NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Thần Y - Chương 831 Lại có người đến

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Thần Y
  3. Chương 831 Lại có người đến
Prev
Next

Chương 831: Lại có người đến
Sở dĩ Diệp Viên muốn Cao Phi nói như thế.
Là bởi vì chuyện xảy ra ngày hôm nay làm anh rất tức giận, mình mới nâng đỡ nhà họ Vương và nhà họ Liễu có được địa vị cao hơn, không ngờ hai nhà này lại lòi ra những kẻ ỷ thế hiếp người.
Anh muốn mượn cơ hội này để dạy cho tất cả mọi người một bài học.
Đồng thời cũng nhân cơ hội thiết lập một quy củ.
Những lời Cao Phi nói khiến cho Từ Phượng Dương lại cau mày.
Anh ta không dám tùy tiện đưa ra quyết định.
Thế là anh ta gọi một nhân viên phục vụ đến, ghé tai dặn dò vài câu, sau đó nhân viên phục vụ vội vàng bỏ đi.
Mẹ của Tiểu Nguyệt thấy thế thì lại nổi giận và gào lên.
“Họ Từ, cậu còn đứng ngây ra đó làm gì, không nghe thấy mấy tên rác rưởi đó nói gì à, bọn chúng là đám kiến hôi ở thủ đô này đây”.
Nhưng Từ Phượng Dương vẩn không hành gì cả, anh ta tiếp tục quan sát mấy người Cao Phi một cách cấn thận.
Mà những người đó ngồi bất động trên ghế,
vẻ mặt hết sức lãnh đạm.
Chỉ có dì của Cao Phi lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.
Thấy đám Cao Phi hốn hển, làm cho Từ Phương Dương càng chắc chắn thân phận của bọn họ không đơn giản.
Cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Một lát sau, nhân viên phục vụ vừa rời đi lại trở lại với dáng vẻ vội vàng.
Anh ta đi đến chỗ Từ Phượng Dương, nói nhỏ: “Cậu Từ, vừa rồi tôi đi trích xuất camera theo dõi, đã điều tra rõ ràng rồi, đúng là người nhà họ Vương, tên là Vương Hạo Vũ, là con cháu dòng bên của nhà họ Vương ở tỉnh Điên Vân”.
“Còn người phụ nữ kia tên là Liễu cầm, đang công tác ở công ty dược liệu Liễu Thị ở Giang Châu, hình như bà ta quen biết với Liễu Khánh Phi của nhà họ Liễu!”
Sau đó, nhân viên phục vụ lại chỉ vào Cao Phi và những người còn lại.
“Mấy người kia đều là sinh viên ở thủ đô, bọn họ đến từ những gia tộc bình thường ở thủ đô, sau lưng không có thế lực gì cả!”
“Anh chắc chắn không?”, Từ Phượng Dương vẫn không tin, hỏi lại.
Vốn dĩ anh ta cho rằng thân phận của nhóm
Cao Phi không đơn giản, không ngờ đáp án lại nằm ngoài dự đoán của anh ta.
“Chắc chắn!”
Nhân viên phục vụ trả lời chắc nịch, Từ Phượng Dương mới gật đầu.
Rồi anh ta nhìn về phía Cao Phi: “Các cậu đã làm người khác bị thương, vậy thì theo quy định của nơi này, e rằng chỉ bồi thường và xin lỗi thôi thì không thể xong việc được!”
“Vậy anh muốn thế nào?”, Cao Phi hỏi với giọng khinh thường.
“Đơn giản thôi, giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền, đánh người ta bị thương đương nhiên cũng phải trả giá tương ứng”.
“Vậy là muốn đánh gãy một chân của tôi à?”, Cao Phi
“Phải! Đây là quy định của tôi!”
Nói xong, Từ Phượng Dương gật đầu ra hiệu cho ông lão sau lưng.
Ông lão kia thuận tay đánh một luồng kình khí về phía Cao Phi.
Thấy kình khí khủng bố ập tới, song Cao Phi không hề tránh né.
Anh ta vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ.
“Bùm!”
Khi kình khí sắp sửa đánh trúng đùi Cao Phi, một bức tường vô hình thình lình xuất hiện trước mặt Cao Phi, ngăn cản kình khí.
“Võ giả!”
Cảnh này làm Từ Phượng Dương hơi kinh ngạc.
“Thì ra là vậy!”
Sau khi phát hiện Cao Phi hóa ra là một võ giả, Từ Phượng Dương hiếu được tại sao một người xuất thân bình thường như Cao Phi lại có thế tỏ ra bình tĩnh khi đối mặt với mình.
Và anh ta cũng hiểu được tại sao Cao Phi biết Vương Hạo Vũ là người nhà họ Vương mà còn dám ra tay đánh Vương Hạo Vũ.
Thì ra nguyên nhân là vì Cao Phi là võ giả.
Một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học mà đã là một võ giả có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa còn ởtuối ngựa non háu đá, đương nhiên sẽ không coi ai ra gì, dù đối phương là người của đại gia tộc thì cũng không thèm sợ hãi.
Nếu là anh ta, ở cái tuổi này có lẽ anh ta cũng sẽ làm vậy, thậm chí còn ngạo mạn, ngông cuồng hơn Cao Phi.
Sau khi thông suốt mọi việc, Từ Phượng Dương khẽ lắc đầu.
“Đáng tiếc, người như thế chung quy phải trả
giá đắt vì sự ngông cuồng kiêu căng và vô tri tự đại của mình”.
Ông lão sau lưng Từ Phượng Dương lại ra tay lần nữa, lần này ông ta dùng toàn lực.
Ông ta cũng muốn dạy cho hậu bối không biết trời cao đất dày này một bài học nhớ đời.
Một luồng kình khí khủng khiếp hơn trước gáp mấy lần lại đánh về phía đùi của Cao Phi.
“Ầm!”
Nhưng ông ta vô cùng kinh hãi khi thấy kình khí mà ông ta dồn toàn lực vẫn bị lá chắn trước mặt ngăn lại.
“Sao có thế thế được?”
Sắc mặt ông ta thay đối, Từ Phương Dương cũng hết sức kinh ngạc.
Ông lão đứng bên cạnh anh ta đã đạt đến cảnh giới Võ Hoàng.
Còn Cao Phi chỉ là một sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học, cảnh giới làm sao có thể mạnh hơn ông ta được.
“Tại sao thằng nhãi này lại lợi hại như vậy được?”
Giờ khắc này, mấy người Tiểu Nguyệt và Vương Hạo Vũ đều tỏ ra hết sức khó tin.
Bọn họ nghe dì của Cao Phi nói anh ta chỉ là
một người bình thường thôi chứ không phải võ giả.
Nhưng bây giờ, ông lão bên cạnh Từ Phượng Đường còn chẳng phá vỡ được lá chắn trước mặt Cao Phi, không chỉ có vậy ông ta còn bị phản đòn.
Không chỉ bọn họ mà đến cả dì của Cao Phi cũng đần mặt ra.
Bà ta cũng nhìn về phía Cao Phi với vẻ mặt khó tin, bà ta không biết Cao Phi trở thành võ giả từ bao giờ.
Vả lại, xem thực lực của cháu trai mình, hình như còn rất mạnh.
ở nơi này chỉ có Tống Học Đức và Thấm Hạo vẫn giữ thái độ dửng dưng.
Bọn họ biết, tất cả là bởi vì Diệp Viễn.
Chỉ cần Diệp Viễn ở đây, có lẽ dù một đám cảo thủ siêu cấp của tứ đại gia tộc ở thủ đô đến cũng không thế động đến một sợi tóc của Cao Phi.
“Sao nào, mấy người chỉ có chút thực lực ấy thôi à?”
Khi mọi người hãy còn ngây người tại chỗ, giọng điệu khinh thường của Cao Phi bổng vang lên.
“Nếu mấy người chỉ chút thực lực như thế thì chỉ sợ quy định của các anh sẽ bị tôi phá vỡ!”
Từ Phượng Dương nhíu mày, ông lão bên cạnh anh ta không tin, bèn giơ tay lên, nhằm về phía Cao Phi với tốc độ nhanh như chớp.
“Ầm!”
Một chưởng mạnh mẽ đánh trúng lá chắn vô hình.
Nhưng đòn tấn công vẫn không thế phá hủy lá chắn, trái lại, khi ông lão đánh lên lớp kết giới ấy thì lại va phải lực phản chấn mạnh hơn đòn chưởng của ông ta không biết bao nhiêu lần.
Trong nháy mắt, ông ta đã bị lực phản chấn khủng khiếp ấy hất ngược lại.
Vẽ một đường cong hoàn mỹ trên không trung, cuối cùng nện mạnh xuống bên chân Từ Phượng Dương.
“Phụt!”
Vừa rơi xuống đất, ông ta lập tức phun ra một ngụm máu.
Lực phản chấn cực mạnh khiến ông ta bị nội thương nghiêm trọng.
“Cái…”
Nhìn ông lão mặt mày tái nhợt dưới chân mình, vẻ mặt của Từ Phượng Dương cuối cùng cũng thay đổi.
Giọng điệu giễu cợt của Cao Phi lại vang lên.
“Lão già này không đủ thực lực, anh gọi người nào lợi hại hơn đến đi, tôi chờ ở đây!”
Nhưng khi Cao Phi vừa mới nói xong, lại có tiếng quát phẫn nộ vang lên từ ngoài cửa.
“Ai dám làm con tao bị thươnq!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 831 Lại có người đến "

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com