Tuyệt Thế Thần Y - Chương 943 Con sói khổng lồ hai dầu
Chương 943: Con sói khổng lồ hai dầu
Mà con vượn này rất rõ ràng chính là một con yêu thú đã đạt được thành công lớn trong tu luyện, nội đan bên trong nhất định lưu trữ số lượng lớn linh khí Thiên Địa.
Nhất định thuộc về loại nội đan cao cấp.
Đối với nội đan này, Diệp Viễn ngược lại cũng không để ý nhiều như vậy.
Nhưng Tiểu Hắc là yêu thú, cũng có rất nhiều nhu cầu.
Sau khi Tiếu Hắc bị thương trước đó, mặc dù đã được anh chữa trị vết thương nhưng điều này cũng khiến thực lực của Tiếu Hắc giảm đi rất nhiều.
Nếu như Tiếu Hắc có thể cắn nuốt nội đan của con vượn này thì nhất định có thể khôi phục thực lực, nói không chừng còn có thể thăng cấp lên cấp độ tiếp theo.
Nghĩ vậy, Diệp Viễn không còn do dự nữa, vội vàng tiến lên, tung một cú đấm vào chỗ lồng ngực của con vượn.
“Bùm!”
Nhưng điều khiến Diệp Viễn cảm thấy vô cùng kinh hãi là khi lòng bàn tay của anh dừng trên người con vượn này thì một âm thanh nghèn nghẹn lại phát ra.
Anh có cảm giác như tay mình bị vật gì đó cứng rắn như sắt đập vào.
“Thật là một thân thể cứng rắn!”
Điều này cũng khiến Diệp Viễn càng thêm kinh hãi trước thân xác đáng sợ của con vượn này.
Đồng thời, nó cũng khiến Diệp Viễn lại liên tưởng đến da lông và thân thể của con vượn.
Con vượn này đã chết lâu như vậy nhưng thân thể vẫn cứng rắn như sắt, nếu anh có thể luyện chế thân xác và da lông của con vượn thành một ít khôi giáp phòng ngự thì chắc hẳn hiệu quả cũng không tồi.
Nghĩ đến đây, Diệp Viễn động tay, đưa toàn bộ thi thể con vượn vào trong chiếc nhẫn không gian.
Tần Khuynh Thành và Thanh Tử đều sửng sổt khi nhìn thấy thi thế con vượn đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt.
“Chỉ là một chút thủ đoạn nhỏ thôi!”
Diệp Viễn đi tới, nhẹ giọng nói.
Hai người cũng ngơ ngác gật đầu, cũng không hỏi thêm câu nào nữa.
Sau khi thu dọn xong con vượn, Diệp Viễn cũng không hề dừng lại, tiếp tục dẫn hai cô gái về phía trước.
Trong một thời gian dài, ba người cũng không gặp phải thêm yêu thú nào.
Diệp Viễn đương nhiên hiểu được khu vực này hẳn là thuộc về con vượn đã chết kia.
Yêu thú đều có giới hạn khu vực nghiêm ngặt, có con vượn ở đây, những yêu thú khác đương nhiên không dám tự mình tiến vào địa bàn của con vượn kia.
Mặc dù trên đường đi không gặp phải yêu thú nào nhưng Diệp Viễn vẫn thu hoạch được không ít linh thảo diệu dược.
Lại không biết đi về trước được bao lâu.
Mấy người tiến vào một một khu rừng nguyên thủy càng rậm rạp hơn.
Vừa đi được mấy bước, Diệp Viễn đã lập tức kéo Thanh Tử và Tần Khuynh Thành lại.
Hơn nữa còn lập tức “suỵt” một tiếng với hai người họ.
“Sao vậy?”, hai người đều khẩn trương nhìn Diệp Viễn.
Diệp Viễn cũng không nói gì, chỉ giơ tay chỉ về ngọn đồi nhỏ ở phía trước cách đó không xa.
Nhìn theo ngón tay của Diệp Viễn, hai người nhìn thấy nhìn thấy trên ngọn đồi nhỏ có một con sói lớn bằng con voi trưởng thành đang nằm trên đó.
Và con sói này còn có hai cái đầu.
Hơn nữa trên người còn tản ra khí thế đáng sợ hơn so với con vượn khổng lồ trước đó.
Lúc này, con sói khống lồ hai đầu dường như đang ngủ say.
“Tuyệt đối đừng phát ra tiếng, đừng quấy rầy nó ngủ!”, Diệp Viễn nhẹ giọng nói với hai người.
Mặc dù Diệp Viễn không sợ con sói hai đầu khổng lồ, nhưng con yêu thú này dường như còn lợi hại hơn con vượn một chút kia.
Nếu bọn họ quấy fây khiến nó tỉnh dậy thì việc thu dọn sẽ có chút phiền phức, đồng thời cũng sẽ khiến hành trình của bọn họ bị trì hoãn.
Bây giờ các thế lực khắp nơi đều đã tiến vào nơi này sớm hơn bọn họ một giờ, và anh cũng không thấy tung tích của những cường giả siêu cấp đến từ các thế lực khắp nơi kia.
Diệp Viễn cũng muốn nhanh chóng đuổi kịp các thế lực khác, tránh cho các thế lực khắp nơi lấy đi bảo bối ở đây trước anh.
Vì vậy, anh cũng không muốn phát sinh bất cứ xung đột nào với con sói khống lồ hai đầu này.
Hai người vội vàng gật đầu, thận trọng đi theo sau lưng Diệp Viễn, đi về phía bên kia.
Nhưng ngay khi ba người vừa mới đi được hai bước.
Một chiếc ám khí nhanh chóng bay ngang qua ba người, hung hăng bắn vào con sói khổng lồ hai đầu kia.
Con sói khống lồ hai đầu đang ngủ tự nhiên cảm nhận được đòn tấn công của ám khí, nó đột nhiên mở mắt.
“Đỉnh!”
Đúng lúc này, ám khí kia cũng vừa vặn đánh trúnq trên nqười nó.
Donate ủng hộ website để chúng mình ra tập mới sớm nhất nhé. Thanks