Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 112
Dường như đã thấy được kết quả, ông ngoại và cậu của Hy Nguyệt cỏ vẻ khá hài lòng. Hai người họ đúng lên trước khi rời khỏi, cựu quốc vương David còn vỗ vào vai Lục Lãnh Phong
-Tôi mong cậu không làm tôi thất vọng
ỏng biết anh là người thông minh, chỉ cân suy nghĩ một chút là có thế đoán ra súng có đạn hay không. Chọn cách đơn giản như này chính lả muốn cho Lục Lãnh Phong dễ dàng có cơ hội ớ bẽn cạnh cô cháu gái yẽu quý
Hy Nguyệt lúc nảy đã võ cùng nhẹ lòng, ỏng ngoại nói như vậy có nghĩa là đã đồng ý. Từ nay, đã có thế ớ bẽn cạnh anh rồi. Cô nam lấy tay Lục Lãnh Phong rồi nở nụ cười hạnh phúc -Tốt quá rồi
Sau tất cá thế là Lục Lãnh Phong đã có thế thực hiện kế hoạch cầu hôn của mình. Hôm chủ nhật, khi cá hai rãnh rỗi anh liền mở lời muốn đưa cô đi chơi, Hy Nguyệt cũng Châng nghĩ gì mà đông ý ngay
Hôm ấy, Hy Nguyệt cố ý chọn quần áo lâu hơn bình thường một tí. Hết ướm thử bộ váy này thì lại ướm bộ váy khác lẽn người. Mãi đến hơn hai mươi phút, Hy Nguyệt mới chọn ra một bộ trang phục ung ý
Lục Lãnh Phong đứng ờ phia trước tựa người vào tưởng, dùng ngón trỏ gõ gõ vào chiếc đồng hồ đât tiền
Thêm tầm mười phút, Hy Nguyệt bước ra ngoài với một bộ váy trâng tay phồng. Mái tóc xoăn nhẹ được đế sang một bên vai. Tất cả đều làm nổi bật lên những đường nét xinh đẹp vốn có của cô -Chúng ta đi thôi -Vâng
Anh đưa cỏ đi rất nhiều nơi, địa điểm đầu tiên hai người họ dừng lại chính lả trung tâm thương mại. Hy Nguyệt nhất thời cao hứng mà muốn mua sâm thêm vài bộ quần áo
Những năm trước kia, Hy Nguyệt đã vất vá đế làm thêm nhưng bây giờ cuộc sống đã rất sung túc nên cô muốn dành thời gian đế hưởng thụ
Hy Nguyệt mua rất nhiều thứ nhưng cô vẳn rất thảnh thoi và muổn đi dạo tiếp bởi vì nhũng túi đồ đấy đã có người xách đó là “vệ sì bất đác dĩ” Lục Lãnh Phong
Cả hai võ tinh đi ngang khu vui chơi, bước chân Hy Nguyệt bổng nhiên dừng lại. Ánh mât cô lại hướng về phía máy gâp thú. Chú cừu trâng bén trong đó liền thu hút cô. Hy Nguyệt lại nối tính trẻ con mà nói với anh -Chúng ta gâp thú một chút đi anh
Lục Lãnh Phong không nói gi mà chỉ mím cười gật đầu. Vợ yêu của anh muốn gì anh sẽ đều thuận theo tất
Sau khi mua xu xong, anh lần lượt bỏ chúng vào máy gáp thú. Nhung công việc này lại khó hon Lục Lãnh Phong nghĩ nhiều. Chú cũn tráng cứ bị gấp lẽn rồi lại rơi xuống đến tận mấy lần
Dù đang rất tức giận nhung anh cố kiềm chế lại và tiếp tục gâp nó cho Hy Nguyệt. Quá thật sau thêm vài lần chơi nữa, gấu bông cũng roi ra ngoài
Lục Lãnh Phong cúi xuống rồi nhặt nó lẽn. Anh chưa vội đưa nó cho Hy Nguyệt, ngón tay chỉ chỉ vào một bên má, giọng điệu mặt dày mà nól
-Em cũng nên thưởng gì đó cho anh chứ?
-ở đây còn có nhiều người lám đó
-Vậy thì anh sẽ không đưa nó cho em
Hy Nguyệt mặc kệ mọi ngưòi xung quanh mà nhám mát lại rồi kiềng chân lèn mà hỏn vảo má Lục Lãnh Phong, cá gương mặt đỏ ứng lẽn, Hy Nguyệt ngượng ngùng nhìn anh rồi đi thầng về phía trước không dám nhìn lại
Anh cỏ phần ngơ ngác, miệng còn không kịp khép nổi. Đưa cánh tay chạm nhẹ lẽn má, khóe miệng hiện lên ý cười
Rời khỏi trung tâm thương mại, Lục Lãnh Phong lại lái xe đưa cô đến còng viên giải trí. Bỗng có vài đứa trẻ nõ đùa chạy ngang qua Hy Nguyệt vả anh
Cõ khẽ mím cười nhìn chúng rồi bất giác đặt tay lẽn bụng pháng li cúa minh. Từ hôm đó nên nay vẫn chưa có động tĩnh
gì
Sau một hồi, Lục Lãnh Phong bảo Hy Nguyệt đứng đợi một lát còn mình đi mua nước cho cô rồi quay lại
Hy Nguyệt đứng nhìn mọi thứ xung quanh, đợi hon mười phút cũng chầng thấy anh đâu. Bồng cô thấy bóng dáng của Lục Lãnh Phong đang đi về phía mình, trẽn tay còn cầm theo một bó hoa hồng đỏ.