm trông rất khó coi.
“Thật xin lỗi, đều do tỏi đã làm hại các
người!”
Diệp Phàm nhìn đám người Đông Phương Hạo Thiên và nói với vẻ mặt áy náy.
Hiện tại toàn bộ kinh mạch và xương cốt trong cơ thế đám người Đông Phương Hạo Thiên đều đã bị phá vỡ, Trúc Cơ cũng đã bị phá hủy, thậm chí nội tạng cũng bị nứt ra, chỉ còn lại một hơi thở, cho dù Diệp Phàm có thể cứu được bọn họ cũng khó có thể giúp bọn họ khôi phục sức mạnh được.
“Chủ nhân, nếu không có cậu, có lẽ tôi đã chết từ lâu rồi!”
“Mạng sống của tôi là của cậu, chỉ cần cậu không sao là được rồi!”
Đông Phương Hạo Thiên nhìn Diệp Phàm nói.
Xoẹt!
Lúc này, Đường sở sở đột nhiên đi sâu về phía trong điện Bồng Lai, khi cô quay lại lần nữa, trên tay cô có một chiếc hộp.
“Đây là gì?”
Diệp Phàm nhìn chiếc hộp kia, tò mò nói.
Mà Đường sở sở mở nó ra, ngay lập tức một luồng khí tức mạnh mẽ thổi quét ra, tràn ngập toàn bộ không gian.
Mọi người có mặt đều cảm nhận được luồng khí tức này, họ lập tức cảm nhận được sức mạnh trong cơ thế dâng trào, dường như cảm thấy thân thể trở nên trẻ hơn rất nhiều!
Tất cả đều kinh ngạc nhìn chiếc hộp này, tự hỏi bên trong có thứ gì mà chỉ có khí tức thôi đã đáng sợ như vậy.
“Cái này…”
Vẻ mặt Diệp Phàm kinh ngạc nhìn thứ bên trong hộp, trong hộp này có một cây thuốc màu trắng như tuyết, tỏa ra khí tức năng lượng còn mạnh mẽ hơn cả linh khí, chỉ cần hít vào một hơi này cũng có thể khiến thực lực của người ta tăng lên rất nhiều.
“Chẳng lẽ đây chính là cây thuốc tiên trong điện Bồng Lai kia sao?”
Diệp Phàm kinh ngạc nói.
“Đúng vậy, nhưng đây cũng không được coi là một cây thuốc tiên thực sự, nó chỉ chứa một chút tiên khí, nhưng cũng đủ để giúp cho bọn họ khôi phục hoàn toàn là được rồi!”
Đường sở sở bình tĩnh nói.
Khi tất cả các thế lực có mặt nhìn thấy cây thuốc tiên này, bọn họ đều thèm muốn có được nhưng không ai dám ra tay.
Đùa chứ ngay cả điện Bồng Lai mạnh nhất
trên đảo Bồng Lai cũng bị cặp vợ chồng này tiêu diệt, nếu bọn họ dám thèm muốn cây thuốc tiên này thì đúng là tự tìm đường chết!
Tiếp theo, Diệp Phàm trực tiếp chia cây thuốc tiên này thành nhiều phần, để đám người Đông Phương Hạo Thiên, Hiên Viên Bất Bại, Tân Chính lần lượt ăn vào.
Sau khi bọn họ ăn cây thuốc này vào, tất cả bọn họ đều trực tiếp nhập định, một luồng khí tức kinh khủng bao trùm khắp cơ thế.
Xoẹt!
Lúc này, Diệp Phàm liếc nhìn một người ở đây, người này chính là Lạc Trì Ngư, tộc trưởng của tộc Lạc Thần.
“Cô là tộc trưởng của tộc Lạc Thần?”
Diệp Phàm nhìn Lạc Trì Ngư, thờ ơ nói.
“Đúng rồi!”
Lạc Trì Ngư bình tĩnh nói.
“Tôi tiêu diệt tộc Lạc Thần, cô muốn tìm tôi đế báo thù đúng không?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Tôi vốn có ý định này, nhưng hiện tại xem ra tôi không thể báo thù được!”
Lạc Trì Ngư nói.
Lúc này, Đường sở sở nhìn Lạc Trì Ngư với ánh mắt lạnh lùng, nhưng cô ta thì nhìn Diệp Phàm: “Anh định giết tôi à?”
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Lạc Trì Ngư, trong mắt mang theo tia lạnh lùng, nói: “Người của tộc Lạc Thần các người đều đáng chết!”
Ngay lập tức, Diệp Phàm đang định ra tay giết Lạc Trì Ngư, mặc dù đối phương là một người đẹp, nhưng ngoại trừ người phụ nữ của chính mình, Diệp Phàm sẽ không thương xót những người phụ nữ khác.
“Quên đi, anh Tiểu Phàm, anh đã tiêu diệt tộc Lạc Thần rồi, tha cho cô ta một mạng đi!”
Đột nhiên, Đường sở sở nhìn Diệp Phàm và nói.
“Được!”
Diệp Phàm gật đầu, nhìn về phía Lạc Trì Ngư: “Đi đi!”
“Anh cứ vậy mà thả tôi đi sao? Anh không sợ một ngày nào đó tôi sẽ quay lại tìm anh báo thù sao?”
Lạc Trì Ngư nhìn Diệp Phàm, đôi mắt cô ta lóe lên.
“Nếu cô muốn báo thù, tôi không ngại đưa cô về đoàn tụ với người trong tộc của cô!”
Diệp Phàm nói với vẻ khinh thường.
Lập tức, Lạc Trì Ngư liếc nhìn Diệp Phàm và Đường sở sở rồi trực tiếp rời khỏi đây.
Tiếp theo, những người từ các thế lực khác có mặt cũng lần lượt rời đi.
Trong điện Bồng Lai, chỉ còn lại đám người của Diệp Phàm.
Bum bùm bùm!
Rất nhanh, từng đợt âm thanh ầm ‘âm từ trong cơ thể của đám người Đông Phương Hạo Thiên truyền đến, trong cơ thể mỗi người bọn họ đều trải qua sự tẩy rửa của tiên khí chứa trong cáy thuốc tiên, khi tất cả kinh mạch và xương cốt bị gãy đều được chữa lành, ngay cả Trúc Cơ bị phá hủy cũng khôi phục lại như xưa.
Trong chớp mắt, sức mạnh của đám người Đông Phương Hạo Thiên, Hiên Viên Bất Bại và Tân Chính bắt đầu tăng vọt, tất cả đều đạt tới cảnh giới Kim Đan với khí thế áp đảo.
Thậm chí Hiên Viên Bất Bại có thực lực mạnh nhất, nhờ vào huyết mạch của tổ tiên mà thực lực của ông ta cũng tăng vọt đến cảnh giới Nguyên Anh, có thể nói là tiến bộ nhanh chóng!
Vù vù vù!
Lúc này, Hiên Viên Kiếm, Thái A Kiếm, Xích Tiêu Kiếm, v.v. do đám người của Hiên Viên Bất Bại điều khiến đều lơ lửng trước mặt bọn họ, xuất
hiện từng đợt tiếng kiếm ngân vang, từng luồng kiếm khí lần lượt phóng lên cao, toát ra sức mạnh đáng sợ!
Khi sức mạnh của họ tăng vọt lên, sức mạnh của những thanh kiếm nối tiếng này đều được giải phóng ra.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Giây tiếp theo, bọn họ mở mắt ra, từng người nhảy lên và nắm lấy thanh kiếm chém về phía khoảng không.
Rầm rầm rầm!
Khi đám người Hiên Viên Bất Bại, Tần chính, Đông Phương Hạo Thiên, Huyết Phu vung kiếm chém ra, hư không nổ tung và một hố đen xuất hiện.
“Không tệ!”
Diệp Phàm nhìn thấy cảnh tượng này, gật đầu.
Tiếp theo, tất cả bọn họ đều rời khỏi đây.
Nhưng sau khi đám người Diệp Phàm rời đi, trong hố sâu của điện Bồng Lai lại phát ra ánh hào quang, trong ánh sáng đó có một bóng người mờ nhạt, vẫn đang run rấy, hiến nhiên còn chưa chết!
Sau đó, đám người Diệp Phàm trực tiếp rời khỏi đảo Bồng Lai, chuẩn bị trở về Long Quốc!
Mấy giờ sau, đám người Diệp Phàm đã trở lại Thiên Hải của Long Quốc.
Diệp Phàm còn chưa kịp nghỉ ngơi đã nhận được tin tức Quốc chủ gọi hắn vào gặp!
“Quốc chủ muốn gặp tôi?”
Diệp Phàm có chút kinh ngạc.
“Tại sao Quốc chủ lại đột nhiên muốn gặp con?”
Long Ngạo tò mò hỏi.
“Không biết, để con đến Đế Đô xem thử!”
Diệp Phàm nói thẳng.
Sau đó, Diệp Phàm trực tiếp chạy tới Đế Đô!
Khi hắn đến Đế Đô thì có người đặc biệt đến đón và đưa hắn vào hoàng cung!
Đế Đô, hoàng cung –
Khi Diệp Phàm bước vào hoàng cung, lông mày hắn hơi nhíu lại.
Không biết vì sao, khi Diệp Phàm vừa vào hoàng cung liền có một dự cảm không tốt!
Loại dự cảm này rất mạnh mẽ, dường như sẽ có chuyện gì không tốt xảy ra!
Hơn nữa hắn cũng phát hiện trong hoàng cung rất yên tĩnh, ngay cả lính gác cũng không có!
Đây là nơi quan trọng của hoàng cung, sao
lại không có người canh gác?
Sắc mặt Diệp Phàm khựng lại, hắn đoán có lẽ trong cung đã xảy ra chuyện gì đó.
Rất nhanh, Diệp Phàm đã đi tới bên ngoài cung điện, trực tiếp hét lên: “Quốc chủ ở đâu?”
Xoẹt!
Cửa chính của đại sảnh mở ra, Quốc chủ của Long Quốc đi ra, nhưng lúc này hai mắt ông ta trống rỗng, sắc mặt đờ đẫn, giống như một con rối vô hồn!
Mà đằng sau Quốc chủ còn có một người đang đứng, đó là Long Đào, tộc trưởng của Long Tộc!
“Là ông!”
Diệp Phàm nhìn Long Đào, ánh mắt hắn đanh lại và quát lạnh: “ông đã làm gì với Quốc chủ?”
“Không có việc gì, hiện tại ông ta đã là con rối trong tay tôi, vốn dĩ tôi vổn muốn khuyên ông ta ra tay với cậu, nhưng không ngờ tên này lại cứng đầu, thà chết cũng không chịu, nên tôi chỉ có thể biến ông ta thành một con rối nghe theo lời tôi sai khiến!”
Long Đào hừ lạnh một tiếng.
Sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, trong mắt mang theo sát ý nhìn chằm chằm Long Đào, lạnh lùng quát: “ông thật to gan, dám làm hại Quốc chủ!”
“Hộ quốc thần tướng, đừng nói nhảm nữa. Hiện tại tôi đã nắm quyền kiểm soát các căn cứ quân sự lớn ở Long Quốc, đồng thời tôi đã ra lệnh, trong nửa giờ nữa, hàng nghìn tên lửa sẽ được phóng ra từ những căn cứ quân sự đó, nhắm vào toàn bộ các thành phố lớn ở Long Quốc!”
“Nếu như cậu không muốn toàn bộ Long Quốc bị chôn vùi cùng cậu, thì hãy ngoan ngoãn tự hủy bỏ tu vi của mình đi!”
Long Đào nhìn Diệp Phàm, hừ lạnh một tiếng.
Nghe vậy, trong mắt Diệp Phàm hiện lên sự tức giận, phẫn nộ hét lên: “ông thật sự bị điên rồi!”
“Hừ, tôi không muốn nghe những lời vô nghĩa, cậu không có nhiều thời gian, cậu lựa chọn để hàng tỉ người trong toàn bộ Long Quốc chôn cùng với cậu, hay tự hủy bỏ tu vi, cậu tự chọn đi!”
Long Đào hét lên với vẻ mặt lạnh lùng.
“Long Đào, không ngờ đã lâu không gặp ông lại sa đọa thành bộ dạng như vậy, thực sự làm hoen ố toàn bộ Long tộc!”
Lúc này, bóng dáng Long Ngạo xuất hiện ở đây, nhìn Long Đào, lạnh lùng hét lên.
Lập tức, ba vị sư phụ khác của Diệp Phàm đều đi tới, sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Đào.
“Long Ngạo, ông cũng tới!”
“Đúng lúc, hôm nay hãy cùng nhau giải quyết mối hận thù giữa chúng ta!”
Long Đào nhìn Long Ngạo, lạnh lùng hét lên.
“Long Đào, năm đó nếu không phải vì nế mặt lão tộc trưởng, ông cho rằng ông có thể giữ được một mạng từ tay tôi, còn có thể ngồi lên vị trí tộc trưởng của tộc Hộ Long sao?”
Long Ngạo khinh thường nói.
Những lời này khiến sắc mặt Long Đào tối sầm, trong mắt tràn đầy sự tức giận, ông ta hét lên: “Long Ngạo, đừng quá kiêu ngạo, hôm nay ông và đệ tử của ông đều phải chết!”
“Thật sao? Ai đã cho ông dũng khí đế nói ra điều này?”
Lúc này Long Ngạo trực tiếp đi về phía Long Đào, khinh thường nói.
“Đại nhân, đã đến lúc ngài phải ra tay rồi!”
Đột nhiên, Long Đào hét lớn.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks