Thần y trở lại - Chương 1735
Ngô Bình nuốt hai miếng đan dược, đang chuẩn bị nghiến răng niệm lần ba, đột nhiên hoa mắt, một cô gái da dẻ trắng mịn đứng trước mặt bản thân. Cô gái này xinh đẹp vô song, thân hình yêu kiều, đôi mắt tím nhạt, tóc dài màu bạc.
Những thứ này cũng không là gì cả, chuyện khiến anh kinh ngạc nhất là cô gái này hoàn toàn không mặc quần áo, mà cứ như vậy ở trước mặt anh, hơn nữa vẻ mặt cũng rất tự nhiên.
“Anh là ai?”. Cô gái hỏi Ngô Bình.
Ngô Bình lấy một bộ quần áo để cho Đường Băng Vân đưa qua, anh nói: “Mặc quần áo trước”.
Cô gái vung tay một cái đã mặc xong quần áo.
Ngô Bình nói: “Bản tôn của cô nhờ tôi gọi cô dậy, cô từ đâu đến vậy?”
Cô gái nói: “Đang ở trên một ngọn núi. Tôi đã ngủ say rất lâu rồi, là chú ngữ của anh thức tỉnh tôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Bây giờ cô phải làm giúp tôi một chuyện”.
Cö gäi: “Anh da thirc tinh toi r’öi, toi se phuc tüng theo menh lenh anh”.
Ngö Binh ciröi nöi: “Triröc tien cüng toi an chüt gi da”.
Khöng lau sau, cö ngiroi dira rirou vä thirc an den, Ngö Binh röt ly rirou cho cö gäi: “Düng khäch säo”.
Cö gäi nhin thäy thirc an, ben nöi: “Thirc an näy khöng cö y nghTa gi vöi toi cä, toi khöng an”.
Ngö Binh dänh ch|u: “Vay diroc thöi”. Anh vung tay, cho ngiroi mang rirou vä thdc an xuöng.
“Xirng hö vöi cö the näo däy?”, anh höi.
Cö gäi däp: “Vö Song”.
“Vô Song, hiện tại tôi có một đối thủ, ông ta có khả năng là Bán bộ Thiên Tiên, Ngươi có thể đối phó với ông ta được không?”
Cô gái nói: “Bán bộ Thiên Tiên thì tôi có thế giết chết”.
Ngô Bình: “Tôi vẫn không biết người đó có sẽ ra tay hay không, tạm thời cô cứ ở bên cạnh tôi bảo vệ. Sau khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ nói cho cô biết tiếp theo nên làm gì”.
Vô Song nói: “Được”.
Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng động, sau đó một ông lão đấy cửa đi vào, ông ta cao lớn, râu đen dài dày rậm, mặc áo bào màu xám kiếu triều Thanh.
Ngô Bình nhìn người này, khẽ nheo mắt, người đến là Chân Quân Thiên Thất Cảnh!
Ông lão áo bào xám nhìn Ngô Bình, nói: “Tiểu hữu, cậu đánh người của tôi bị thương, hiện tại tôi muốn đánh cậu trọng thương, sau đó đưa về thẩm vấn”.
Ngô Bình cười lạnh: “Chỉ dựa vào ông sao?”
Ông lão lạnh nhạt nói: “Lão đây tự nhận có thế làm được”.
Nói xong, hai tay ông lão kết ấn, không khí chung quanh đột nhiên rung động, tám bàn tay năng lượng được phủ đầy ký hiệu ập tới Ngô Bình từ bốn phương tám hướng.
Bàn tay khổng lồ được ngưng tụ từ năng lượng này là sát chiêu được hình thành bởi sự kết hợp giữa thần niệm và linh biến. Mỗi một cái đều có thể đánh ra sức mạnh tương đương mười nghìn cân. Một bàn tay thôi cũng đủ đè chặt một con khủng long bạo chúa xuống đất.
Ngô Bình khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt, anh đánh ra ba quyền, đá ra hai chân, sức mạnh khủng bố bộc phát, năm bàn tay năng lượng trong không trung bị anh đánh bại.
Ba bàn tay còn lại vừa mới tiếp xúc với cơ thể, Ngô Bình đã lập tức xoay tròn, mượn dùng sức mạnh Âm Dương Pháp Bào mà đánh văng nó ra. Anh tìm đúng thời cơ, đánh ra thêm ba quyền, phá nát luôn ba bàn tay còn lại.
Ông lão kia lắp bắp kinh hãi: “Không thể nào!”
Cơ thể Ngô Bình nhoáng lên một cái, đột nhiên xuất hiện sau lưng ông lão.
Hơi thở chết chóc ập tới, ông lão kia hét lớn một tiếng, toàn bộ phòng ngự đều tập trung ở sau lưng, đồng thời toàn thân nhanh chóng bổ nhào lên trước.
“Bùm!”
Chỉ một đấm, ông lão đã bị đánh văng ra hơn mười mét, phun ra ngụm máu giữa không trung, ông ta cũng mượn lực từ đòn này để trực tiếp lao ra khỏi sân, thoát đi hiện trường.
Ông ta biết mình không phải đối thủ của Ngô Bình, ở lại cũng chỉ còn con đường chết, thế thì không bằng trốn thoát đã.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks