Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 111
Sau khi biết Hy Nguyệt vì mình mà không muốn về nước Anh. Lục Lãnh Phong vui như mớ cở trong bụng, anh gấp rũt lèn ý tưóng cho buối càu hõn và cũng không quèn hỏi qua ý kiến của người bạn thân, Cố Mộc -Này, năm đó cậu cầu hòn Giai Lạc thế não vậy?
-Đế nhớ lại xem…là em gái cậu có thai sau đó tôi liền cầu hôn Giai Lạc ớ bệnh viện
Cố Mộc nói vớt vẻ dãy đâc ý, y như đang khoe mẽ về chiến tích của minh -Shh…cậu nói xem tôi nên cầu hôn Hy Nguyệt thế nào?
-Chuyện của cậu sao lại hỏi tôi? Hay là Lục tống đợi Hy Nguyệt có thai rồi cầu hôn cô ấy ở bệnh viện Châng hạn
Cố Mộc trêu đùa anh vài câu nhung đối lại là ánh mât chán ghét của Lục Lãnh Phong -Hay là đợi lúc cô ấy ngủ say, cậu đeo nhẳn vào xem như là cầu hòn -Cậu bớt nhám nhí đi -Tòi đây là đang khuyên cậu chân thành đấy
Hỏi ý kiến của bạn thản cũng chẳng được gi Lục Lãnh Phong đành phái tự nghĩ cách và đưong nhièn đây là bi mật, anh sẽ không nói cho Hy Nguyệt biết
Anh đã lên ý tưỏng xong xuôi, dự tính chú nhật sẽ câu hôn. Nào ngờ hôm ấy lại diẻn ra một chuyện
Buổi sáng hôm ấy, Hy Nguyệt và anh đang ngồi ở ghế sô pha phòng khách. Lục Lãnh Phong đang chăm chú đọc báo kinh tế còn cô thì vằn say mê xử lý còng việc trên chiếc ipad
Bồng nhiên tiếng chuông cửa vang lên, một nữ người hầu nhanh nhẹn chạy ra mớ cống. Hai vị khách lạ mặt đi vào, đến khi họ bước đến cửa chính. Ánh sáng bống bị che khuất, Hy Nguyệt ngước lên nhìn. Cô có vài phần bị hoảng, xém chút đã làm roi ipad trong tay -Ô-ông ngoại, cậu?…
Lục Lãnh Phong vì tiếng nói của Hy Nguyệt mà cũng đưa mặt nhìn theo
Là quốc vưong và cụu quốc vưong của Anh quốc
Sau tầm hon vài phút, cả bốn người cùng ngồi xuống nhưng không khí lại căng thẩng vô cùng. Hy Nguyệt bèn mờ lời trước -Ồng vả cậu…không biết về đảy…c-có chuyện gi không?
-Đến để đón con về Anh -Con đã nói rồi dù thế nào con cũng không về. Khó khăn lâm mới có hạnh phúc con không thế dè dàng bó được ông ngoại cô không nói gì mà chỉ đưa ánh mát sác lạnh nhìn Lục Lãnh Phong -Cậu ta yẽu con? ổng đã nói rồi đó chỉ là trò lừa bịp mà Lục Lãnh Phong dựng lên đế lừa con
Hy Nguyệt im lặng không đáp bới cõ biết hiện tại minh vả ông ngoại không cùng ý kiến, dù có nói gi đi chăng nữa thi mọi chuyện vấn không thế xoay chuyến -Thưa cựu quốc vưong, ngài không tin những chuyện tôi làm cũng chắng sao. Nhung, tôi tuyệt đối châc chân mình yêu Hy Nguyệt là thật và tôi có thế làm tất cả mọi thứ đế chúng minh điều đó
Lục Lãnh Phong giọng điệu quá quyết, châc nịch. Anh nhìn tháng vào ánh mât của người đối diện lả cựu quốc vưong David như thế đang muốn kháng định thêm lời nói cúa minh -Nếu cậu thật sựyèu cháu gái cúa tỏi vậy thi chứng minh đi
Quốc vưong Andrevv cất giọng trầm trầm nhìn Lục Lãnh Phong. Đồng thời, ông lấy từ đâu ra một khấu súng lục rồi đặt nó lên bàn
Hy Nguyệt nhanh chóng hiếu ra vấn đề, có đỏi chút kích động mà đứng phát dậy nhìn Andrew cậu minh -Chuyện nảy đi quả xa rồi đó cậu à
Lục Lãnh Phong suy nghĩ một lúc nhanh rồi cầm lấy khấu súng đứng dậy. Thấy anh làm vậy, Hy Nguyệt vội nâm lấy bàn tay to lớn kia như muốn ngăn cản
-Lãnh Phong…đừng
-Tin anh
Lời nói của Lục Lãnh Phong vừa cất ra, Hy Nguyệt có chút do dự nhưng rồi cuối cùng cũng bỏ tay xuống. Lục Lãnh Phong đã nói cô hãy tin vào anh, Hy Nguyệt đành phải đánh liều một phen
Làm on cho suy nghĩ của cô lả đúng. Bên trong đó làm ơn đừng có đạn
Cánh tay dân nâng khấu súng lên đến dâu, anh từ từ bóp còi. Ngay thời khâc ấy, Hy Nguyệt nhẩm mắt không dám nhìn, hai tay báu chặt vào góc áo
Nhung cô vẫn không nghe tiếng động gì, Hy Nguyệt bèn mở mát ra nhìn. Anh vẳn không sao, bẽn trong thật sự không có đạn
-Tạ on trời
Vậy lã suy nghĩ của anh đã đúng. Lúc khấu súng được đặt trên bàn Lục Lãnh Phong mạnh dạn đoán bên trong không cỏ đạn
Hy Nguyệt yêu anh như vậy thi lảm sao quốc vưong dám lâp đạn vào. Nhung nhỡ bẽn trong có đạn thật thì cũng cháng sao, Lục Lãnh Phong chấp nhận làm điều này đế chứng minh tình yêu anh dành cho cô
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks